Bị thiêu sống

Bị thiêu sống

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322621

Bình chọn: 8.00/10/262 lượt.

Bị thiêu sống

Bị thiêu sống

Hồi ký rúng động thế giới về tội ác với phụ nữ.

SOUAD

Đằng sau bút danh Souad là một phụ nữ sinh ra tại Cisjordanie, một người có số phận vô cùng đặc biệt. Mười bảy tuổi, cô có thai với người đàn ông chưa phải là chồng của cô, cô bị chính người thân kết tội để cứu lấy danh dự gia đình. Bị người anh rể thiêu sống, cô đã trốn thoát và đến sống tại Châu Âu nhờ Jacqueline, người sáng lập tổ chức Surgir. Hiện tại cô đã lập gia đình và là mẹ của ba người con….cùng với sự cộng tác của Marie Thérèse Cuny, lần đầu tiên cô đứng ra làm nhân chứng trong Bị Thiêu Sống.

Bất thình lình tôi cảm thấy có cái gì đó lạnh ngắt đang chảy trên đầu. Và ngay sau đó, người tôi bốc cháy…..tôi bắt đầu chạy chân đất khắp vườn, tôi đập hai tay lên tóc, tôi gào thét…

Mười bảy tuổi, Souad đã đem lòng yêu một chàng trai. Tại ngôi làng của cô cũng như nhiều ngôi làng khác, tình dục trước hôn nhân đồng nghĩa với cái chết. Vì tôi “làm ô danh”, gia đình cô đã chỉ định người anh rể thực hiện bản án mà người ta vẫn thường gọi là “tội ác bảo toàn danh dự”. Hàng năm trên thế giới có hơn năm nghìn trường hợp như vậy xảy ra, nhưng rất nhiều trong số đó không hề được biết đến.

Bị thiêu sống hết sức tàn khốc, Souad được cứu sống nhờ một phép lạ. Cô đã quyết định thay mặt tất cả những người phụ nữ hiện đang bị đe dọa mạng sống để nói với thế giới về sự dã man của tập tục này. Để làm được điều đó cô chấp nhận mọi rủi ro bởi làm tổn hại “danh dự” của gia đình là điều không thể tha thứ.

LỜI TỰA

Tôi đã sống mai danh ẩn tích và đau khổ chịu đựng một sự bất công tưởng chừng không thể giãi bày. Những người phụ nữ, nạn nhân của “tội ác bảo toàn danh dự” chỉ có thể chết hoặc ngậm miệng làm thinh mãi mãi.

Cuối cùng, khi tôi được tỏ bày sự bất công ấy, trước hết qua quyển sách này, sau đó qua các phương tiện truyền thông, thì cuộc đời tôi đã thay đổi tôi còn sống sót là nhờ một phép lạ và tôi đã tìm lại được đứa con trai bị thất lạc trong tấn thảm kịch đau thương ấy. Tôi có cơ hội làm lại cuộc đời trong khi nhiều chị em khác phải chết hoặc phải trốn trong các nhà tù để mong sống sót qua ngày. Tại một số nước, nhiều hiệp hội cứu trợ nhân đạo đang tranh đấu để phá bỏ cái hủ tục dã man của những người đàn ông đó, và tôi muốn thêm một lần nữa khẳng định rằng nếu không có tổ chức Surgir thì hẳn tôi đã chết từ lâu. Nếu đơn đọc thì người phụ nữ không có hy vọng thoát khỏi sự trừng phạt của gia đình vốn vẫn xem trinh tiết là danh dự của cả dòng họ. Các tổ chức và hiệp hội ở địa phương luôn phải tranh đấu âm thầm vì nếu hành động công khai, người phụ nữ dám vi phạm những điều cấm đoán của dòng họ sẽ bị lên án, suốt đời sẽ bị truy đuổi, đôi khi còn bị hành quyết một cách lạnh lùng. Chúng ta phải tiếp tục giúp đỡ tổ chức Surgir vì đây là chuyện sống còn của những thiếu nữ trẻ vô tội. Đó là điều cốt yếu.

Từ một cô gái không biết chữ, nhân chứng đầu tiên thoát khỏi cái chết đề cập đến “tội ác bảo toàn danh dự”, không những tôi được khám phá quyền tự do ngôn luận mà còn có được một thể xác mà tôi ngỡ đã mất đi mãi mãi. Tôi có bổn phận phải tận dụng dịp may được trao cho.

Tôi xin nhân danh tất cả chị em phụ nữ trên khắp thế giới để lên tiếng về những nỗi thống khổ mà ngày nay họ đang phải hứng chịu và chừng nào còn sống, tôi sẽ không ngừng nói, tôi sẽ nói cho đến tận hơi thở cuối cùng.

Câu chuyện này đã được dịch ra hơn hai mươi thứ tiếng và có mặt ở các nhà sách trên khắp thế giới, để đến tay tất cả mọi người.

Quyển sách này là niềm hy vọng lớn nhất của tôi. Tôi mong nó sẽ góp phần trả lại cuộc sống tự do cho những chị em phụ nữ khác, sẽ thức tỉnh lương tâm những người đàn ông, động viên họ xóa bỏ những hủ tục man rợ của một thời đại đã lùi xa vào quá khứ.

Nhân danh tất cả những phụ nữ từng là nạn nhân và nhân danh chính với tư cách cá nhân, tôi xin cảm ơn mọi người trước hết đã giúp tôi sống, sau đó giúp tôi có một cuộc sống mới và tạo điều kiện để tôi được kể lại những việc đã xảy ra. Tôi mơ ước về một thế giới nơi nam giới ý thức rõ tính chất tàn bạo hủ tục “tội ác vì danh dự”, một thế giới mà trong đó người phụ nữ không còn bị đàn áp.

Souad

Tháng giêng 2004

Chương 1 :Hoả Hình Đã Nhắm Vào Tôi

Tôi là một đứa con gái, và là con gái thì phải bước nhanh, đầu lúc nào cũng phải cuối xuống đất như thể đang đếm bước. Mắt không được nhìn lên, không được liếc sang phải hay sang trái trên đừờng đi. Vì nếu lỡ để ánh mắt mình bắt gặp ánh mắt của một người đàn ông thì sẽ bị cả làng gọi là “charmuta[1'>”

Nếu để một chị hàng xóm đã có chồng, một cụ già hoặc bất cứ một người nào khác bắt gặp cô gái đi một mình trong hẻm nhỏ, không có mẹ hay chị đi kèm, không dắt cừu, không đội bó rơm hay sọt đựng quả vả thì cũng bị gọi là “charmuta”.

Con gái phải có chồng mới được phép nhìn thẳng về phía trước, mới được phép bước vào hàng quán, mới được phép tự nhổ lông và đeo nữ nữ trang.

Khi bước sang tuổi mười bốn mà chưa có chồng như mẹ tôi thì người con gái bắt đầu bị cả làng chế nhạo. Nhưng muốn được lấy chồng thì phải đợi đến lượt mình. Chị cả tron


The Soda Pop