XtGem Forum catalog
Bất Diệt Truyền Thuyết

Bất Diệt Truyền Thuyết

Tác giả: Hắc Vũ Tán

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328620

Bình chọn: 10.00/10/862 lượt.

Thạch Thiên, nội dung về quyền cước lại cực ít, thậm chí không có một bộ quyền pháp đẩy đủ nào, chỉ là miêu tả nhược điểm trên cơ thể con người, huyệt vị ảnh hưởng cùng vài chiêu thức phi thường đơn giản.

Thạch Thiên nói: “Đại đa số môn phải võ học đều dùng chiêu thức tổ hợp ra bộ công phu, dễ dàng dạy cùng dễ dàng học, nhưng mà đem loại bộ công phu này luvện càng quen, lại càng dễ câu nệ vào chiêu thức, do đó mất đi năng lực ứng biến quan trọng nhất khi lâm địch. Nếu hai bên tu vi không kém bao nhiêu, dùng chừng đó chiêu thức, ngươi tới ta đi đánh tới mấy trăm hiệp cùng không thể phân ra thắng bại, cuối cùng so ai mệt chết trước. Ta viết ra vài chiêu thức nàv chỉ là làm mẫu cho con, đơn giản đến đứa nhỏ ba tuồi liếc mắt nhìn cũng có thể học được, muốn khắc địch chế thắng, quan trọng nhất không phải chiêu thức, mà là lực lượng, tốc độ, phản ứng, cùng với kinh nghiệm. Đánh nhau thì toàn thân các bộ vị đều có thể dùng để tần công địch, nội lực, thân pháp cùng đao thương côn bổng, thậm chí tảng đá, chén bát cùng đều có thể dung nhập vào trong chiêu thức, giúp con chế địch”

Chương 424: Một mình đến đảo

Thạch Lệ lần đầu tiên nhìn thấy Thạch Thiên chăm chú cùng mình nói chuyện như thế, tất nhiên không dám phớt lờ, tập trung tinh lực một mực ghi nhớ từng chữ Thạch Thiên nói. Đồng thời cũng làm cho Thạch Lệ càng nghe càng không hiểu sao, cảm gìác Thạch Thiên có chút gìống như là dặn dò hậu sự, đến khi Thạch Thiên nói xong, sau khi xác định mình tất cả đểu đã nhớ kỹ, rốt cục nhịn không được hỏi: “Tồ gia gia, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?”

Thạch Thiên nói: “Không có việc gì phát sinh, những tâm huyết này sớm muộn cũng muốn truyền thụ cho các con, tất nhiên càng sớm càng tốt”.

Thạch Lệ nào chịu tin, cau mày nói: “Thế nhưng không cần thoáng cái để cho con đem toàn bộ gánh lên lưng…”

Thạch Thiên cười cười nói: “Hiện tại thì không có phát sinh chuyện gì, nhưng mà không biết tương lai có thể phát sinh chút gì đó ngoài ý muốn hay không, cho nên cho con gánh lên lưng trước, miễn cho sau này không kịp”.

Thạch Lệ kinh ngạc nói: “Ngoài ý muốn… người lo lắng là nước Mỹ sẽ mượn diễn tập quân sự lần này, lập tức phát động tiến công đối với quần đảo Thiên Thạch sao?” Thầm nghĩ tổ tông của mình cũ ng không gìống như là người biết lo lắng như vậy.

Thạch Thiên nghe vậy quả nhiên lập tức bác bỏ nói: “Tổ gia gia sao có thể sợ bọn họ! Cho dù bọn họ không đánh tới, tổ gia gia vẫn còn muốn cùng bọn họ diễn tập cùng một chỗ”.

Thạch Lệ hỏi: “Vậy người lo lắng cái gì ngoài ý muốn?”

Thạch Thiên ánh mắt chuyển hướng sang cự năng thể trong tay, nhìn một lát rồi chậm rãi nói: “Chính là hạt châu này…”

Thạch Lệ trợn mắt nhìn cự năng thể tỏa ra hào quang bảy màu bắn ra bốn phía hỏi: “Nó có thể gây tồn thương cho đến người sao?”

Thạch Thiên lắc đầu nói:”Nó có thể dẫn ta tiến vào một thế giới khác, hơn nữa mỗi lần tiến vào thế giới kia, cũng làm cho ta có loại cảm gìác rất kỳ quái. Phảng phắt chính mình căn bản cũng không có quả thực chết qua, mà là bị nhốt trong thế giới kia, chỉ là không lưu lại trí nhớ. Nháy mắt hơn một trăm năm đã trôi qua rồi Đương nhiên đây chi là hoài nghi, đến cùng là chuyện này đúng hay không, còn phải đi vào sâu trong thế giới kia mới hiểu được, bất quá ta lo lắng khi đi ra, lại là một trăm năm sau”.

Thạch Lệ khuyên nhủ: “Đã có nguy hiểm, thì không nên đi vào!”

Thạch Thiên vỗ vỗ vai nàng nói: “Bí mật này nhất định phái cởi bỏ, nếu không sẽ làm cho tồ gia gia tò mò chết”.

Hai người trpử lại boong tàu du thuyền, trên sân khấu vẫn tiếp tục chương trình, khói lửa tận trời đem bầu trời đêm chiếu rọi huyền lệ rực rỡ.

Xa xa một chiếc thuyền nhanh chóng chạy tới. Thạch Lệ ngưng mắt nhìn lại, ngạc nhiên nói: “Tại sao có thể có thuyền đánh cá tới?”

Trước kia dân trên quần đảo Colo Shrike phẩn lớn là đánh cá mà sống, thuyền đánh cá cũng không phải ít, nhưng mà quần đảo Colo Shrike sau khi biến thành quần đảo Thiên Thạch thì đã tuyệt tích, huống chi giờ đây đêm đã khuya. Một con thuyền thuyền đánh cá lúc này thẳng quần đảo Thiên Thạch mà đến, quả thật có điểm kỳ quái.

Thạch Thiên nhãn lực so với Thạch Lệ mạnh hơn gấp trăm lần, nhìn kỹ, chi thấy đầu thuyền đánh cá đang đứng một cô gái áo trắng, lại là Beila, nói:”Ta đi xem” Bóng người lóe lên, thì đã rơi vào cách xa vài dặm bên cạnh thuyền đánh cá. phát hiện ngoại trừ Beila cũng chỉ có vài người lái thuvền Đông Nam Á, liền hỏi: “Cô tới đây làm gì? Beila nghe được thanh âm, mới phát hiện Thạch Thiên đứng ở trước mặt nàng, nhịn không được cả kinh lui một bước, hít vào một hơi nói: “Tôi tới tìm anh”.

Thạch Thiên kinh ngạc nói: “Các ngươi thiết lập bẫy rập mưu hại lão tử, lão tử còn chưa đi tìm các ngươi tính sổ, lại có thể đưa mình tới trước cửa, không sợ lão tử đối với cô không khách khí sao?”

Beila sau khi giật mình đã khôi phục trấn định, đối với giọng điệu uy hiếp của Thạch Thiên tựa hồ cùng không để ở trong lòng, xoay người hô người lái thuyền cho hắn một xấp tiền, sau đó nói với Thạch Thiên: “Tôi có lời muốn nói với anh, có thể dẫn tôi lên đảo không?”

Th