
o, được rồi, ta cũng đi dạo mệt rồi, tìm chỗ nghỉ ngơi thôi”.
<* gấp gáp không làm nên chuyện>Tống Tuấn Kiệt lập tức vui vẻ nói:”Như thế thì tốt quá”. Định dẫn Chung Minh tới khách điếm cách đó không xa.Chung Minh giả vờ ghét bỏ nói:”Cũng không phải không có bạc, sao phải ở chỗ nghèo nàn như vậy”.Tống Tuấn Kiệt thấy nàng là thiên kim tiểu thư quen xa xỉ, huống chi trước khi xuất môn còn mang theo một ngàn lượng bạc, cũng không nghĩ nhiều, nói:”Vậy theo ý biểu muội, chúng ta đi đâu?”Chung Minh nói:”Khó có khi ra ngoài, tất nhiên phải ăn chỗ tốt nhất, ở chỗ tốt nhất”. Nơi nàng đi đến đúng là nơi nàng bị hại kiếp trước, Thiên Hương Lâu.Đi đến chốn cũ, Chung Minh nhìn thấy bảng hiệu vàng của Thiên Hương Lâu, cả người rùng mình, theo bản năng ôm chặt cánh tay.Tống Tuấn Kiệt rất cao hứng, ngày thường trong túi không có tiền, ít khi đến địa phương như vậy, hôm nay chẳng những có mỹ nhân làm bạn, còn không cần xài một lượng bạc, không khỏi thẳng lưng ưỡn ngực, nhanh rảo bước về phía trước, thấy Chung Minh không theo kịp mà còn đứng lặng tại chỗ, đành phải quay trở lại, kinh ngạc hỏi:”Biểu muội, sao không đi?”Chung Minh nghĩ tới chuyện kiếp trước, hận không thể lột da rút gân Tống Tuấn Kiệt, vừa lúc Tống Tuấn Kiệt đi đến trước mặt nàng, không chút suy nghĩ liền giơ tay lên quăng cho hắn một cái tát.Tống Tuấn Kiệt bị đánh choáng váng, ôm má trái, giận dữ nói:”Đang tốt đẹp sao đánh ta nặng như vậy!”Chung Minh đánh đến nỗi bàn tay nàng cũng bị đau, có thể thấy được nàng dùng rất nhiều lực, bất quá trong lòng cũng thoải mái ít nhiều, ra vẻ kinh ngạc nói:”Biểu ca, sao lại là ngươi, vừa rồi có kẻ xấu dám chiếm tiện nghi ta, ta là muốn đánh hắn.”Tống Tuấn Kiệt nhìn quanh trái phải, nào có tên nào khả nghi đâu, nửa tin nửa ngờ hỏi:”Thật a?”Chung Minh tỏ vẻ thật vô tội, nói:”Lừa ngươi làm cái gì, bằng không đang yên lành sao ta lại đánh ngươi?”Tống Tuấn Kiệt nghĩ cũng đúng, liền nói:”Cho nên mới nói muội đừng xuất môn buổi tối, hôm nay may mắn có ta ở đây, nếu không khẳng định chịu thiệt thòi lớn a”.Chung Minh cười ngọt ngào với hắn:”Đa tạ biểu ca.” Trong lòng thầm mắng hắn trăm ngàn lần.Tri Họa đã sớm nhìn thấy bọn họ, hợp thời đi ra, nói:”Tiểu thư đã tới.”Chung Minh thấy Tống Tuấn Kiệt nghi ngờ, vội nói:”Là ta sai Tri Họa đến sắp xếp chỗ trước”. Sau đó hỏi Tri Họa,”Chuyện ta dặn dò làm đến đâu rồi?”Tri Họa nói:”Ta làm việc thì tiểu thư lo lắng gì chứ, phòng đẹp nhất, rượu và thức ăn đều dọn xong, chỉ còn chờ nhị vị”. Nàng đứng quay lưng với Tống Tuấn Kiệt, nên nháy mắt với Chung Minh một cái.Chung Minh hiểu ý, nói:”Vậy đi thôi.”Đợi cho Tống Tuấn Kiệt đi lên phía trước, Chung Minh nhỏ giọng hỏi Tri Họa:”Người đâu?”Tri Họa nói:”Ngay tại phòng đối diện, đều theo sự dặn dò của tiểu thư”. Tiếp theo oán giận nói,”Năm trăm lượng lận đó, thật lời quá a”.Chung Minh nói:”Còn ngại mắc cái gì? Này nếu là người đẹp nhất ở đây, đừng nói là năm trăm lượng cho dù là năm ngàn lượng, người ta cũng không nhất định đồng ý”.Tri Họa lo lắng nói:”Chỉ sợ biểu thiếu gia chướng mắt nhan sắc như vậy.” So với tiểu thư nhà nàng thật sự là kém rất xa.Chung Minh lầm bầm nói:”coi vậy thôi, qua vài ngày nữa, còn cưới vào cửa nữa là”.Tri Họa giật mình nói:”Không đến mức vậy chứ, dù sao cũng chỉ là người chốn yên hoa*”.
