XtGem Forum catalog
Áo cưới, hoa hồng và anh

Áo cưới, hoa hồng và anh

Tác giả: Quỳnh Thy

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323685

Bình chọn: 10.00/10/368 lượt.

ng bỏng vào đấy nhé ! Hí hí hí hí….…………………………………………………………Cả hội năm đứa đến Party Pool, địa điểm là một khách sạn gần Hồ Tây. Không gian khá rộng và sang trọng, trung tâm nhất là bể bơi được trang hoàng lộng lẫy. Qui định đến với party này là phải mặc đồ bơi. Mấy con bạn Linh rối rít đi sắm cho mình những bộ đồ nóng bỏng, còn Linh, một phần cũng hơi e dè vì thân hình gầy guộc của mình nên không dám mặc hai mảnh như đám bạn. Linh mặc một chiếc áo bơi khá kín đáo, thân áo liền với váy, trông cũng khá nữ tính và chúng bạn thỉnh thoảng lại đá đểu rằng “trông giống học sinh cấp 2 đi theo mẹ ra bể bơi”– Ôi, tuyệt quá ! Cả lũ reo lên khi bước vào.Tiếng nhạc ồn ào cũng như không khí rất tuyệt, những cô gái quyến rũ trong bộ những bồ đồ bơi đầy màu sắc, những chàng trai khỏe khoắn khoe thân hình được chăm chút bởi tập thể hình.Bể bơi được trang trí bằng đèn sáng trưng, nước rất trong và sạch để cho mọi người có thể thỏa thích bơi lội và sau đó lên bờ thưởng thức những món ăn cũng như thức uống ngon tuyệt.Tiếng nhạc ngày càng to, DJ làm khuấy động thêm bầu không khí, hàng trăm con người thỏa sức trong tiếng nhạc vùng vẫy trong làn nước mát lạnh.– Trời ời, mấy anh chàng kia thật là hot.– Nào các nàng, trút bỏ e ngại và đến làm quen thôi.Đám bạn Linh huých tay nhau, rồi mỗi đứa tản ra một chỗ, bỏ mặc Linh đứng đấy. Linh cầm ly vang, nhấm nháp, và rồi chọn một chỗ ngồi quan sát xung quanh.– Chào cô em, còn nhớ anh không?– Anh…Linh lục lại trí nhớ, hình như người này khá quen.- Hình như em gặp anh ở đâu rồi thì phải?– Anh là Trần Bình, em còn nhớ chúng ta đã cùng uống rượu trong bar chứ, hôm ấy em đi cùng gã Bảo Thiên.– À…Linh nhớ ra.- Em nhớ rồi.– Anh cũng thế, cứ ngỡ không còn cơ hội gặp lại em nữa. Anh rất thích em đấy !– Dạ…Sao hôm nay anh cũng đến đây ạ? Linh lảng sang chuyện khác khi thấy ánh mắt Trần Bình nhìn cô một cách không bình thường.– Thì hôm nay bồ của Bảo Thiên tổ chức bữa tiệc này mà, Jenny Phạm, cô ta kia kìa– Woa !!!!!!!! Linh nhìn theo hướng Trần Hoàng chỉ, một cô nàng xinh đẹp, chân dài, vòng eo thon đầy cuốn hút.– Bồ của Bảo Thiên là sao ạ? Anh ta cũng đến đây ư?– Anh tưởng em phải biết rõ hơn anh chứ !“Tên khốn, sao mình ở đâu anh ta cũng theo đó là sao? Đúng là SAO CHỔI !!!!!!!!!!!! Ghừ ghừ !!!!!!!”“LINH ƠI !!!!!!!!!!!!!!!!!!” Chưa kịp nhìn thêm cô nàng xinh đẹp kia thêm một lần nữa thì tiếng My gọi Linh từ đằng xa.