XtGem Forum catalog
Bà xã, anh vô cùng cưng chiều em!

Bà xã, anh vô cùng cưng chiều em!

Tác giả: Lâm Ái Dĩnh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322475

Bình chọn: 7.00/10/247 lượt.

qua cuộc sống như thế nào lại có thể tự tin đứng ở trước mặt bọn họ nói chuyện như vậy, anh đau lòng, bảo bối nhà anh nên ở dưới một cánh chim an toàn mà lớn lên. Chứ không phải ngày ngày đối mặt với bọn người xấu xí, bẩn thỉu kia.

“Hạ Tịch Nguyệt đây là tiểu bạch kiểm của cô sao? Thật đúng là thâm tình, Hạ Tịch Nguyệt cô đúng là đồ hồ ly tinh, quyến rũ Hi Triết rồi sau đó quyến rũ người khác, cô đúng là kỹ nữ.”

Lâm Hinh Nhân nghe Âu Dương Thụy nói như vậy không khỏi tức giận, chỉ vào Hạ Tịch Nguyệt mắng to.

“Ba” Chỉ nghe thấy Lâm HInh Nhân kêu to.

“A ——”

“Tôi không thích người khác dùng tay chỉ cô ấy.”

Âu Dương Thụy hung dữ tức giận tới cực điểm, giống như anh không thích một thứ gì đó thì làm cho nói biết mất. Lâm Hinh Nhân nghe lời nói của Âu Dương Thụy thấy tay của mình bị đau, khóc lớn lên.

“Hi Triết, thật là đau.”

“Anh là ai, có tư cách gì quản chuyện của chúng tôi?”

BÀ XÃ, ANH VÔ CÙNG CƯNG CHIỀU EM! (45)

Quan Hi Triết đi tới trước mặt Lâm Hinh Nhân, nhìn thấy sắc mặt choáng váng của Lâm Hinh Nhân, tức giận nói.

“Tôi là ai, anh còn chưa có đủ tư cách để biết đến, đừng để cho tôi gặp lại người phụ nữ đã khi dễ người phụ nữ của tôi, nên không lần tới sẽ không đơn giản như vậy, cái tay sẽ không còn lành lặn như thế.”

Lâm Hinh Nhân nghe được lời của Âu Dương Thụy thì quên mất khóc toàn thân rét run. Nhìn Quan Hi Triết và Lâm Hinh Nhân, cả người Âu Dương Thụy toát ra lãnh khí, ánh mắt sắc như dao bắn tới.

Quan Hi Triết nhìn thấy ánh mắt của Âu Dương Thụy, làm hắn kinh người, cái loại cảm giác như tử thần đang ở gần, rất mãnh liệt. Quan Hi Triết nhìn tay của Lâm Hinh Nhân muốn nhanh một chút đi bệnh viện, kéo Lâm Hinh Nhân đi không quay đầu lại.

Hạ Tịch Nguyệt nhìn Quan Hi Triết nắm chặt tay Hinh Nhi, tâm hoàn toàn chết. Xách váy dài đi tới trước mặt Âu Dương Thụy, hốc mắt hồng hồng, giọng khàn khàn. “Cảm ơn anh”

“Mắt nhìn người của em trước kia thật tệ.”

Âu Dương Thụy nửa thật nửa đùa nói với cô, biết tâm tình Hạ Tịch Nguyệt không vui nên muốn trêu cô để cô vui vẻ.

“Ha ha, anh nói rất đúng, mắt của tôi thật kém, đi, để cảm ơn anh hôm nay đã giúp tôi xả hận, tôi mời anh đi uống rượu.”

Hạ Tịch Nguyệt kéo tay Âu Dương Thụy đi ra ngoài, cô hôm nay chính là muốn say một lần.

