Ai Mới Là Siêu Quậy

Ai Mới Là Siêu Quậy

Tác giả: nhok26

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323415

Bình chọn: 9.5.00/10/341 lượt.

Hôm sau đến lớp, vẫn như mọi ngày nhưng chỉ có điều là trong lớp có thêm 1 nhân vật mới là Ngọc ái con bé đang ngồi cạnh Ken , trong long cô lại không vui, sao lại không vui Ngọc Ái là người tốt mà.

-Ngọc Linh thả cặp xuống bàn rồi đi ra ngoài chứ không nhập bọn để 8, cô chỉ muốn ra ngoài cho thanh thản, điểm đến tốt nhất là sau dãy trường học, chắc chắn yên tỉnh.

-Linh – 1 tiếng nói quen thuộc la lên, khỏi cần quay đầu lại cô cũng biết ai.

Sau khi kêu mấy thằng bạn vô lớp trước Duy nhanh nhảu chạy đến Ngọc Linh, từ lúc ở bar đến giờ Duy chưa đến tìm Ngọc Linh lần nào.

-Có chuyện gì à – ngọc Linh hỏi.

-Không chỉ là..Duy nge nói ken đang quen Ngọc Ái phải không ?

-Trời, tưởng chuyện gì, ừ – Ngọc Linh cố tỏ ra bình thản khi nhắc đến chuyện này, thật là chán với cái cảm giác này, yêu thật là khổ.

-Ồ, vậy Linh tính sao ? – duy hỏi, ánh mắt hơi vui mừng.

-tính sao là tính sao ? – Ngọc Linh tuy đã hiểu rõ ý Ken n,ói nhưng vẫn cố tình hỏi lại.

-Thì Linh có ý định tìm 1 người để quen không ?.

-Hì, Linh không có hứng thú với mấy chuyện đó – 1 khi đã yêu thì khó có thể chấp nhận 1 người mới khi mình không yêu, cô hiểu rõ điều đó, 1 phần là do bản thân cô cảm thấy, 1 phần là do xem quá nhiều phim tình cảm khi còn ở bên Hàn Quốc.

-HÌ, thật ra Duy chỉ đùa thôi chứ hôm bữa ở bar Duy đã hứa chỉ xem Linh là bạn rồi mà – Duy nói, gãi gãi đầu ngại ngùng.

…….

Về lớp thì cũng đã vào 15’ đầu giờ, Ngọc Linh về chỗ ngồi lại ngồi gần Ken.

-Ủa, hôm nay mày đi học à, hồi nãy giờ không thấy tao tưởng mày nghĩ – Ken cười , 1 nụ cười dịu nhưng cũng đủ làm lòng ngọc Linh dâng trào lên nỗi buồn, buồn vì tình yêu của cô đối với ken không đơn giản chỉ là say nắng như cô nghĩ không biết sao cô cảm thấy hối hận.

-Đi chứ sao không, mày có bồ cái quên bạn quên bè zậy đó hả – Ngọc Linh hỏi cho có, lơ đãng ngồi xuống.

-Ùi, bồ bịt gì đây, tao chỉ quen cho có thôi chứ yêu đương gì – Ken trả lời.

-Bó tay mày luôn – Ngọc Linh lại theo thói quen nói xong câu này thì úp mặt xuống bàn để ngủ nhưng hôm nay dù nhắm mắt hoài cô cũng không thể ngủ được, suy nghĩ mông lung, ra chơi Ngọc Linh vẫn như mọi ngày ra canteen cùng Ngọc Băng nhưng cũng từ sự kiện sắp xảy tới dù nó không lớn nhưng đủ để mỗi con người hiểu nhau hơn, và họ xác định được tình cảm của mình dành cho những người xung quanh như thế nào dù đó chỉ là mơ hồ.

