
Anh, đã lâu không gặp!
Tác giả: Nữ vương không ở nhà
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 326635
Bình chọn: 8.5.00/10/663 lượt.
quá khứ của Mạnh Tư Thành tôi tự nhiên rất có hứng thú, nhưng tôi không cần cô nói cho tôi biết, tôi tự đi hỏi anh ấy, anh ấy tự nhiên sẽ nói cho tôi biết.”
Mặc kệ quá khứ giữa bọn họ rốt cuộc có cái gì, cô đều nên đi hỏi Mạnh Tư thành, đây mới là người cô nên tin tưởng.
Đàm Tư Tư nghe nói như thế hơi ngạc nhiên nhìn Tô Hồng Tụ, cô ta không nghĩ tới một người như Tô Hồng Tụ sẽ nói ra những lời này, liền cười lạnh nói: “Tốt, cô đi hỏi anh ấy đi, tôi đi trước.” Nói xong nghiêng người rời đi.
Sau khi Tô Hồng Tụ nói chuyện với Đàm Tư Tư xong, không biết thế nào vẫn cảm thấy chưa hết giận, trong lòng còn chứa một ngọn lửa vô danh chưa thoát ra ngoài được, cảm giác kia giống như liều mạng đánh ra một quyền nhưng lại đánh vào bịch bông vậy.
Cô suy nghĩ một chút tất cả mọi chuyện đều có liên quan đến Mạnh Tư Thành, vì vậy cô đẩy cửa đi vào.
Bên kia Mạnh Tư Thành đang muốn đi lên phòng liền nghe tới cửa có người nói chuyện, đi ra nhìn thì Đàm Tư Tư đã biến mất rồi, chỉ còn lại Tô Hồng Tụ đang tức giận đóng sầm cửa lại.
Tuy nói anh đã sớm phát hiện tâm trạng của Tô Hồng Tụ có chút không đúng nhưng mà vẫn không nghĩ tới người từ trước đến giờ luôn ôn hòa sẽ có động tác như vậy, không khỏi kinh ngạc hỏi: “Sao vậy em?”
Tô Hồng Tụ ngẩng đầu nhìn đầu sỏ gây nên mọi chuyện, nhớ tới mấy ngày nay vid chuyện của anh mà cô bị giày vò, liền hỏi: “Mạnh Tư Thành, người anh thích là em có đúng hay không?”
Mạnh Tư Thành càng thêm không hiểu, nhưng thấy gương mặt Tô Hồng Tụ ửng hồng ánh mắt chấp nhất xem ra nhất định phải lấy được đáp án, anh gật đầu nói: “Tất nhiên.”
Tô Hồng Tụ hài lòng gật đầu hỏi tiếp: “Em là bạn gái của anh, phải hay không?”
Mạnh Tư Thành càng thêm cảm thấy tình hình này quỷ dị, không thể làm gì khác hơn là lần nữa gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Tô Hồng Tụ hỏi nữa: “Vậy quan hệ hiện tại của anh và Đàm Tư Tư là thế nào?”
Mạnh Tư Thành bắt đầu hiểu, chuyện này khẳng định cùng Đàm Tư Tư có quan hệ, lập tức không dám tuỳ tiện, sau khi suy tính thận trọng nói: “Là quan hệ bạn học cũ, dĩ nhiên hiện tại tạm thời còn là đồng nghiệp.”
Tô Hồng Tụ gật đầu nói: “Rất tốt, vậy quá khứ hai người là quan hệ như thế nào?”
Mạnh Tư Thành đột nhiên cảm thấy cái vấn đề này rất buồn cười, nếu như không phải thái độ của Tô Hồng Tụ nghiêm túc như vậy, anh đã muốn cười váng lên rồi, liền vội vàng đáp: “Bây giờ là bạn học cũ, quá khứ dĩ nhiên là bạn học.”
Tô Hồng Tụ suy nghĩ một chút, dĩ nhiên là không tin hỏi: “Không có quan hệ gì đặc biệt sao?”