Chương 15: Quan Hi Triết tự thuật

Tôi là Quan Hi Triết, năm nay 23 tuổi mới vừa tốt nghiệp đại học. Tôi lớn lên ở một thị trấn nhỏ, cha tôi là người nuôi tôi lớn lên, cho tôi đi học để thi đậu đại học. Mẹ tôi vào lúc tôi 3 tuổi đã vì nghèo khó mà bỏ theo người có tiền. Khi đó tôi rất thống hận người có tiền. Cha làm việc tại công trường, hàng ngày khuâng vác đá để kiếm tiền nuôi tôi lớn, từ đó về sau tôi thề tương lai của tôi nhất định phải có tiền đồ, để cho cha được sống cuộc sống an nhàn.

Hinh Nhi cùng tôi lớn lên bên nhau từ nhỏ, chúng tôi là thanh mai trúc mã, vui vẻ ở cùng nhau, lúc còn học đại học, chúng tôi muốn tìm một công ty tốt để thực tập nhưng thực tế tàn khốc kia, bọn người thành phố ấy xem thường chúng tôi- những người ở thị trấn nhỏ, mà gia cảnh nhà tôi chẳng có gì, vô luận thành tích học tập ở trường của chúng tôi có tốt đến đâu thì bọn họ cũng không mướn chúng tôi.

Từ đó trở đi tôi biết quyền lợi rất quan trọng. Nhưng khi đó tôi không để cho quyền lực làm mình lạc lối. Thời điểm quen biết Hạ Tịch Nguyệt là lúc học năm 2 đại học, khi đó tôi và Hinh Nhi cùng đi đến phòng ăn để ăn cơm trưa, mà Hạ Tịch Nguyệt giống như một công chúa được nhiều người vây quanh dẫn vào một phòng ăn riêng có đầu bếp năm sao làm cho cô ấy ăn.

BÀ XÃ, ANH VÔ CÙNG CƯNG CHIỀU EM! (46)

“Có gì đặc biệt hơn người chứ, một ngày nào đó để cho cô ta nếm thử tư vị từ trên thiên đường rơi xuống địa ngục.” Lâm Hinh Nhân tức giận nói.

Mà tôi biết đó là do Hinh Nhi ghen tị với Hạ Tịch Nguyệt có thân thế tốt hơn mình, mà cô ấy lại không có. Sau đó Hinh Nhi lại nói với tôi:

“Hay là anh theo đuổi cô ta thử đi, sau đó kết hôn với cô ta rồi ly hôn như vậy chúng ta có thể lấy được một nửa tài sản rồi, như vậy anh cũng không cần phấn đấu 20 năm.”

Tôi cũng không biết tôi vì cái gì mà đồng ý với Hinh Nhi. Có lẽ tiền bạc che mắt tôi rồi. Tôi bắt đầu điều tra tất cả về Hạ Tịch Nguyệt, tôi biết mỗi ngày cô ta đều đi khiêu vũ, thế nên mỗi ngày tôi đều chờ đợi cô ta, tôi chính là đợi cơ hội để đến gần cô ta, cơ hội đó cuối cùng cũng đến.

Một ngày mưa kia nhìn cô một mình ở trong phòng học khiêu vũ, tôi lấy một cái dù đưa tới cho cô ấy.

“Cho cô mượn này.”

Hạ Tịch Nguyệt ngẩng đầu lên dùng đôi mắt to trong veo như nước của mình nhìn vào tôi:

“Cảm ơn, không cần đâu, lát nữa tài xế của tôi sẽ đến đón.”

Có lẽ cô ấy coi tôi là những tên lưu manh cố ý đến gần mình, cho nên cự tuyệt tôi. Nhưng tôi cố nhét cái dù vào trong tay cô ấy, tôi bất chấp mưa to chạy đi về kí túc xá mà không quay đầu lại.

Đêm đó tôi ngã bệnh, bệnh khá nghiêm trọng, Hinh Nhi không ngại vất vả chăm sóc tôi một tuần lễ, nói tôi sao lại ngốc như vậy, mưa lớn thì chờ mưa tạnh rồi về không được sao. Mà tôi không nói lời nào. Tôi không có nói với Hinh Nhi là tôi đã đưa dù ch