Duck hunt
Bảy ngày ân ái

Bảy ngày ân ái

Tác giả: Ân Tầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324132

Bình chọn: 10.00/10/413 lượt.

leo chỉ có thể sống nhờ vào sự bấu víu cùng ẩn nấp dưới hơi thở của hắn

Nhưng mà hôm nay, cuối cùng nàng vẫn không tự kiềm chế được…

Hoa quỳnh lất phất rơi, đôi mắt Úc Noãn Tâm như nước, có chút lạnh như băng, tựa như có thể nhìn thấu mọi thứ. Nhưng từ ánh mắt thản nhiên, trong trẻo lạnh lùng ấy lại không khó để nhìn ra tình cảm dịu dàng nhẹ nhàng trôi như nước, từng giọt từng giọt từ từ khẽ luồn vào lòng Hoắc Thiên Kình.

Ở trong mắt hắn, dưới lớp y phục trắng tinh, đôi bàn tay mảnh mai, thon dài của Úc Noãn Tâm khẽ múa. Da thịt nõn nà, trong màu trắng như tuyết còn có vẻ phấn hồng, tựa như có thể búng ra sữa. Đôi môi đỏ thắm, tiếng cười thản nhiên, nhất cử nhất động đều mang theo vẻ “vũ điệu này chỉ trên trời mới có, nhân gian có thể có mấy người”.

Giờ phút này, rốt cuộc hắn đã hiểu cái gì thật sự là “Lăng Ba tiên tử”.

Đôi má lúm đồng tiền xinh đẹp của nàng như hùa theo sự truy đuổi của ánh trăng, điệu múa dồn vào ống tay áo, đôi mắt như thuyền quyên, nhịp bước uyển chuyển, nương theo cánh hoa rơi. Tình cảnh này làm Hoắc Thiên Kình không thể kiềm chế tình cảm của mình mà khẽ bước lên, thuận theo dáng múa mà ôm lấy vòng eo của nàng, đem người đẹp thơm mùi hoa quỳnh kia ôm chặt vào lòng.

Ánh mắt dịu dàng của hắn mang theo tình cảm sâu sắc không chút che giấu, lẳng lặng mà nhìn vào đôi mắt trong veo của nàng. Mùi long đản hương quen thuộc cùng hơi thở ấm áp của hắn làm cho cô gái thẹn thùng. Nàng vẫn chưa từng nghĩ tới là cho dù không làm gì cả, chỉ nhìn hắn như vậy thôi mà đã khiến hơi thở của nàng ngày càng khó khăn, giống như linh hồn đã thoát khỏi thể xác, không còn là của nàng nữa…

“Không phải thích xem tôi múa sao? Sao lại còn tới làm phiền?”

Úc Noãn Tâm khẽ tránh đi ánh mắt đang tỏa nhiệt của hắn, vươn tay nhẹ nhàng để trong lồng ngực của hắn, giống như là mang theo một chút nũng nịu mà nói.

Ngay sau đó, khuôn mặt nhỏ nhắn liền bị bàn tay ấm áp của hắn nâng lên, nhìn thấy dung nhan tuyệt mỹ như ngọc mang theo hương hoa quỳnh thoang thoảng, khuôn mặt thanh lệ hiện ra nét quyến rũ, đôi mắt long lanh như ngọc lưu ly, dưới ánh trăng sáng tỏ phảng phất vẻ mê người, ánh mắt phát ra sáng rực, làm cho ngươi ta mong nhớ.

“Noãn, em thật đẹp …”

Giọng nói trầm thấp của Hoắc Thiên Kình tựa như quỳnh hoa, nhẹ nhàng bay bổng trong lòng nàng. Bầu không khí thế này làm cho người ta không nỡ phá vỡ.

