Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Bạn tôi tình tôi – Marc Levy

Bạn tôi tình tôi – Marc Levy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323203

Bình chọn: 9.5.00/10/320 lượt.

t quay Bắc Kinh ngon nhất thế giới.

– Thế cái quán ăn tầm tầm của em cũng sạch sẽ chứ hả?

Sophie thậm chí chẳng thèm trả lời, cô gọi bọn trẻ và thông báo với chúng rằng chương trình chán ngắt của buổi tối vừa mới được thay đổi hoàn toàn so với dự kiến ban đầu của nó. Cô vẫn còn chưa nói hết câu thì Louis và Emily đã đến ngồi vào chỗ của chúng ở phía sau chiếc Austin Healey.

Khi bước xuống thềm nhà, cô lẩm bẩm nhại lại Antoine “Thế cái quán ăn tầm tầm của em cũng sạch sẽ chứ hả?”

Chiếc xe hơi phóng nhanh đi trên phố Old Brompton, Antoine bỗng đạp mạnh lên bàn phanh.

– Ta nên để lại mấy lời cho Mathias để cậu ấy biết ta ở đâu, cậu ấy có nói chắc chắn sẽ về muộn đâu.

– Buôn cười thật đấy, Sophie thì thầm, khi anh nói về dự án đưa anh ấy đến London, anh đã sợ là anh ấy sẽ bám chặt lấy anh. Anh có chắc là anh sẽ qua được một buổi tối mà không có anh ấy chứ?

– Chuyện đó hả, thì vẫn còn phải nghi ngờ, Louis và Emily đồng thanh trả lời.

* * *

Khu đất trống bao quanh tổ hợp Oxo trải dài đến tận bờ sông. Từ bên này đến bên kia toà tháp lớn bằng kính, một dãy những tiệm buôn bán nhỏ và xưởng trưng bày trong tủ kính những bộ sưu tầm vải vóc, đồ gốm, đồ gỗ và phụ kiện trang trí. Quay lưng lại phía Audrey, Mathias cầm điện thoại di động trong tay và ấn một cách máy móc lên bàn phím:

– Mathias, em xin anh đấy, cầm máy quay lên và quay hình em đi nào, trời sắp tối rồi.

Anh đút nhẹ điện thoại vào túi, quay về phía cô, và gắng cười tươi đến mức có thể.

– Ổn chứ? Cô hỏi.

– Ổn mà, mọi chuyện đều ổn cả. Vậy là mình đến đâu rồi nhỉ?

– Anh để điểm ngắm ở bên bờ đối diện và ngay khi em bắt đầu nói thì anh thu hẹp khung cảnh lại tập trung vào em. Phải chú ý quay chân em trước rồi mới quay lên mặt nhé.

Mathias bấm nút ghi hình. Động cơ may quay đã hoạt động. Audrey giở bài viết của mình ra, giọng nói của cô đã thay đổi và câu của cô liền có cái nhịp trúc trắc mà hình như nhà đài luôn áp đặt cho tất cả các ông các bà làm việc ở đó. Bỗng nhiên, cô dừng lại.

– Anh chắc chắn là anh biết quay phim chứ hả?

– Đương nhiên là anh biết chứ! Mathias vừa trả lời vừa kéo ống ngắm ra xa khỏi mắt, sao em lại hỏi thế?

– Bởi vì anh vừa đang lia ống zoom, lại vừa kích hoạt vòng tránh ánh sáng.

Mathias xem lại kính ngắm và đặt lại máy quay phim lên vai.

– Thôi được rồi, cứ quay em đi vậy, mình bắt đầu lại ở câu cuối cùng.

Nhưng lần này, chính Mathias lại ngừng quay.

– Chiếc khăn quàng cổ của em khiến anh khó quay quá, gió thổi làm nó bay tung lên mặt em.

Anh tiến lại gần Audrey, thắt lại chiếc khăn quàng cổ, hôn cô rồi quay lại chỗ mình. Audrey ngẩng đầu lên, ánh sáng buổi tối đã chuyển thành màu vàng cam, chếch về hướng tây, bầu trời đã biến sang màu đỏ.

– Cho qua đi, muộn quá rồi, cô nói với một giọng tiếc nuối.

– Nhưng trong kính ngắm, anh vẫn nhìn em rất rõ cơ mà!

Audrey đi về phía anh và tháo những dụng cụ cồng kềnh trên người anh ra.

– Có thể, nhưng khi anh xem tivi thì sẽ chỉ nhìn thấy một vệt tối om to đùng mà thôi.

Cô kéo anh đến bên một chiếc ghế băng, gần bờ sông.Audrey xếp gọn đồ đạc của mình, cô đứng lên và xin lỗi Mathias.

– Anh là một hướng dẫn viên cừ khôi đấy, cô nói.

– Xin cám ơn thay cho anh ta, Mathias trả lời ngắn gọn.

– Anh ổn chứ hả?

– Ừ, anh lí nhí trả lời.

Cô ngả đầu mình lên vai anh, và cả hai người cùng im lặng ngắm nhìn một chiếc tàu thuỷ đi qua, chậm rãi trôi ngược trên dòng sông.

– Em biết không, anh cũng đang nghĩ đến chuyện đó, Mathias thì thầm.

– Thế anh đang nghĩ tới chuyện gì vậy?

Họ cầm tay nhau, những ngón tay của họ đùa giỡn với nhau.

– Chính anh cũng thấy mình sợ sệt, Mathias tiếp tục, nhưng sợ sệt thì chẳng có gì là nghiêm trọng cả. Đêm nay, chúng mình sẽ ngủ cùng nhau và đó sẽ là một vụ thất bại; ít ra thì bây giờ, ta đều biết rằng người kia cũng đã biết, vả lại bây giờ thì anh biết được rằng em cũng đã biết…

Để làm cho anh im, Audrey đặt môi mình lên môi anh.

– Em nghĩ là em đói rồi, cô nói và đứng lên.

Cô bám vào cánh tay anh và hướng anh về phía toà tháp. Ở tầng trên cùng, những khung cửa sổ bằng kính rộng lớn của một nhà hàng sẽ tặng cho họ một tầm nhìn vô tiền khoáng hậu xuống toàn bộ thành phố…

Audrey nhấn một nút và ca-bin chạy lên cao. Thang máy bằng kính trường lên trong môt khoang trong suốt. Cô chỉ cho anh cái bánh xe quay khổng lồ ở phía x; ở khoảng cách này, ta có cảm giác còn cao hơn cả nó. Nhưng khi Audrey quay lại, cô phát hiện mặt Mathias còn trắng nhợt hơn cả khăn liệm.

– Anh ổn chứ? Cô hỏi, giọng lo lắng.

– Chẳng ổn tý nào! Mathias trả lời với một giọng chỉ thoáng nghe được.

Bị co cứng, anh đăt máy quay phim xuống và để cả người trượt dài xuống, dọc theo vách thang máy. Trước khi anh bị xỉu đi, Audrey ôm ngang người anh, ghì chặt đầu anh vào vai mình để ngăn không cho anh nhìn thấy khoảng không.Cô ôm lấy anh trong vòng tay che chở của mình.

Cái chuông nhỏ kêu thánh thót và cửa thang máy mở ra trên tầng trên cùng, đối diện với quầy tiếp tân của nhà hàng. Một người quản lí lịch lãm ngạc nhiên quá cỡ khi nhìn thấy một đôi trai gái đang bị cuốn đi tron