Ác Mộng Tình Yêu

Ác Mộng Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325410

Bình chọn: 8.00/10/541 lượt.

u và phân tích từng từ từng chữ của tên kia. Có lẽ anh không bao giờ nghĩ đến trường hợp, tôi là bạn gái của tên kia.

Cuối cùng bằng nỗ lực và cố gắng của bản thân, anh run rẩy lên tiếng.

_Cậu…cậu đang đùa tôi đúng không ? Cô…cô ấy làm sao có thể làm bạn gái của cậu được ?

Cơ thể tôi bị tên kia siết chặt, nụ cười trên môi tên kia càng sắc lạnh, càng lãnh khốc, khuôn mặt tên kia trở nên sắc nhọn giống như một bàn trông.

_Cậu muốn tôi chứng minh Hồng Anh thật sự là bạn gái của tôi, thì cậu mới tin chứ gì ?

Miệng nói, tay tên kia nâng cằm tôi lên, ánh mắt tên kia nhìn thẳng vào khuôn mặt tái nhợt của Khánh Phương.

Đôi môi lạnh lẽo và mềm mại của tên kia chạm nhẹ vào môi tôi. Trước mặt Khánh Phương, tên kia thô bạo hôn tôi, ôm siết lấy tôi.

Nụ hôn của tên kia là nụ hôn cưỡng ép và chiếm hữu. Tên kia muốn nói cho Khánh Phương biết, tôi giờ đã là của tên kia.

Nước mắt tủi nhục và cay đắng đã trào ra khóe mắt rồi lăn dài xuống má. Tôi đã quá ngây thơ khi cho rằng, tên kia đã thay đổi. Nhưng tôi đã hoàn toàn nhầm lẫn và mất hết hy vọng vào tên kia rồi. Chỉ cần ngày nào, tôi còn tự do ở bên ngoài và còn sống ở trên đời, tên kia sẽ không ngừng hành hạ và dày vò tôi.

Khi Khánh Phương mang theo khuôn thất vọng và buồn chán bỏ đi, tên kia mới buông tha cho tôi.

Tôi ngồi bệt xuống giường, nước mắt không ngừng chảy. Để không phải đối diện với tên kia, tôi gục mặt xuống gối, mắt tôi nhắm lại. Tôi giờ chỉ muốn được yên.

Hai tay đút vào túi quần, tên kia đứng trước mặt tôi, mắt và khuôn mặt tên kia lạnh băng giống như một xác chết.

Tôi không muốn biết và không muốn cố đoán suy nghĩ trong đầu của Hoàng Anh, tôi đã chán và mệt mỏi lắm rồi. Tôi đã thử cố và từng mong muốn cho tôi và hắn một cơ hội, nhưng xem ra tôi đã hoài công. Tính sở hữu và bá đạo của hắn quá mạnh, hắn sẽ không hiểu được một cô gái như tôi sẽ cần gì và muốn gì. Chiều tối, tôi được xuất viện. Đi đón tôi, có bố mẹ tôi và Hoàng Anh.

Tôi muốn đi xe cùng với bố mẹ tôi, nhưng hắn lại muốn tôi đi cùng xe với mình. Bố mẹ tôi tưởng tôi và tên kia vẫn còn giận nhau, nên đẩy tôi lên xe của tên kia. Hai người đang cố gắng giúp tôi và hắn hòa giải với nhau.

Tôi mím chặt môi, mắt căm hận nhìn Hoàng Anh. Nói thật, nếu có thể tôi đã xông lên đánh và tát vào mặt hắn rồi. Hắn không chịu hiểu và tôn trọng tôi một chút nào. Tôi bất chấp, hắn có yêu tôi nhiều như thế nào, nhưng chỉ cần, hắn không chịu thay đổi, tôi nhất định sẽ chống đối hắn đến cùng.

Tên chết tiệt ! Hãy chờ đấy ! Đừng tưởng tôi không thể đánh thắng và không có đồng minh, thì tôi sẽ chịu thua hắn.

Trên đường về nhà, tôi không thèm bảo hắn thế nào. Ngược lại, hắn lại quay sang hỏi tôi, và quan tâm đến tình hình sức khỏe của tôi.

_Em không sao chứ ? Em có lạnh lắm không ?

Tôi điên tiết quát ầm lên.

_Không phải tất cả mọi chuyện đều do anh ban cho tôi sao ? Nếu không phải vì anh, tôi đâu có bị con gái nhốt ở trong phòng vệ sinh, tôi đâu có bị sốt, rồi dẫn đến bị ngất xỉu.

Nước mắt lưng tròng, tôi vừa khóc vừa hét.

_Anh muốn tôi phải làm sao thì anh mới hài lòng và mới buông tha cho tôi. Tôi đã chán và sợ anh lắm rồi.

Tên kia lạnh lùng bảo tôi.

_Anh đã từng nói với em, cả đời này em đừng hòng mà chạy thoát khỏi anh. Anh sẽ cho em mọi thứ, chỉ cần em chịu ở bên cạnh anh, và yêu anh là được.

Tôi cười lạnh, mắt tôi căm ghét nhìn tên kia.

_Anh biết gì không ? Tôi đã từng thích và yêu anh, tôi tự làm xấu mình đi vì tôi vẫn không thể quên được anh sau ba năm. Nhưng kể từ lúc gặp lại, anh đối xử tàn nhẫn và lạnh lùng với tôi. Anh tưởng rằng, tôi có thể yêu và ở bên cạnh một chàng trai không tôn trọng và không hiểu mình sao ?

Mặt hắn tái nhợt, đôi mắt thần thần đau khổ, tay hắn vò đầu, hắn run giọng hỏi tôi.

_Những lời mà em nói hoàn toàn là thật chứ ?

Tôi nghẹn ngào trả lời.

_Tôi cần gì phải lừa anh. Anh đã cho người điều tra về lí lịch của tôi, chẳng lẽ anh lại không biết tôi đã sống như thế nào trong ba năm qua.

Tôi bất chấp tên kia đang lái xe, và chúng tôi đang ở trên đường cao tốc, tôi đấm đá loạn xạ vào người tên kia, miệng tôi không ngừng gào lên.

_Đồ độc ác ! Đồ tàn nhẫn ! Là tôi yêu anh, nhớ anh nên tôi mới phải sống khổ sống sở như bây giờ ! Anh có bao giờ tự đặt ra câu hỏi cho chính mình, là vì lí do gì mà tôi không hề nói cho bố mẹ tôi biết những chuyện khủng khiếp mà anh đã làm với tôi không ? Bằng vào tính cách dám làm dám chịu như tôi, anh nghĩ tôi sẽ bỏ qua cho anh sao ?

Tôi túm lấy cổ áo của hắn, tôi nghiến răng nghiến lợi.

_Tôi chịu đựng anh đủ rồi. Nếu anh muốn chúng ta cùng nhau xuống địa ngục, thì chúng ta cùng nhau chết ở đây đi. Tôi mệt mỏi và chán nản khi cứ phải chờ đợi và hy vọng anh thay đổi lắm rồi. Anh có biết, là tôi từng có mong muốn dùng dao đâm chết anh không hả ?

Tôi tát vào mặt hắn, mắt tôi nhòa lệ.

_Tôi hận anh ! Tôi căm ghét anh ! Cả đời này, tôi cũng không muốn nhìn thấy mặt anh. Anh nói đi ! Anh yêu tôi ở đâu, tôn trọng tôi ở điểm nào, hay là anh suốt ngày chỉ biết dày vò và dằn vặt tôi ? Anh muốn dày vò và hành hạ tôi đến chết chứ gì ?

Tôi cắn


Teya Salat