
biệt tăm với toàn bộ số tuền và vàng vòng trong túi
– Và đau đớn hơn cả, buổi ságn thứ hai vừa rồi, cảnh sát cùng tranh tra kinh tế và ngân hàng, đã tới nhà cô, đọc lệnh thu biêntài sản
– Họ cho chị em cô một tuần để thu xe6”p chỗ ơ?
– Hôm nay là ngày cuối
– Như Thạch uất ức:
– Em không thể tin được, mẹ nhẫn tâm bỏ rơi chúng ta
– Như Thủy nhếch môi:
– Bây giờ, em tin vẫn còn kịp đấy
hình như chị đang giấu em điều gì về mẹ đó ?
– Như Thủy chua chát:
– Chúng ta vô tư qúa Lớn cỡ này rồi, cứ mãi trong vòng tay người lớn . Nên thấy hụt hẫng khi bỗng mất tất cả trong một lúc . Chị đã từng gặp mẹ với người đàn ông khác
– Như Thạch hét lên:
– Tại sao chị chiu đựng ? Tại sao chị không vạch mặt lão ta . Mẹ chỉ là con bài, cho họ lợi dụng chứ yêu thương gì
– Như Thủy nói như mơ:
– Phận làm con, chúng ta chỉ được nghe, thậm chí phải nhìn . Nhưng không được quyền nói . Biết đâu mẹ không hạnh phúc, bởi ba cứ đi liên miên . Người lớn họ khác mình
– Như Thạch bặm môi:
– Thế nào nữa mới là hạnh phúc ? Khi mẹ có tất cả những thứ mà hàng ngàn người chi/ ước trong mơ . Em ước gì được gặp mẹ lúc này ?
– Chi vậy ? Không phải cầu xin ở bà lòng mẫu tử chứ ?
– Không ! Chỉ để hỏi mẹ môt. câu
– Như Thủy lạnh lùng:
– Với bà, bây giờ duy nhất chỉ có lão già kia . Mọi lời nói của chúng ta chẳng có tác động gì đâu . Chuyện gì rồi cũng đến hồi kết thúc . Chị tin rằng ba sẽ không bị tù tội . Dầu nghèo khổ, chúng ta còn ba là được . Thôi, dọn lẹ cho xong
– Như thạch nói như khóc:
Em chẳng muốn đi chút nào . suốt tuổi thơ, chúng ta đã lớn ở đây . Bây giờ, Phải giao kỷ niệm về tay người khác, em xót xa qúa
– Như Thủy cố cứng rắng:
– Chị cũng như em thôi . Nhưng phải cố gắng chấp nhận em ạ . Ba không có lỗi trong chuyện này
– Chúng ta sẽ làm gì để duy trì cuộc sống hả chị ?
– Như Thủy cắn môi:
– Tạm thời chị chưa biết . Nếu cần, chị sẽ tìm việc làm, để lo cho em
– Như Thạch kêu lên:
– Không đâu . Nếu phải làm việc . thì em là con trai, em phải cáng đáng, như ba đã lo cho chúng ta
– Thủy dịu dàng:
– Muốn được vươn lên, giành lại những gì mình bị mất hôm naỵ thì em phải cố gắng học tập . Em phải học cho đến cùng . Đừng nhưng nhị gì nữa
– Hai chị em chợt rơi vào im lặng . Cũng may, người ta chỉ lấy căn nhà, còn đồ đạc chị em Như THủy được toàn quyền bán lại hay đem đi
– Bà Nội không vô được vì đang lo luật sư cho ba
– Nhưng nội đã gởi gắm chị em cô cho một người bạn của nội . Ông Lập Hưng là một nhà kinh doanh dịch vụ thương mại nổi tiếng mấy chục năm nay ở miền Nam . Ông Lập Hưng đã tìm mua cho chị em cô một căn nhà nhỏ khiêm tốn nằm trong một con hẻm yên tỉnh
– Với số lượng đồ đạc trong nhà Như Thủy chuyển sang ngôi nhà mới, sẽ khiến ngôi nhà chật chội và đầy tiện nghi quá mức
Như Thủy biết vậy . Nhưng không muốn bán bất cứ vật gì . Tất cả đều mang dấu ấn đẹp của một thời gia đình hạnh phúc , Không vì số lượng đồ đạc kềnh càng, có lẽ chị em Như Thủy đã về Hà Nội ở rồi
– Cuối cùng rồi tất cả cũng đâu vào đấy . Nhìn ngôi nhà, Thanh Trà phải thốt lên:
– Tao xin lỗi nha giống một nhà kho chứa đồ cổ qúa . Không ngờ nhà mày có nhiều đồ qúy đến vậy
– Như Thạch đang cắm cúi kê lại chiếc tủ ti vi, xen vào:
– Đều do ba em thu gom từ mọi miền đất nước sau mỗi chuyến đi đấy
– Như Thủy thở dài:
– Như những kỷ vật gia đình . Chị em cố gắng giữ
– Thanh Hằng dưới bếp đi lên, cười tươi:
– Mọi người nghỉ tay, ăn co(m . em đã nấu nướng xong cả rồi
– Như Thủy mỉm cười:
– Hằng khéo ghê . Sau này chàng nào có phước lắm mới lấy được em
– Thanh Hằng bẽn lẽn:
– Chị khen làm em mắc cỡ qúa . Em học từ Thạch cả đó chi.
– Thủy lại cười:
– Như Thạch mà biêt” nấu ăn sao ? em đùa luôn chị hả nhỏ >
Thanh Hằng lắc đầu:
– Em không đùa chị đâu , Chính Thạch dạy em nấu các món ăn . Trước đây, thi thoảng tới chơi nhằm lúc chị và bác gái không có nhà em đều thấy Thạch làm đồ ăn . Rất ngon và khéo nữa . Vậy là em vừa phụ Thạch vu8` hoc. cách nấu nướng của Thạch
– Như Thủy chớp mắt, xúc động:
– Thì ra, em trai chị giỏi hơn chị nhiều . Bây giờ chị mới hiểu, những lúc mẹ không có ở nhà, đi học về, chị vẫn có cơm nóng canh ngọt để ăn . Chị kém em và vô tâm qúa
– Như Thạch từ tốn:
– Chị Hai à, người ta nói, con trai không nên biết những việc của phụ nữ . Nhưng em không muốn chị buồn, nên đã học cách nấu ăn của mẹ, để khi không có mẹ, chúng ta vẫn không bị hục hẫng . Chị cần thời gian học . Em phụ xoong cơm . có gì nặng nhọc đâu . Chúng ta vô ăn cơm đi chị . Hôm nay, tất cả do Thanh Hằng và chị Khả Tâm nấu đó
-Bữa cơm tuy đơn giản chỉ có món tôm rang thịt ba chỉ, đậu va xào thịt bò và tô canh chua cá lóc . Nhưng ai ăn cũng thật sự ngon miệng
– Thanh Trà ***t chét:
– Không ngờ đá nha . Út cưng của nhà doanh nghiệp sản xuất hàng công nghệ lớn nhất thành phố, lại biết nấu cơm . Qủa là tuyệt vời
– Khả Tâm cũng nói:
– Thanh Hằng khéo tay và thành thạo như một nhà đầu bếp giỏi . Nhóc Thạch lo mà giữ báu vật, kẻo không thôi lại tiếc dài đấy
– Thạch tự tin:
– Hằng trước sau như một . Em cũng biết “Nam nữ bình đẳng”. Việc nội trợ sau n