
Anh, đã lâu không gặp!
Tác giả: Nữ vương không ở nhà
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 326890
Bình chọn: 7.5.00/10/689 lượt.
được Đàm Tư Tư nói đến Mạnh Tư Thành liền cười ngọt ngào, ngượng ngùng. Rốt cuộc cũng là bạn trai của cô nha, cô còn không có da mặt dày đến mức hướng về phía người khác mà khen ngợi anh đâu.
Đàm Tư Tư cố ý thân mật nói: “Thật ra trong chúng ta bạn học cũ, hôm nay nói đến thành công nhất, phải kể đến Tư Thành !”
Tư Thành? Tư Thành? Tô Hồng Tụ cảm thấy sự xưng hô này hơi thân mật thì phải! Dù sao, cô vẫn luôn trực tiếp gọi tên đầy đủ của anh! Cho tới bây giờ cô vẫn ý tứ chưa gọi trực tiếp hai chữ kia.
Đàm Tư Tư lại giống như không có cảm giác Tô Hồng Tụ không được tự nhiên, tiếp tục ngọt ngào cùng kiêu ngạo nói: “Lần trước không cẩn thận nhận được điện thoại của cậu, tôi đã nói với cậu chưa nhỉ? Hiện tại tôi là thư ký đắc lực nhất và là người anh ấy tin tưởng nhất đấy!”
Tô Hồng Tụ nhớ tới lời giải thích của Mạnh Tư Thành, ừ, Mạnh Tư Thành giải thích cô nên tin tưởng. Cho nên Đàm Tư Tư không phải thư ký của Mạnh Tư Thành, Đàm Tư Tư không cùng một phòng làm việc với Mạnh Tư Thành!
Nhưng, tại sao hôm nay Đàm Tư Tư lại nói cô ấy là thư ký của Mạnh Tư Thành đây?
Đàm Tư Tư cảm thấy bên kia đầu điện thoại Tô Hồng Tụ trầm mặc, bên môi cô ta nở một nụ cười lạnh, tiếp tục ngọt ngào nói: “Lần này tôi rời khỏi thành phố B tới đây, thật ra cũng không phải không có nguyên nhân á!”
Trong lòng Tô Hồng Tụ có chuyện, có chút không yên lòng hỏi: “A, nguyên nhân gì?”
Đàm Tư Tư rất hạnh phúc nói: “Ai nha, là Tư Thành bảo tôi tới á! Vốn là tôi ở thành phố B phát triển được rất tốt, nhưng anh ấy nói anh ấy sẽ không đi thành phố B, vì vậy tôi không thể làm gì khác hơn là tới đây à!” Nói xong cô ta còn nhún vai một cái rất bất đắc dĩ nói: “Mặc dù nhìn vẻ ngoài anh ấy có bộ dáng rất ôn hòa, nhưng kỳ thật anh ấy rất cố chấp, haizz, thậm chí chủ nghĩa đàn ông hơi lớn! Tôi không có biện pháp để anh ấy vứt bỏ tất cả ở nơi này đi thành phố B tìm tôi, vì vậy tôi chỉ có thể tự mình đến tìm anh ấy thôi!”
Những lời này của Đàm Tư Tư quả thật giống như một tiếng sét giữa trời quang đối với Tô Hồng Tụ, nổ oanh một tiếng, sau đó khiến đầu óc cô mơ hồ rồi.
Đây là chuyện gì xảy ra? Đàm Tư Tư nói thế là có ý tứ gì? Cô ấy và Mạnh Tư Thành rốt cuộc có quan hệ như thế nào?
Đang lúc Tô Hồng Tụ khiếp sợ không dám tin, Đàm Tư Tư thở dài một cái nói: “Haizz, lại nói chuyện này, tôi còn muốn nhờ cậu giúp một chuyện !”
Tô Hồng Tụ cảm giác đầu lưỡi cũng không phải của cô nữa, nhưng vẫn cố nói: “Giúp chuyện gì vậy?”