Cô gái trong lòng trước hết đỏ mặt lên, sau đó là đôi má như hoa nở, rơi vào cơn xoáy nhẹ, đôi môi đỏ hơi cong lên. Nàng không biết mình nên nói gì nữa, chỉ thấy hắn say mê nhìn mình thôi mà sự khẩn trương cứng ngắc trong lòng lại nổi dậy. Nàng khẽ cắn môi, thậm chí còn cảm thấy môi mình có chút khô, đầu lưỡi mềm mại nhẹ nhàng lướt qua đôi môi như hoa …

Từ trong cẩ họng của hắn lại bật ra tiếng gầm nhẹ, vẻ thẹn thùng của nàng hoàn toàn rơi vào mắt hắn, cuối cùng cũng không thể kìm chế được mình mà cúi đầu…

Úc Noãn Tâm chỉ cảm thấy bờ môi ấm áp, ngay sau đó, hơi thở đầy nam tính của hắn cuốn sạch lấy nàng…

Bên hông chợt ấm áp, bàn tay to của hắn giữ chặt lấy thân thể nàng, hắn cúi đầu, những cái hôn vụn rơi xuống môi nàng, tai nàng…

“Thình thịch…”

Rõ ràng Úc Noãn Tâm có thể nghe thấy được tiếng tim mình mãnh liệt nhảy lên, mùi long đản hương thoang thoảng dễ nghe trên người của hắn như tràn ngập sự mê hoặc làm cho lòng nàng mênh mang gợn sóng.

“Không được…” Nàng đẩy nhẹ hắn ra, làm bộ thoái mái mà nói: “Anh muốn cho tất cả mọi người biết anh đang ăn hiếp tôi sao?”

“Sao lại là ăn hiếp? Em múa cho anh xem, vậy thì anh cũng phải báo đáp cho em một chút chứ?”

Tiếng nói trầm thấp của Hoắc Thiên Kình mang theo khát vọng rõ ràng, hắn nhanh chóng áp sát vào thân hình mềm mại của nàng, trong nụ hôn nhẹ nhàng mang theo hơi thở nóng rực tràn ngập dục vọng …

“Không có lệnh của anh thì không ai dám vào đây…” Ý đồ không thể rõ hơn được nữa.

Úc Noãn Tâm sà vào lồng ngực hắn, nhưng khi nàng có thể cảm giác được một thứ gì đó cứng rắn đang chạm vào mình thì khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm đỏ bừng, mà hô hấp cũng trở nên ngày càng dồn dập.

“Không thèm để ý tới anh nữa, không khí tốt thế này đã bị kẻ háo sắc anh phá hỏng rồi!”

Mặt nàng đỏ ửng mà đẩy hắn ra. Không biết vì cái gì, đêm nay, khi nàng cảm thấy lời nói ái muội cùng giọng nói khàn khàn của của Hoắc Thiên Kình thì trong lòng thật sự khẩn trương.

Thân mình lại bị hắn giữ chặt, không để cho nàng có nửa phần cơ hội để thoát đi.

“Vậy anh sẽ… đền lại cho em…” Hắn thuận thế hôn lên đôi má nàng, sau đó một đường thẳng xuống, cắn cắn xương quai xanh của nàng

“Thiên Kình …”

Lòng Úc Noãn Tâm lại khẩn trương một cách khó hiểu, tại sao lại như vậy. Rõ ràng đêm nay hắn đã “yêu”nàng rồi, sao nàng lại còn khẩn trương đến thế. Giống như là hai người muốn xuyên phá một thứ gì đó trong tận đáy lòng, lại như là tâm hồn hòa hợp.

Dưới bàn tay của hắn, chiếc váy ngủ màu trắng từ từ rơi xuống…

“Noãn, em thật sự rất đẹp…”

Hoắc Thiên Kình lại nói ra lời khen ngợi như lúc nãy. Giọng của hắn khàn khàn mà gợi cảm, đôi mắt cũng trở nên biến đổi vì dục vọng mãnh liệt.

Dưới ánh trăng, t