XtGem Forum catalog
Anh yêu em một mét bốn lăm ạ

Anh yêu em một mét bốn lăm ạ

Tác giả: Dương Hàn Linh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322535

Bình chọn: 8.00/10/253 lượt.

sâu khiến Nó nhớ lâu và bắt đầu hạ quyết tâm nuôi “Mối thù truyền kiếp”. Nó nắm tay và nghiến răng kèn kẹt như Cóc gọi trời mưa .. Gì chứ! Dám động đến cái đứa “Thủ đoạn có thừa” như Nó thì “Hắn” nhất định là chết chắc..

Anh yêu em một mét bốn lăm ạ – chương 2

Chap 2: Tham vọng nảy sinh.

Hoàn cảnh của Nó bây giờ nếu nói một cách văn hoa thì rằng là Nó đang lâm vào tình trạng bị “ bần cùng hóa” một cách triệt để đến mức đã chính thức trở thành thành viên điển hình của “giai cấp vô sản” , còn nếu nói theo “kiểu dân dã” mà người ta vẫn thường gọi là “ nói toạc móng heo” thì Nó đang ở trong một tình trạng cực kỳ bi đát vừa vô cùng đói khát vừa túng bấn dã man.

“Đói khát” tự bản thân nó đã là hai từ tượng hình hoàn hảo để diễn tả rồi nên sẽ chẳng cần phải kể lể gì thêm. Còn cái gọi là “túng bấn dã man” được biểu hiện rất rõ ràng qua danh sách (Nó thậm chí có thể vanh vách từng cái tên) của những người mà Nó cần phải cám ơn và trả nợ đang không ngừng dài ra la liệt tỷ lệ thuận với từng giờ, từng phút Nó bị cộp cái mác “thất nghiệp” bỏng rát trên trán.

Và còn rất nhiều những cái a,b,c khác kéo theo nữa để Nó có thể dễ dàng nêu ra cả đống lý do cho cái quyết định vẫn đi nộp hồ sơ của mình.

Nhưng, thật lòng mà nói thì tất cả những điều đó vẫn chẳng đủ để Nó gạt bỏ mặc cảm về cái tình huống xấu hổ vừa mới xảy ra mà chính là do cái người – mà – Nó – chẳng – biết – là – ai – đấy đã kéo Nó đến với Cái – công – ty – mà – bình – thường – Nó – sẽ – không – bao – giờ – đến sau khi gặp phải chuyện như thế.

Nó không phải là một đứa thích ôm sĩ diện hão nhưng lại có một lòng tự trọng cao ngất trời vì thế cho nên Nó đã, đang và sẽ đập tơi bời những kẻ nào dám trà đạp lên cái “phạm trù tự tôn” của Nó.

Vậy là Nó với áo sơ mi, quần jean, mái tóc vic cắt ngắn choằn ngọn cong, ngọn vểnh ôm lấy khuôn mặt vuông vuông và với tâm trạng như khẩu súng đã được lên nòng, cứ thế nghênh nghênh mang theo bộ hồ sơ lao ra khỏi nhà.

Trời Sài Gòn tháng chín bất ổn bởi nắng và mưa đan xen lẫn lộn, hỗn độn như chính tâm trạng của Nó bây giờ. Nó đã từng rất yêu những cơn mưa nhưng mưa Sài Gòn dường như có hơi quá dữ dội làm cho Nó thật sự có chút e ngại. Với lại làm gì có ai thích đến công ty phỏng vấn trong tình trạng ướt sũng như con chuột mắc mưa và lấm lem bùn đất.

Cũng may là hôm nay trời rất trong xanh. Khẽ nheo nheo đôi mắt dài, Nó vui sướng nhìn Mặt Trời đang lấp lánh trên cao. Nó yêu chết cái nắng miền Nam dịu dàng chứ không bỏng rát như quê Nó. Có điều, dù sao thì tính chất hóa học của nắng vẫn là nóng thế nên những tia nắng vàng ươm kia dường như cứ muốn xuyên qua lớp áo khoác dày và đốt cháy làn da mỏng manh của Nó.

Ngoài đường ken xe và khói bụi.. Nó mệt mỏi ngáp một cái rõ dài khi đứng chờ dưới chân cột đèn giao thông. “Kể cũng lạ, – Nó chợt nghĩ – cùng là đèn như nhau, chỉ được lắp khác có mỗi cái màu mà thằng nhanh , thằng chậm”… Nó chợt chạnh lòng nghĩ tới số phận bản thân và không khỏi thở dài một cái…

Nó đến Công ty khi đồng hồ chỉ 13h 50 phút. Lầm lũi dắt “con chiến mã” đi gửi rồi căng tai hóng hớt hai người coi xe nói chuyện với nhau bằng tiếng Nghệ An đặc sệt ( lúc đầu Nó cứ tưởng là người nước ngoài vì chả hiểu nổi họ đang nói gì ) sau đó chỉnh sửa sơ sài trang phục và lấy tay cào qua mớ tóc bị gió làm rối, Nó kiêu hãnh bước tới nơi – cần – tới trong tư thế ngẩng cao đầu.

Công ty là một căn nhà bốn tầng đồ sộ, bên ngoài được trang trí bằng những hoa văn màu vàng tinh tế và được thiết kế rất nhiều cửa kính vừa để hứng ánh nắng mặt trời cũng vừa như tận dụng để trưng bày sản phẩm. Phía bên phải lối vào được bố trí một đài phun nước nhỏ và xen kẽ nhiều cây xanh nằm lọt thỏm dưới cái dốc đá thoai thoải. Tầng trệt được bố trí khiến người ta cảm giác như đang lọt vào một quán cà phê của giới thượng lưu. Hàng chục cái bàn và ghế salon cao cấp màu nâu nhạt được sắp xếp tinh tế khiến cho không gian trở nên hoàn hảo lạ lùng, nói chung là tương đối hợp với “gu” thẩm mỹ của Nó.

Nó nhận ra cái không gian đáng yêu này thật sự đã làm Nó “Bị thích” và nếu chỉ được dùng một câu để diễn tả cảm giác của Nó lúc này thì chỉ có thể là “ Thích chết đi được”

Đã là Con Người thì ai – cũng – như – ai – từ – đứa – trẻ – lên – hai – đến – những – người – đầu – đã – hai – thứ – tóc khi đã yêu thích thứ gì đó đều sẽ nảy sinh một quyết tâm vô cùng “ bình dân học vụ” đó là: “ Có được cái mình muốn”. Chỉ khác ở chỗ khi là trẻ con do còn non nớt nên cái ham muốn đó được bộc lộ ra rõ ràng còn khi lớn lên, va vấp nhiều, họ sẽ biết kìm chế, biết che giấu rồi âm thầm lập kế hoạch chiến đấu kiểu như “ Nếm mật, nằm gai và luôn sẵn sàng ra tay ngay khi cơ hội tới”

Mà Nó thì rõ ràng là đã được bố mẹ, anh chị em, bạn bè, hàng xóm, thân bằng cố hữu gần xa .. Thậm chí là cả những người chỉ vô tình lướt qua trên đường công nhận Nó – là – một – con – người ( Cho dù có lúc hơi hâm hâm một tí, ẩm ương một tẹo và không mấy để tâm đến những ý nghĩ xiêu vẹo, lươn lẹo của người đời) nhưng quan trọng là Nó – vẫn – là – một – con – người vì thế cho nên cái qu