Bạn Trai Xấu Xa

Bạn Trai Xấu Xa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329770

Bình chọn: 9.5.00/10/977 lượt.

, đảm bảo Vũ Gia Minh sẽ bị Thư Phàm xông vào tận nhà, đập cho hắn một trận đến bầm dập mặt mũi. Tính cách Thư Phàm từ trước đến nay vốn không biết sợ là gì, cũng nóng tính như lửa, chỉ cần người đó phạm lỗi, thì dù có là ai đi chăng nữa, cũng bị Thư Phàm dùng bạo lực, và cái đầu chứa toàn thuốc và các công thức hóa học, xử đẹp kẻ đó.

Xác minh được là em gái không bị thương tích ở đâu, đang sống rất khỏe mạnh và bình an, tâm trạng bất an của Thư Phàm thả lỏng dần dần.

Ngồi ở phía đối diện, Hoàng Tuấn Kiệt nhếch mép, đôi mắt đen sâu sắc bén nhìn từng đường nét, biểu cảm trên khuôn mặt Thư Phàm. Có thể Thư Phàm không quan tâm đến sống chết của bản thân mình, nhưng không thể không quan tâm đến sự an toàn của em gái và người thân trong gia đình. Xem ra cũng không khó để tìm được điểm yếu của Thư Phàm.

“Ngồi xuống đi !”, Thư Phàm kéo ghế.

Tú Linh mỉm cười, đang định nói lời cảm ơn chị gái, đã mở to mắt nhìn Hoàng Tuấn Kiệt.

“Anh…anh là….”

Quay sang nhìn chị gái, tay chỉ vào mặt Hoàng Tuấn Kiệt, Tú Linh ngu ngơ hỏi, “Anh ta là ai ? Tại sao anh ta lại ngồi ở đây ?”

Hoàng Tuấn Kiệt suýt bị nước cà phê làm cho sặc chết. Chị em gái nhà họ Bạch, không chỉ giống nhau về ngoại hình, mà tính cách cũng không khác nhau bao nhiêu.

“Em không cần biết anh ta là ai, em cứ mặc kệ anh ta là được rồi.”Thư Phàm nhún vai, không thèm giới thiệu Hoàng Tuấn Kiệt với em gái, chẳng những thế còn coi hắn là một khúc gỗ mục không đáng để lưu tâm.

Cô phục vụ há hốc mồm, trợn tròn mắt nhìn Thư Phàm. Trên đời này người dám vũ nhục Hoàng Tuấn Kiệt, và không thèm để ý đến địa vị và diện mạo bề ngoài của hắn, thì Thư Phàm là người thứ nhất.

Hoàng Tuấn Kiệt tức hộc máu, ngay lúc này hắn có mong muốn mãnh liệt là có thể dùng tay bóp chết Thư Phàm.

“Thật quá quắt ! Nữ nhân chết tiệt ! Tôi mà không trừng phạt cô, không dạy cô học cách tôn trọng tôi, thì tôi không mang tên Hoàng Tuấn Kiệt !” Hoàng Tuấn Kiệt thầm thề với lòng.

“Nhưng…nhưng mà…” Tú Linh thấy trong chuyện này có điều gì đó không đúng, nhưng là điều gì thì lại không thể đoán ra được. Từ trước đến nay, có khi nào chị gái mang một người đàn ông lạ mặt đi ăn cùng với hai chị em đâu.

“Chào em ! Tên anh là Hoàng Tuấn Kiệt, anh là bệnh nhân của chị gái em.” Hít một hơi thật sâu, để kiếm chế hỏa khí đang bốc cao lên đến tận đỉnh đầu, Hoàng Tuấn Kiệt cố nặn ra được một nụ cười gượng gạo, hạ giọng bắt chuyện với Tú Linh.

“À…” Chiếc miệng nhỏ xinh của Tú Linh cong lên, giãn nở một nụ cười vui vẻ, “Anh là bệnh nhân của chị gái em. Chắc anh quen chị gái em lâu rồi ?”