Sau khi sử sạch đống đồ ăn ở canteen xong thì 2 người đi vào lớp Ngọc Linh bỗng cảm thấy bụng mình hơi đau, cô định nói với Ngọc Băng nhưng vừa lúc đó thì chuông reo vào lớp nên thôi.

-Các em hôm nay, chúng ta sẽ học bài…… – Ông thầy dạy Hóa hôm nay không hiểu sao tự nhiên hiền với bọn lớp cá biệt vô lí do ,thường ngày do chúng hay bày trò chọc phá ông nên ông rất hay cáu kỉnh với lớp và 1 điều đặc biệt quan trọng nữa là do bọn lớp nó hay nhắc đến nỗi đau của ông là “Ế” nên ông càng không có thiện cảm với lớp này. 99% trong lớp dự đoán ông thầy có người yêu…

-Ngọc Băng nè – Devil lay lay Ngọc băng đang ngủ và chỉ xuống bàn dưới, Ngọc Băng đang ngủ cũng phải ghé mắt lại nhìn, bình thường mà, Ngọc Linh vẫn ngủ, Ken vẫn đang trốn ông thầy nghe phone trong giờ học.

-Có gì lạ đâu – Ngọc Băng uể oải đáp đưa con mắt hơi cáu lên nhìn Devil làm anh vội giải thích chứ đụng đến giấc ngủ của Băng mà không có lí do thì anh chuẩn bị lên sổ đầu bài ngồi chơi là vừa, không biết làm bằng cách nào mà mỗi khi Ngọc Băng cáu là Devil sẽ tung tăng được ông thầy cho vô sổ đầu bài ngồi vô điều kiện (tg:Ngọc Băng là chúa bày trò, ấy ông thầy bà cô hiểu lầm devil đâu có gì khó, keke).

-Nhìn kĩ lại Ngọc Linh đi, vai nó run run, người nó hình như đổ mồ hôi nữa kìa, trong khi lớp mình có điều hòa mà – Devi giải thích ánh mắt lâu lâu lại nhìn xuống Ngọc Linh, Ken thì quá chú tâm vào điện thoại nên không để ý.

-Bộ có điều hòa là không đổ mồ hôi được à – Ngọc Băng sùng máu, Ngọc linh chắc nó đang ngủ nên nóng chứ gì (tg:sao thường ngày chị thông minh mà sao hôm nay chị khờ thế, ngủ đâu liên quan gì đến nóng, đúng là người mới ngủ dậy chẵng khác gì người rừng, suy nghĩ không nhạy bén được.)

Nói xong Ngọc Băng uể oải ngáp và úp mặt xuống ngủ tiếp, Devil chỉ biết lắc đầu, chắc cảm tính của anh là sai, thế thì chơi game tiếp vậy, nghĩ là làm devil lại tiếp tục lôi điện thoại ra chơi game.

“Ôi đau quá, làm sao đây” – Ngọc linh ngĩ 1 tay ôm bụng đầu cô đổ mồ hôi từ nãy giờ, lúc ra chơi cô chỉ thấy hơi nhói nhưng không hiểu sao càng lúc càng đau, nó cứ nhói lên từng đợt, muốn thắt cả ruột.

-Ken à – Không chiệu được nữa Ngọc Linh ngẩng mặt lên quay qua Ken, đối với cô bây giờ ken chính là người mà cô thấy tin tưởng và cô muốn nói cho Ken biết chuyện này cô cũng không biết tại sao lại như thế nữa, chẵng lẽ khi yêu mình luôn muốn người mình yêu che chở, bảo vệ và lo lắng ình, tình yêu thật ích kỉ.

-Hả – Ken không rời mắt khỏi điện thoại.

-Mày bỏ cái điện thoại ra coi, tao đau bụng quá à – Ngọc Linh nhăn nhó nói, nhưng âm lượng chỉ đủ người cùng bàn nghe.

-Hả – Ken đang bấm điện thoại nghe vậy liền giật mình quay lại.

-Tao đau bụng quá làm sao đây, hi


Polaroid