Ring ring
Ám Dục

Ám Dục

Tác giả: Thánh Yêu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210240

Bình chọn: 9.00/10/1024 lượt.

chỉ làm anh cảm thấy phiền chán mà thôi…”

” Ân Ân, cô không phải nói, cô yêu tôi sao? Nếu như vậy, tôi không thể phụ cô.” Nam Dạ Tước bỗng nhiên kéo mở cửa phòng, cầm chắc tay cô ra ngoài, trên hành lang, đám người lui tới rối rít gật đầu chào hỏi, người đàn ông ưu nhã cười một cái đáp lễ, sau khi rời khỏi biệt thự, liền lộ ra bộ dạng bá đạom dường như là kéo dài Dung Ân đến xe.

“Anh muốn làm gì?”

Vẫn chưa kịp thắt dây an toàn, Nam Dạ Tước đã nhấn ra lao vút xe ra ngoài, vù vù gió tát vào mặt lạnh thấu xương, anh vươn tay tháo mặt nạ xuống ném ra ngoài xe, “Ân Ân, chúng ta nên ăn mừng hội ngộ rồi.”

Tốc độ sung sướng làm Nam Dạ Tước nổi tính chơi đùa lên, Dung Ân thấy đồng hồ tốc độ cứ bay vù vù lên, bên cãnh, những chiếc xe đều bị bỏ lại phía sau, muốn nhìn kỹ đã sớm mất dạng.

” Ân Ân,” anh cầm lấy cánh tay đeo bao tay của cô đặt vào lòng bàn tay mình, ” Nhìn thấy tôi, sao một chút cũng không vui, hay là, cô vốn dĩ muốn trốn tôi?”

“Tôi không có.” Dung Ân vội vàng mở miệng.

Anh cười, cũng không nói gì, chẳng qua chỉ nắm tay cô thật chặt, Dung Ân cảm giá đau đớn, đành phải nhịn xuống nuốt vào trong bụng.

Xe dừng trước một khách sạn, Dung Ân nhịn không được nữa, cao giọng, “Anh dẫn tôi đến đây làm cái gì?”

“Ngủ.” người đàn ông nói ngắn gọn, dẫn đầu xuống xe, đến chỗ của Dung Ân mở cửa xe, ” Xuống .”

“Tôi phải về nhà.” Dung Ân hai tay chụp lấy tay lái, Nam Dạ Tước khom lưng đè trên đầu cô, “Thủ đoạn của tôi cô đã nếm qua, hoặc là biết điều một chút xuống xe, nếu không, là muốn tôi dùng vũ lực rồi.”

Dung Ân bị anh lôi cánh tay kéo xuống xe, lúc đi vào khách sạn, tiếp tân ở đại sảnh cung kính lễ phép, ” Tiên sinh tiểu thư, xin hỏi muốn phục vụ gì?”

“Thuê phòng.”

Cầm lấy thẻ mở cửa, Nam Dạ Tước lôi Dung Ân ra giữa phòng, tiện tay ném cô trên mặt giường lớn, ” Dung Ân, hành động của cô thật khó hiểu, lúc trước, cô không phải là dùng mọi cách dụ dỗ sao, bây giờ sao lại, ngay cả chạm cũng không cho tôi chạm vào?”

Đêm đó, cô chủ động, anh còn thấy mồn một trước mắt, Nam Dạ Tước đứng dậy đem hai ta chống đỡ bên người cô, ” Cô làm tôi rất hoài nghi, Dung Ân, hành động trước đây, sẽ không phải đều là do cô giả bộ chứ?”

Hắn giống như báo đen bắt được con mồi, nhìn cô giãy giụa ở dưới người mình, Dung Ân chợt lóe lên chút bối rối đã bị anh thấy hết, cô ổn định hơi thở, ánh mắt khôi phục trấn tĩnh, ” KHông phải là anh chơi chán sao? Nếu như vậy sao không để tôi tự sinh tự diệt, xa rời anh không tốt hơn sao?”

” Ân Ân, đây có phải ý nghĩ chân thật của cô?” Nam Dạ Tước bàn tay vay quanh sau ót cô, đem búi tóc nới lỏng ra, ” Tôi hận nhất người khác gạt tôi, chuyện gì tự mình làm ra, đều phải trả giá thật đắt.”

“Tôi chưa từng lừa gạt anh.” Dung Ân vội vàng nói.

“Chưng từng?” Nam Dạ Tước liếc nhìn cặp mắt của cô, chóp mũi nhẹ chống đỡ, chậm rãi kéo ra khóe miệng, ” Tốt nhất là như vậy.”

Dung Ân nhìn về đáy mắt châm biếm của anh, trong lòng, thầm xả giận, Nam Dạ Tước đem những sợi tóc đen tuyền của cô quấn lấy ở đầu ngón tay, không chút để ý, “Hết lần này đến lần khác, cô cứ hiện ra trong mắt tôi xinh đẹp như vậy, Ân Ân, tôi lại muốn chơi, làm sao bây giờ?”

Dung Ân mắt trợn tròn, trong đó lửa giận dường như không giấu được, anh bá đạo, ngang ngược, anh chơi chán rồi, liền một cước đá văng cô, anh còn muốn chơi, lại muốn làm cô lần nữa khuất phục, cô rất rõ nếu bây giờ lộ diện sẽ có hậu quả gì, cho nên, chỉ có thể giả vờ cười, ” Làm sao, anh sẽ không lại muốn nuôi tôi chứ?”

“Quả thật có ý định này.”

“Anh không sợ tôi sẽ lại ầm ĩ với anh sao?”

“Biết đâu, tôi có thể khoang nhượng không chừng.”

Quanh đi quẩn lại, chẳng lẽ lại trờ lại mức xuất phát?”

Dung Ân hết thảy không cam lòng.

“Được, làm một lần, một trăm vạn.”

Nam Dạ Tước liếc nhìn gương mặt phía dưới, lúc này, anh rất nhẫn nại, muốn xem thử cô có thể diễn đến khi nào, ” Được, chỉ cần tôi cảm thấy được giá trị, đừng nói một trăm vạn, con số thiên văn (những con số rất lớn từ hàng trăm triệu trở lên) tôi cũng cho cô.”

Nói xong, cũng đã theo cần cổ tới xương qiai xanh của cô hôn lên, tóc ngày đường hoàng dán chặt lấy mặt Dung Ân, col6 có thể nghe được mùi vị dầu gội ô liu, bàn tay Nam Dạ Tước đặt lên hông cô, làm bộ muốn đưa vào.

” Nam Dạ Tước,” Dung Ân dường như sụp đổ, hai tay dùng sức kéo cổ áo, ” Anh bỏ qua cho tôi đi.”

Người đàn ông hơi ngẩng đầu, khóe miệng vung lên cười ác liệt, “Cô nói cái gì, cô không phải là yêu tôi sao? Vậy thì nên ở bên cạnh tôi.”

“Tôi không muốn trơ