Polly po-cket
7 Ngày Để Giữ 1 Tình Yêu

7 Ngày Để Giữ 1 Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323552

Bình chọn: 7.5.00/10/355 lượt.

ay lưng và đi

CẠCH…. cửa phòng đóng lại

Nó cười … nụ cười đã vui hơn ĐÃ hiện lên trên khuôn mặt… – Cậu nhận đủ sự quan tâm rồi… giờ thì mình sẽ bỏ mặt cậu…

____________________________________

– Lý phó à ! ( Phó giám đốc Lý ) đây là công việc của cô hôm nay ! cô xem qua đi nếu có gì thắc mắc thì hỏi tui ! – bê chồng tài liệu hồ sơ cao cỡ nữa người cô ấy loạng choạn bước vào

Vội bước ra đỡ cô ấy… – Được rồi được rồi ! chị cẩn thận đấy !!

– Không sao để tui mà !…. – ôm mớ còn lại bỏ lên bàn

– Vất vã cho chị rồi – cười rồi cúi đầu

– Ấy ấy ! Lý phó à !…. cô không cần thế đấu – ấy nấy vội đỡ

– Nên mà ! – nụ cười thân thiện

– À những tài liệu đựng trong bảng xanh là những thứ cần gấp cô tranh thủ dùm nhé ! Trước 11 giờ phải xong đó

-Vâng ! tôi sẽ cố gắng – rất tế nhị

– hihi ! – tỏ ý quan tâm – Lý phó à ! lúc đầu tui hơi có vẽ e dè cô , cứ nghĩ cô là người rất dữ lại lạnh lùng nên…. hì hì bây giờ thấy lại khác… cô thật tốt tính quá !…

– chị quá lời rồi ! dù sao cũng cám ơn chị rãnh sẽ nói chuyện tiếp ! giờ thì tôi phải bắt đầu công việc rồi

– À ờ !… Lý phó cứ làm đi… tui làm phiền rồi/… tui xin phép – ngại ngùng lui ra

Nó nghĩ 1 lát rồi chợt cười phì… mình đâu đến nỗi nào…

để xem nào !… công việc là gì đây….- nó quay về bàn và bắt đầu công việc

____________________________

– Trợ lý Hà ! tài liệu tổng kết về buổi triển lãm Greasrt tuần trước đâu rồi ! – hắn gấp gáp hỏi

– À ! tui giao cho Lý phó rồi… cô ấy đang làm hay sao ấy… giám đốc cần ạ

-À…- ngập ngừng – không ! để tôi lấy cũng dc – rồi đến phòng nó

Đứng bên ngoài có thể nhìn vào qua khe kính … hắn chỉ đứng đó nhìn… rồi tự cười…. cũng chăm chỉ lắm chứ !-quay lưng và về phòng

______________________________

2 tiếng sau

– Thư kí Hà à ! tôi làm xong những tài liệu cô nói cần gấp này . – đến phía bàn thư kí

– À… Lý phó !… cô đưa vào cho Phạm tổng ( Giám đốc Phạm Trung Hiền ) dùm tui 1 chút… tui đang nghe điện thoại…

-… ờ !… – nó không toan tính rằng chức vụ nó cao hơn thư kí nhưng vẫn bị sai như thế này rồi… nó dừng bước trước cửa 1 lúc.. suy tính gì đó và bắt đầu

CẠCH….

Những gì nó nhìn thấy là 1 người nam nhân , rất tuấn tú … rất tài giỏi … rất chăm chỉ đang nổ lực làm việc đến không mức không biết có người vào…. Nó không muốn đánh thức giữa chừng con người này nên quyết định quay ra …. thì…

– Thư kí Hà…

Nó dừng lại….

– phiền cô cho tui 1 ly caffe cám ơn…. – hắn nói mà không ngước nhìn cứ ngộ nhận nó là thư kí

Nó mĩm cười và bước ra . 1 lát sau ….

CẠCH !….. nó bước vào với ly caffe trên tay và quyển tài liệu vừa làm xong …. hắn vẫn chưa nhận ra ai đang vào , cắm cúi làm việc !…. Nó đã đứng ở cạnh bạn làm việc của hắn… nhẹ đặc tách caffe xuống cùng đóng tài liệu cạnh bên , toan quay đi thì…

– Tử Kỳ ? – ánh mắt ngạc nhiên nhìn nó

Nó giật mình rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh , quay lại nhìn hắn với khuôn mặt không cảm xúc , nhỏ nhẹ nói

– Phạm tổng vất vã rồi ! đây là caffe và tài liệu ngài cần ! tôi xin phép – nói xong nó cúi đầu và đi ra

Hắn muốn kêu nó lại nhưng… hình như không thể … nó đã tạo khoản cách nhất định cho hắn mất rồi ! …

Lại bắt đầu công việc… nhưng ít ra thì tách caffe này cũng chứng tỏ nó cũng hoàn toàn không bỏ mặt hắn … Hắn vừa uống vừa vơ tay lấy đóng tài liệu nó làm xem xét… có vẽ bất ngờ nhưng rất hài lòng – Tốt đó chứ – mĩm cười thích thú

_______________________________________

Công việc có vẻ khá nhiều , nó đã làm quá giờ ăn trưa gần nữa tiếng mà vẫn chưa hay biết…. Có vẽ nó rất quyết tâm với công việc này … mãi mê làm cho đến khi

RENG….RENG…. nó giật mình … nhìn điện thoại… và … TẮT…- nó mĩm cười , 1 nụ cười buồn … nhìn đồng hồ trên điện thoại và đứng dậy – Đói bụng quá !

Nó bước ra ngoài , phòng không còn nhiều người lắm , nó lên tiếng hỏi – Mọi người đi đâu hết rồi ?

Nhân viên cuối phòng lên tiếng – Dạ họ đi ăn trưa rồi ! Lý phó chưa đi ăn ạ !

Nó mĩm cười rồi nói – Ừ ! giờ thì tôi đi ăn , cô dùng bữa chưa ?

– Vâng ! em ăn xong rồi ! chúc Lý phó ngon miệng – giọng kính nể

– Vậy…. tôi đi trước – cười rồi bước ra ngoài

______________________________________

Nó cũng lúng túng vì không biết phòng ăn nằm ở đâu , đi lòng vòng 1 hồi thì nó đến được sân thượng …. Nó toan quay về thì …. nó nhìn thấy 1 người … đang hì hụi làm cái gì đó ở phía trước … nên quyết định đi đến….Đến gần chỗ người đó thì nó mở to mắt vì ngạc nhiên

– … Thái Phong ? – nó nói với vẻ kinh ngạc

Tên đó quay lại , tay cầm ổ samwich , tay cầm ly nước ngọt , miệng còn lắm lem tương đỏ và vụn bánh đang ngước mắt nhìn nó

– Gì thế !! – không ngờ là gặp Thái Phong trong phong cách này

Tên đó cố lắm mới thốt lên được lời – Là.. . là cô à ?

Nó cười tươi và nói – Không nhân ra à ?

– Cô xinh thật đấy ! – mặt vẫn ngu ngơ

– Thật sao ?! – nụ cười vẫn nở trên môi nó – tui ngồi đây được không ?

Không chần chừ mà gật đầu ngay ! – được chứ !

– Hì ! cậu ăn ngon thật đấy – nó nhìn những thứ đang bày trên ghế xuýt xoa khen ngợi

-À…. haha – cười ngượng – Tại… ở dưới đông quá nên tui mang lên đây ăn ! haha

-Phòng ăn ở đâu vậy – nó ngại ngùng