– Em xin phép nhé, bạn em gọi rồi.– Khoan đã nào…nói chuyện với anh thêm chút nữa. Trần Bình tiến sát lại người Linh- Hôm nay trông em rất tuyệt đấy !– Xin lỗi, bạn em gọi rồi.– Sau bữa tiệc chúng ta tìm nơi nào đó yên tĩnh để tâm sự, em đồng ý chứ !– Xin lỗi anh nhưng em phải về…– Thôi đừng có giả vờ giả vịt, em đi với Bảo Thiên bao nhiêu lần, hắn cho em những gì anh sẽ cho em thứ đó. Chỉ cần vui vẻ thôi…– Anh nhầm rồi, em không phải loại con gái đó.Trần Bình cười khẩy, hắn không thèm để ý tới ánh mắt sợ hãi của Linh lúc này. Cứ thế, gắn lấy tay nắm lấy tay Linh, rồi tay kia, sờ lên má cô.“Buông ra !” Linh kêu lên- “Xin anh lịch sự cho !”Gã Trần Bình cố tình tiến đến sát Linh, cô cảm nhận mình đã tiến sát đến chiếc bàn để đồ ăn, chẳng còn đường để lùi lại nữa rồi. Một tay tên khốn kia đang định giở trò trên ngực áo cô và ánh mắt hau háu.“Trời ơi, làm sao bây giờ !” Linh run rẩy.“Rầm” Một cú đạp từ phía sau làm người Trần Bình đổ sang một bên và đổ rầm xuống chiếc bàn đầy ắp thức ăn. Tiếng la hét ầm ĩ, nhạc tắt phụt bất thình lình, đám đông nhốn nháo,“Bảo Thiên, anh ta đang làm cái quái gì thế???” Linh chưa kịp định thần điều gì xảy ra, chỉ thấy Bảo Thiên đứng trước mắt cô và cú đạp vừa rồi là chính anh dành cho tên khốn kia. Tiếng người nhốn nháo là cho bữa tiệc ngưng lại.Trần Bình bò dậy lổm ngổm trong đống thức ăn, ánh mắt long sòng sọc, đầy giận dữ.– “Bảo Thiên, mày……!!!!!!!!!!!!!!!!!!”Bảo Thiên cười khẩy rồi nắm tay Linh định lôi đi. Rồi anh quay lại chỉ tay vào Trần Bình,dưới sàn nhà giữa đống đổ nát.– Lần sau, đừng có xuất hiện trước mặt tao !“Bốp” Một cái tát như trời giáng vào mặt Bảo Thiên.– Trước mặt tôi mà anh dám đánh người chỉ vì con nhỏ này ư, tôi là người yêu anh cơ mà ??? Jenny chạy đến và gào ầm vào mặt Bảo Thiên. Linh nép phía sau đầy sợ hãi.– Xin lỗi, chỉ có cô nói cô là người yêu tôi, còn tôi chưa bao giờ nói ra câu ấy ! Bảo Thiên lấy tay vuốt nhẹ lên mặt mình rồi quay ra cười nhạo cô nàng Jenny.Linh đứng nép sau Bảo Thiên, bàn tay anh nắm chặt tay cô. Rồi bỗng dưng cô thấy bàn tay cứng cỏi của Bảo Thiên đặt lên eo,kéo cô về phía anh ta và cúi xuống…hôn.Một nụ hôn bất ngờ giữa bữa tiệc đầy hoa và nhạc…Linh thấy mình nhẹ bẫng, không rõ cảm xúc lúc ấy, chỉ biết rằng, có một đôi môi thật ấm áp ngọt ngào, một cánh tay rất mạnh mẽ đang ôm cô vào lòng…Linh ngơ ngác trước nụ hôn ấy….Giữa bao nhiêu con người và trước mặt Jenny, Bảo Thiên đã hôn LinhJenny tức giận đẩy Linh và Bảo Thiên ra, cô ta giống như một con thú vừa bị chọc tức.– ANH LÀ ĐỒ ĐỂU