Old school Swatch Watches
Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là chân Mệnh Thiên Tử

Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là chân Mệnh Thiên Tử

Tác giả: Vũ Nhi Phiêu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210244

Bình chọn: 9.00/10/1024 lượt.

h: Nhiên hậu năng bảo kỳ xã tắc nhi hòa kỳ nhân dân. Nghĩa là: nên về sau mới giữ gìn được xã tắc và hòa cùng dân chúng.

Ngày nay, từ ngữ Xã Tắc dùng để chỉ một quốc gia.

(4) – Bát Kỳ: Chính Hoàng Kỳ, Tương Trung Kỳ, Chính Hồng Kỳ, Tương Hồng Kỳ, Chính Lam Kỳ, Tương Lam Kỳ, Chính Bạch Kỳ, Tương Bạch Kỳ

Chương 38: Xiu Er về nhà

Ở Bắc Kinh có người nói rằng, “Đông phú Tây quý, Nam bần Bắc tiện”, “Đông phú Tây quý” có thể giải thích thế này, lấy Tử Cấm Thành làm ranh giới, phía Tây gọi là “Tây thành”, trong đó nhiều nha môn, nhiều quan cai quản, đương nhiên trong đó cũng có nhiều quan, nên gọi là “Quý”.

Ở các cấp bậc nghiêm ngặt của xã hội phong kiến, thì quan là tầng lớp bậc nhất, là người giàu có tiền của, nếu bạn không trải qua các kỳ thi khoa cử, thì không có cấp bậc, cũng không thể qua lại với các quan lớn, vì thế các phú thương lớn cũng tập trung ở phía đông của Tử Cấm Thành, cũng thường được gọi là khu đông thành, nên gọi là “Phú”.

“Nam bần Bắc tiện” là chỉ những lão bá tánh người Hán lánh nạn ở phía nam của bắc kinh thành. “Bắc tiện” nghe tên cũng đủ biết, lão bá tánh ở phía bắc địa vị đều thấp, chủ yếu là “Nô tài hoặc nô bộc” sống ở đây.

Nô bộc là tộc người Mãn, chính là tên gọi tắt của nô bộc A Ha (A Cáp), đồng thời cũng là A Ha. Nô bộc tức là “Gia”, A Ha tức là nô lệ, tiếng Hán nghĩa là nô gia, nô lệ, nô bộc hoặc nô tài, bị giai cấp quý tộc thượng tầng người Mãn chiếm giữ tất cả, bị bức làm đủ loại việc nhà cho đến các công việc sản xuất nặng nhọc khác, không ai được tự do.

Chương 39: Đêm dạo chơi Liêm phủ Vương

Từ Bạch Vân Quán bước ra, vừa quẹo qua một khúc cua, thì gặp người thư sinh trong lúc đứng ở góc độ này, thấy Tâm Di, liền đến trước cô, xuống phủ quy phục, khấu đầu Lạy: “Tiểu thư, đa tạ Lúc này tiểu thư đã thủ hạ lưu tình, tiểu sinh Giang Tây Dương (Tưởng Tích Dương) kiếp này sẽ không quên ân tình của tiểu thư. ”

“Nam nhi dưới đầu gối có vàng, anh không nên quỳ trước tôi. Mau đứng Dậy đi!!”

Giang Tây Dương đứng dậy, “Xin hỏi phương danh tiểu thư, ngày sau nếu như có ngày thoát khỏi cảnh khó khăn, nhất định sẽ báo đáp đại ân ngày hôm nay của tiểu thư.”

“Tôi không cần anh báo đáp gì hết, ngày sau nếu như anh có thoáng khỏi cảnh khó khăn, hãy nghĩ nhiều đến bạn Tánh là được rồi” nói xong, Tâm Di dẫn mọi người rời khỏi.

Tâm Di tốt đã tự thấy làm việc một mình, dù bất luận thế nào cô cũng không ngờ đến, mấy năm sau, người đã từng nói sẽ báo đáp đại ân của cô vì chủ tử của anh ta, đã hoàn toàn quên những lời đã nói hôm nay.

Chuyện này sau này hàng nói, tạm thời không đề cập đến, hiện tại Tâm Di Liêm phải đến Vương phủ.

Cổng Vương phủ có năm gian, phía trước có cửa ngõ, phía trên có nóc nhà mà không có cửa ra vào và cửa sổ gọi là “trào” (1), hành lang cao đến nền nhà. Mỗi gian cửa phủ đều có cửa hông, đều gọi là A Ti cửa, để cho người ta ra vào. Ngoài cửa phủ có sư tử đá, cột đèn, cọc buộc ngựa…

Câu đối tết của toàn dân gian dùng để viết giấy đỏ lớn, Vương phủ và cung đình thì không phải vậy, là dùng giấy trắng viết, sau đó dán từng giặt trang trí cố định lên mặt trước, kế tiếp trên dưới trái phải khảm trong đỏ ngoài xanh hai đường biên giấy rất hẹp, mà còn “ngoài những người trong hoàng tộc ra thì không được tự ý dùng, ngoài ra so với dân gian thì vẫn không giống nhau, chỉ treo câu đối tết, không dùng hoành phi. (2)

Vương phủ đón tết ngoài treo câu đối tết ra, còn treo môn thần. Cửa phủ, phụ cửa, cửa hông… trên cửa đều có tranh vẽ môn thần, một vị mặt trắng, một vị mặt đen, đều mặc thương giáp trụ cầm tay, đeo cung kiếm mang, uy vũ phi phẩm, thường gọi Tần Quỳnh và Kính Đức (3), loại tranh vẽ này trong dân gian cũng dùng, chỉ là kỹ thuật vẽ tinh tế hơn mà thôi.

Dận Tự vừa hay Tâm Di đến, liền ra cửa đón, “Ây da, Tâm Di cách cách, cô cuối cùng cũng đến, tiểu vương còn cho rằng cô không đến chứ!”

“Sao có thể như vậy chứ, tôi nói đến là đến mà” Tâm Di. Cười trong vắt nói với Dận Tự.

“Mau mời vào Chủ nhiệt tình như vậy, nô tài phía dưới tự nhiên cũng ân cần gấp bội, người người đều cung kính vạn phần, Tâm Di cùng tiểu đội! Đương nhiên cũng được đối đãi rất tốt, được sắp xếp tiếp đãi ở nơi khác.

“Cách cách, lần trước vì đã muộn, chưa đưa cách cách tham quan phủ, hôm nay để tiểu vương dẫn cách cách đi xem, thế nào?”

“Được thôi!” Tham quan Liêm Vương phủ, Tâm Di cũng muốn xem Liêm Vương phủ.

Thông thường kết cấu của thân vương phủ đều như vậy, vào cửa phủ, Đông Tây hai bên mỗi bên đều có ba gian nhà lầu, ngoài ra đi vào trong là đại điện, thường gọi là Ngân An Điện, đại điện và cửa phủ đều dùng ngói lưu ly (4), mọi người ra vào phải vượt qua hành lang Đông Tây mà vào. Từ hành lang vào nhà là cửa thứ hai, còn gọi là Tiểu Điện. Cửa thứ hai mỗi bên có ba gian nhà, đứng đầu là thái giám và nơi ở của thái giám.

Mặt phía Đông trong sân của cửa thứ hai có trụ dựng một “Tổ Tông có thể Tử”, phía trên có đồ đựng, mỗi khi cúng tế, để thịt lợn và các thực phẩm khác ở trong đó. Cửa thứ hai ở ngay phía Bắc là Thần Điện, có năm gian, hai bên cũng có điện thờ phụ. Ở giữa góc đường Nam