<* ~ lầu xanh>Chung Minh nói:”Rồi ngươi sẽ thấy”.Tri Họa thấy Chung Minh nói rất bình tĩnh, ngạc nhiên nói,”Tiểu thư làm sao biết?”Chung Minh không đáp, trong lòng thầm nghĩ, nếu ta không biết, thì sao lại chọn nàng ta chứ. CHƯƠNG 53 – THẾ THÂNRượu rót được ba lần, Tống Tuấn Kiệt bắt đầu nổi lên tính xấu, há mồm là lời ngon tiếng ngọt, Chung Minh nghe mà toàn thân nổi da gà, nhớ tới kiếp trước thích nghe mấy lời đường mật gian trá của biểu ca, xoay quanh đều là giả dối mà không tự biết còn bị vẻ ngoài biểu ca làm cho mờ mắt. Nghĩ đến tính mình đúng là hết thuốc chữa, hiện tại cũng bị Tô Tử Mặc mê hoặc làm thần hồn điên đảo, trong mắt chỉ có Tô Tử Mặc là tốt nhất, có phải cũng vì tính cách này mà không nhận thức rõ sự tình hay không? Còn không kịp nghĩ nhiều, cử chỉ ngôn ngữ của Tống Tuấn Kiệt càng lúc càng ngả ngớn, Chung Minh không nhịn được nữa, che lại tầm mắt của Tống Tuấn Kiệt, ra hiệu bằng mắt cho Tri Hoạ. Tri Hoạ hiểu ý, lấy trong cổ tay áo ra một bọc giấy, mở bọc ra đổ bột phấn bên trong vào bầu rượu, rồi nhẹ nhàng lắc đều, sau đó châm rượu cho Tống Tuấn Kiệt.Tống Tuấn Kiệt nhìn thấy Tri Họa, chỉ cảm thấy chướng mắt, bực mình nói:”Sao ngươi còn ở đây, nơi này không cần ngươi hầu hạ, lui ra đi.”“Vậy ngươi lui trước đi”. Chung Minh lấy lại bầu rượu trong tay Tri Họa, rót đầy chén rượu trước mặt Tống Tuấn Kiệt.Tống Tuấn Kiệt lại nói không uống, ôm chầm vai Chung Minh, miệng hướng sát đôi môi anh đào nhỏ nhắn của nàng.Chung Minh lấy tay chống đỡ, nói,”Biểu ca, chén rượu này ngươi không thể không uống.”Tống Tuấn Kiệt ngạc nhiên nói:”A, chẳng lẽ còn chuyện gì hay sao?”Chung Minh nói:”Ta hỏi ngươi, hôm nay là ngày gì?”Tống Tuấn Kiệt nghĩ nghĩ nói:”Ngày ta và muội động phòng?”“Đúng vậy, đã là động phòng, có thể nào không uống rượu giao bôi