Hoàng Tuấn Kiệt rất thích tính cách dễ thương và ngoan ngoãn của Tú Linh, “Cũng không lâu lắm, anh và cô ấy chỉ vừa mới gặp nhau được gần một tuần.” Nhìn khuôn mặt đỏ bừng vì giận của Thư Phàm, Hoàng Tuấn Kiệt thích thú cười thầm, “Hừ ! Cô hãy chờ đấy, để xem cô có thể ngăn cấm tôi tiếp cận gia đình cô không ?”

“Em tên là gì nhỉ ?” Đặt ly cà phê xuống bàn, Hoàng Tuấn Kiệt lịch sự, nhã nhặn hỏi Tú Linh.

“Em là Tú Linh.” Tú Linh hoàn toàn không biết mối quan hệ phức tạp giữa chị gái và Hoàng Tuấn Kiệt, nên thành thật trả lời Hoàng Tuấn Kiệt.

“Tú Linh, cái tên rất đẹp, rất hợp với em.” Mặc dù miệng khen ngợi em gái, nhưng mắt lại chăm chú nhìn Thư Phàm.

“Cảm ơn anh.” Tú Linh cười, nghịch ngợm hộp diêm trên tay.

“Đã đói rồi, chúng ta gọi món ăn đi thôi.” NhìnThư Phàm rơi vào trầm tư, khuôn mặt được ánh sáng mặt trời bao phủ, từng sợi tóc lấp lánh như ánh trăng phản chiếu trên mặt nước vào đêm rằm, đôi mắt nhìn về xa xăm, dáng vẻ hoàn toàn bỏ quên thực tại, Hoàng Tuấn Kiệt tự nhiên thấy mất mát và buồn vô cớ.

Ăn xong bữa trưa, Hoàng Tuấn Kiệt cùng chị em nhà họ Bạch đi ra khỏi cửa quán Thiên Long.

Đến bãi đỗ xe, Hoàng Tuấn Kiệt quay lại bảo hai chị em Thư Phàm, “Hai người lên xe đi, để tài xế chở về nhà.”

“Không cần.” Thư Phàm nhanh chóng cự tuyệt, “Tôi đi xe nhờ xe đạp điện của em gái là được rồi.”

Từ lúc ngồi ăn cơm cùng với Hoàng Tuấn Kiệt và Thư Phàm, thấy hai người bọ họ không nói với nhau một câu, thái độ căng thẳng và thù nghịch, khiến Tú Linh khó hiểu. Nếu họ ghét nhau nhiều như thế, thì đi ăn cùng với nhau làm gì ?

Hoàng Tuấn Kiệt cau mày, bất mãn với hành vi chống đối của Thư Phàm,“Cô không có xe, thì lên đây tôi chở về. Tại sao cô nhất định cứ phải làm phiền em gái mình ?”

Thư Phàm tức điên người, không thèm đối đáp qua lại với Hoàng Tuấn Kiệt thêm câu nào nữa, tay nhanh chóng lôi em gái về phía chiếc xe đạp điện Yamaha màu xanh dương ở phía đối diện.

“Chị Hai !” Tú Linh nuốt nước bọt, mắt cẩn thận quan sát và đánh giá khuôn mặt vì tức giận mà đỏ bừng của Thư Phàm, “Anh Kiệt cũng chỉ muốn tốt cho chị thôi. Chị đừng giận anh ấy.”

“Em….” Thư Phàm nghiến răng, “Nếu em còn bênh anh ta thêm một câu nào nữa, thì đừng gọi tên chị nữa.”

Tú Linh le lưỡi rụt cổ, tỏ vẻ sợ hãi trước tính cách nóng như lửa của chị gái. Không hiểu Hoàng Tuấn Kiệt đã làm việc gì đắc tội với chị gái, mà chị ấy lại tức giận đến thế, vừa đi vừa ngoái đầu quay lại nhìn Hoàng Tuấn Kiệt, Tú Linh vừa lẩm bẩm trong miệng.

Đứng một chỗ, nhì


Old school Easter eggs.