Mạnh Tư Thành nghe vậy im lặng, giống như có chút do dự.
Tô Hồng Tụ thấy thần sắc của anh, rất mất hứng nói: “Không cho phép anh gạt em!”
Mạnh Tư Thành thở dài nói: “Nếu như nói không có bất kỳ quan hệ đặc biệt nào, thì cũng không đúng, chỉ là chuyện này một lời khó nói hết.”
Tô Hồng Tụ thấy thần sắc anh là bị cô làm khó, chợt cô không muốn hỏi nữa, cô chỉ cần biết rằng, Mạnh Tư Thành thích cô, hiện tại Mạnh Tư Thành thuộc về cô, thế là đủ rồi.
Dĩ nhiên, trong tương lai Mạnh Tư Thành cũng thuộc về cô!
Mạnh Tư Thành cẩn thận quan sát thần sắc của Tô Hồng Tụ hỏi: “Em còn muốn hỏi gì nữa không ?”
Tô Hồng Tụ không trả lời, chỉ đi đến, cẩn thận nâng lên cánh tay của anh nhìn một chút hỏi: “Rất nghiêm trọng sao?”
Đột nhiên Mạnh Tư Thành cảm thấy suy nghĩ của Tô Hồng Tụ thế nào đã chuyển sang chuyện khác rồi ? Cô quan tâm tới thương thế của anh nên tới?
Anh có chút thụ sủng nhược kinh ( được ưu ái mà lo sợ) nói: “Căn bản không có vấn đề gì.”
Tô Hồng Tụ nghiêm túc quan sát vết thương, giống như đang suy tư cái gì nói: “Nếu như có cái gì động tác lớn, sẽ có ảnh hưởng sao?”
Mạnh Tư Thành nghĩ cô đang lo lắng cho anh, lòng ấm áp, nhưng vẫn không đành lòng để cho cô lo lắng, liền cười nói: “Sẽ không, thật ra thì không cần phải băng bó, chỉ là vết thương nhỏ mà thôi.”
Tô Hồng Tụ gật đầu nói: “Vậy thì tốt.” Vừa nói vừa đi về phía trước một bước, đến gần ôm chặt lấy Mạnh Tư Thành.
Mạnh Tư Thành cảm thấy có một cổ hương thơm đánh về phía mình, hơi thở cứng lại hỏi: “Em làm sao vậy?” Bọn họ không phải không có thân thiết qua, nhưng là bình thường cảm giác không phải như thế.
Bình sinh, Tô Hồng Tụ luôn rất xấu hổ, nhưng hôm nay cô chợt chủ động, đôi mắt lửa nóng trong sáng đang nhìn anh, trước ngực còn kịch liệt phập phồng, còn có hai gò má ửng hồng giống như xức phấn.
Suy nghĩ trong lòng Mạnh Tư Thành đang bắt đầu nhộn nhạo, hô hấp dồn dập, cổ họng khô sáp, nhỏ giọng hỏi lại: “Em làm sao vậy?”
Tô Hồng Tụ tiến lên, vươn tay ôm lấy hông của anh, đem mặt của cô dán lên lồng ngực anh, lớn tiếng nói: “Em muốn cùng anh ở chung một chỗ.”
Mạnh Tư Thành chợt có chút cà lăm nói: “Chúng ta, chúng ta đang ở cùng nhau a.”
Tô Hồng Tụ ngẩng đầu lên, đôi mắt cô nhìn anh, thấy đôi mắt anh dần dần tối xuống, biết phương pháp của cô là có tác dụng, vì vậy dứt khoát nhắm mắt lại, nhón chân lên nâng lên cổ, đem môi cô hướng tới anh.
Vóc dáng anh rất cao, cô nhón chân lên giống như cũng có chút với không tới, vì vậy cô cố nhón chân lên. . . . . .
Hô hấp của Mạnh Tư Thành đã sớm dồn dập, lúc này anh chau