Đàm Tư Tư giống như thật ngại quá mà cười nhẹ nói: “Chuyện này tôi cũng muốn nói với cậu một chút, thật ra cũng rất bất đắc dĩ! Ban đầu lúc đại học chúng tôi đang ở cùng nhau, sau đó anh ấy muốn đi thành phố S tôi không muốn đi cùng, huyên náo, thiếu chút nữa chia tay. Những năm gần đây, quan hệ của hai chúng tôi vẫn có chút không nói rõ rang được, nói là quan hệ bạn trai bạn gái, anh ấy đối với tôi như gần như xa, làm cho trong tôi rất bất an, nói là bạn bè bình thường, anh ấy vẫn thường xuyên tặng quà cho tôi, thỉnh thoảng còn nói rất nhớ tôi, hi vọng tôi tới thành phố S. Mấy năm nay, tôi càng ngày càng không hiểu anh ấy!”
Tô Hồng Tụ tiếp tục há hốc mồm cứng lưỡi, nếu như Đàm Tư Tư nói hiện tại tình cảm của cô ấy và Mạnh Tư Thành đang ngọt ngào nồng nhiệt, thì cô sẽ không tin! Dù sao cô cũng không phải là đứa ngốc, tâm ý của Mạnh Tư Thành đối với cô cô vẫn có thể cảm thấy .
Nhưng, hiện tại Đàm Tư Tư nói Mạnh Tư Thành đối với cô ấy không lạnh không nhạt, Tô Hồng Tụ ngược lại có chút tin tưởng.
Bọn họ có lẽ đã từng yêu nhau, nếu không tại sao có thể có bức ảnh hai người chụp chung cười đến ngọt ngào và có động tác thân mật như vậy đây? Nhưng sau lại chia tay, hai người vẫn mập mờ không rõ đi, cho tới khi Đàm Tư Tư đối với Mạnh Tư Thành vẫn còn ôm lấy hy vọng.
Tô Hồng Tụ nghĩ đến cô và Mạnh Tư Thành đủ loại động tác thân mật, nghĩ đến anh và Đàm Tư Tư lúc trước cũng từng như vậy, hơn nữa khẳng định sớm hơn cô rồi? Vì vậy trong lòng cảm giác không thoải mái lần nữa đánh tới, vị chát đong đầy trong tim cô.
Đàm Tư Tư lại lần nữa châm thêm một ngọn lửa: “Hồng Tụ cậu biết không, đối với Mạnh Tư Thành tôi vẫn luôn không xác định, cho đến một đêm kia. . . . . .” Sau đó là một tiếng thở dài.
Tô Hồng Tụ nghe được “Một đêm kia”, lập tức nhạy cảm nói: “Một đêm kia thế nào?”
Đàm Tư Tư rất tự tin cười nói: “Một đêm kia, anh ấy đưa tôi về nhà, tôi mới chợt xác định, chỉ cần tôi tới thành phố S, anh ấy vẫn là của tôi.”
Cô ấy tới thành phố S, Mạnh Tư Thành sẽ là của cô ấy?
Tuyên ngôn chắc chắn cỡ nào a, cỡ nào có khí thế tự tin a! Đây là Tô Hồng Tụ tuyệt đối không có khả năng nói ra!
Trong lòng Tô Hồng Tụ có hoài nghi, trái tim cũng bị nhéo lên, Mạnh Tư Thành rốt cuộc là người như thế nào? Cô ấy và cô là gì của anh?
Chuyện quá khứ giữa bọn họ, rốt cuộc là như thế nào đây?
Một đêm kia ở trên bàn đầu giường của Mạnh Tư Thành cô nhìn thấy ảnh chụp chung của hai người, sâu trong nội tâm Tô Hồng Tụ rất tự ti, đối với phần cảm tình này là cảm giác không xác định, còn có đối mặt với lời tuyên bố đầy tự tin của Đàm Tư Tư, Tô Hồng Tụ bắt đầu do dự.