Polly po-cket
Áo Cưới Cho Tình Yêu

Áo Cưới Cho Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323554

Bình chọn: 8.00/10/355 lượt.

đi , muốn ở lại vào trại giam luôn à

-kệ tôi, mà ai mướn anh giúp đâu, mà sao anh hào phóng quá vậy, nói trước cho anh biết tôi chỉ trả anh 15 triệu thôi đó nha

-Thì tôi có bắt cô trả lại tiền đâu, thôi theo tôi ra xe đi tôi đưa cô về

-Sao anh biết tôi muốn về?

-Thế cô định ở đây để rồi xé thêm mấy cái áo nữa hả,

Nói xong Văn đi bỏ đi thẳng, anh đi rất nhanh khiến Trang chạy theo mệt muốn chết, ra đến xe Văn mở cửa bước vào chẳng thèm ga lăng mở cửa cho Trang gì cả, nhìn thấy ghét nhưng giờ mà không theo hắn thì lấy gì mà về, chẳng lẽ ở lại khu resot như thế thì tốn kém quá, bấm bụng cô làm mặt dày mở cửa xe bước vào, vừa ngồi xuống ghế chưa kịp thở mệt đã bị Văn mắng

-Sao lúc nào tôi gặp cô cũng thấy cô gây chuyện thế hả, vô phước cho ai lấy phải cô

-Abh thôi cái kiểu châm chọc đó đi, Trang bực tức

-Thì tôi nói sự thật mà, Văn cười cười

Trang nguýt một cái rõ dài như vẻ không thèm chấp, Văn cho xe lướt chầm chậm mở tung cửa kính để đón những lùa gió mát lạnh về đêm từ biển thổi vào, không khía chìm trong yên lặng lạ thường , mãi lột lúc Văn mới lên tiếng phá tan bầu không khí yên tĩnh

-Sao cô lại ở đây, chẳng phải cô đang ở Sài Gòn sao

-tôi đi du lịch, còn anh sao lại ở đây

-Tôi đi công tác

Không khí lại yên lặng như lúc nãy, Trang chẳng biết nói gì với Văn mặc dù mấy qua cô không lúc nào thôi nghĩ đến anh, thậm chí ngay lúc này Trang cũng không dám nhìn thẳng vào mắt anh cô chỉ lén lén nhìn qua ô kính phí trước , hôm nay cô mới phát hiện văn là mẫu người rất lý tưởng , đẹp có đầu óc lại ổn về mặt kinh tế, một người đàn ông mà ai được văn yêu cũng phải hãnh diện, nhưng điều đó cũng chỉ là mơ ước của cô, miên man với những dòng suy nghĩ cô không để ý rằng, Văn cũng đang nhìn cô qua ô kính, Trang không đẹp nhưng rất có duyên và cá tính, đặc biệt là nụ cười có thể hút hồn bất cứ người đàn ông nào khi nhìn thấy, dáng người không được chuẩn như người mẫu nhưng bù lại rất đầy đặn và cân đối, lúc này hai người đang có những suy nghĩ về nhau nhưng không dám nói, Văn lúc nào cũng vậy luôn độc đoán và tựu cao, khong để cho bất cứ ai đọc được suy nghĩ của mình, khuôn mặt luôn lạnh lùng, Trang thì tình cảm, dễ xúc động, mềm mỏng là một con người đa cảm, nếu xét về tính cách thì hai người này có cùng một điểm chung đó là cố chấp và ngang bướng, Văn thấy không khí ngột ngạt quá nên anh lại lên tiếng

-cô ra đây một mình à, cô đang ở đâu?

-tôi đi một mình, tôi đang ở nhà bà tôi

-Thế mấy hôm nay cô đi chơi được những đâu rồi ?

-Thì vòng quanh TP thôi, không có đi xa

-Chúng ta đi ra biển chơi nhé

Không đợi Trang đồng ý văn quay phắt xe chạy về hương bãi biển, từng làn gió nhẹ thổi vào làm tung bay mái tóc dài của Trang mang theo mùi hương dễ chịu của thảo dược , Tang cũng im lặng không phản ứng, bởi cô cũng yêu biển, yêu TP này, hơn nữa là cô rất muốn được cùng ngắm biển với Văn, dù một lần này cũng được để mai sa u khi bất chợt có nghĩ đến Văn thì còn có những kỉ niệm trong ký ức

Xuống xe Trang chạy tung tăng ra bãi cát như một đứa trẻ, vùi chân trên cát cô lẩm bẩm hát lên một bài hát quen thuộc, thỉnh thoảng lại nghich sóng đang vỗ vào bờ, Văn mỉm cười thích thú ngắm từng cử chỉ hành động của Trang, lặng lẽ ngồi trên bậc đá quan sát cô, anh như đang say, say trong gió trong cát và cả trong tâm hồn, cảm giác rất yên bình và thanh thản, ước gì thời gian cứ trôi chậm lại anh muốn nhìn ngắm Trang thêm chút nữa, còn Trang sau khi chơi chán chê quay lại cô thấy Văn đang nhìn mình với ánh mắt rất tình cảm, cô cảm thấy tim mình rung lên nhè nhẹ, đưa tay lên ngực trấn an mình, cô tù từ tiến lại phía Văn

-Anh nhìn gì tôi vây?, trông ngố lắm hả

-hôn nay trông cô rất đẹp, tôi nói thật đó

Lời nói của Văn lại vô tình xoáy vào tim Trang, ước gì ngày nào cũng được nghe nhưng lời nói này, Trang mỉm cười đáp lại trong vô thức

-Hôm nay anh cũng rất đẹp, anh nên dịu dàng như lúc này có lễ sẽ tốt hơn

Văn đưa đôi mắt ngạc nhiên nhìn Trang, anh không nghe lầm chứ Trang đang khen anh, đây là lời nói thân thiết và gần gũi nhất mà Trang nói với anh, mỉm cười hạnh phúc anh nói

-Thật không, tôi có đẹp bẳng biển ngoài kia không?Nếu cho em chọn tôi và biển em sẽ chọn cái nào?

-Tất nhiên là anh rồi Trang nói không suy nghĩ

-Gì cơ?, em nói

Trang như bừng tĩnh lại, cô cố gắng che dấu cảm xúc, , cụp hai hàng lông mi cong vút lại cô lí nhỉ

-À không, không có gì, mà anh so sánh buồn cười quá đi, biển thì sao so với con người được chứ.Văn thoáng thất vọng, anh buồn buồn

-Thế à, tôi cũng từng suy nghĩ nếu mình là biển thì tốt quá, không ưu tư muộn phiền, không hờn ghen đau khổ, tôi có một công việc tốt nhưng cuộc sống chỉ lo mưu toan tính toán, lúc nào cũng chỉ dán mắt vào vi tính và tiền bạc không có thời gian cho riêng mình, những người tiếp cận hoặc kết bạn với tôi cũng chỉ vì tiền vì danh tiếng chứ thật sự không ai thật lòng, biển có sóng là người bạn trung thành , luôn rì rào vươn vấng bên biển, cát triền miên muôn ngàn năm ngóng chờ biển, mười mấy năm nay anh luôn sóng trong sự cô độc không tìm được tri kỉ nhưng từ khi g