
nhà ở kinh thành không phải là chuyện nàng có thể tính một mình, nói:”Ta trở về thương lượng với cha con trước đã”.Chung Minh nói:”Cha luôn nghe ý nương, chỉ cần nương đồng ý, cha khẳng định đồng ý.”Tống Văn Thục cười, nắm chóp mũi của nàng, cưng chiều nói: “Thật sự là kiếp trước mắc nợ con”.Là nữ nhi kiếp trước nợ cha mẹ! Cho nên đời này nhất định thật hiếu thuận với cha mẹ. Chung Minh thề ở trong lòng.*******************“Tiểu thư, Chung cô nương kia thật sự là hơi quá đáng.” Thanh Nhi giúp Tô Tử Mặc thu thập giường, nhớ tới Chung Minh, vẫn như cũ bất mãn nói.Tô Tử Mặc đang tháo trâm gài tóc, dừng lại động tác, quay đầu nói:”Thanh Nhi, ta còn chưa nói ngươi, ngươi đúng là ỷ đi theo ta lâu ngày, càng ngày càng làm càn, có thể nào nói chuyện cùng Chung cô nương như vậy.”Thanh Nhi mím môi đi tới, ủy khuất nói:”Rõ ràng là nàng không đem tiểu thư để vào mắt.”Tô Tử Mặc hỏi lại:”Vì sao nàng phải nhượng bộ ta?”Thanh Nhi đáp không được, chỉ nói:”Bình thường mọi người đến trong nhà làm khách đều rất khách khí với tiểu thư.”Tô Tử Mặc cười lắc đầu,”Người đến nhà, nếu không là đệ tử cha ta, thì cũng là những người cầu cha ta làm chuyện gì đó, bọn họ tự nhiên cũng nể mặt ta.”Thanh Nhi cười nói:”Không đúng, còn có người thích tiểu thư.” Tiếp theo lại nói,”Ta thực không hiểu được, rõ ràng có rất nhiều công tử có điều kiện tốt có ý với tiểu thư, vì sao tiểu thư lại muốn gả cho Tống công tử kia chứ?”Tô Tử Mặc thản nhiên nói:”Đó là cha ta cùng Tống lão gia tử rất nhiều năm trước đã định ra hôn ước.”Thanh Nhi nói:”Tống lão gia tử đều chết đã lâu, Tống công tử kia cho dù không có nhân phẩm thấp giống Chung cô nương nói, nhưng xác thực là không có bản lãnh gì, tiểu thư ngược lại là Hầu gia thiên kim, chẳng lẽ cứ gả đi như vậy?”Tô Tử Mặc than nhẹ một hơi, ai mà không muốn gả cho một như ý lang quân tài mạo song toàn, chẳng qua nàng biết cha mình là người cực kỳ trọng lời hứa, Tống Tuấn Kiệt mặc dù không có bản lãnh, nhưng cũng không có lỗi gì, thật sự không có lý do để từ hôn.Tô Tử Mặc không muốn nghĩ đến chuyện với Tống Tuấn Kiệt, nhìn vào gương đồng trang điểm, bất chợt nhớ tới gương mặt xinh đẹp kia, nguyên bản cuộc sống của nàng thực an tĩnh, giống như đột nhiên có một người lỗ mãng xông tới, nhất thời trở nên thú vị hơn lên, nghĩ đến chuyện cùng Chung Minh đi nghe lén, liền thấy ngoài ý muốn, không nghĩ tới người luôn luôn theo khuôn phép như nàng vậy mà lại làm ra chuyện người khác không ngờ tới như thế, không khỏi mỉm cười. Nàng có thể xác định trước đó nàng chưa bao giờ gặp qua Chung Minh, lại không biết vì sao Chung Minh lại cho nàng một loại cảm giác như người quen cũ, mặc kệ Chung Minh bởi vì nguyên nhân gì mới khuyên nàng đừng gả cho Tống Tuấn Kiệt, tóm lại không phải hại nàng, coi như là một phen hảo ý đi, nàng là người có ân tất báo, liền muốn đưa tặng gì đó cho Chung Minh để tỏ lòng biết ơn, xem Chung Minh ra tay hào phóng, hiển nhiên gia cảnh không tệ, tùy tiện mua món đồ nhỏ, phỏng chừng lại chướng mắt, cũng không thể hiện được thành ý, nghĩ nghĩ, mới kêu Thanh Nhi lấy bộ kim chỉ mang đến. CHƯƠNG 10 – THÀNH THÂNMấy ngày nay tâm tình Chung Minh bị huỷ hoại rồi, nguyên do là Tống Tuấn Kiệt rất thuận lợi, đầu tiên là đến Tô gia cầu thân thành công, tiếp theo Tô lão gia hy vọng hòn ngọc quý trên tay mình được gả cho một người có mặt mũi nên ở quan phủ tìm một chức vụ cho Tống Tuấn Kiệt, nhìn đến dáng vẻ đắc ý của Tống Tuấn Kiệt, Chung Minh tức giận đến đau dạ dày, dứt khoát nhắm mắt làm ngơ, cả ngày tránh trong phòng không thấy bóng dáng đâu.Tống Văn Thục cùng Chung Xa Đạt đều nghĩ nữ nhi là vì không thể gả cho biểu ca mà mất hứng, sau vụ nhảy hồ sen lần trước, giờ bọn họ còn ở sờ sờ trước mặt, cũng không thể để nàng tiếp tục làm chuyện điên rồ, liền thương lượng nếu Chung Minh không ngại ủy khuất, qua ít thời gian liền nói với lão phu nhân, làm cho Chung Minh gả cho Tống Tuấn Kiệt làm thiếp.Khi Tống Văn Thục đem ý tưởng này nói cho Chung Minh, Chung Minh đang ăn cháo tổ yến, cái chén thanh hoa rất đẹp liền bị rớt vỡ tan. Chung Minh khóc không ra nước mắt, nương không thể làm như vậy a.Ngày Tống Tuấn Kiệt đón dâu, Tống phủ giăng đèn kết hoa một mảnh vui sướng, Chung Minh cơ bản không nghĩ đi ra, chẳng qua bị mẫu thân khuyên, nên miễn cưỡng ra ngoài xem lễ.Mặc kệ nói như thế nào, bộ dáng Tống Tuấn Kiệt vẫn là rất tốt, lại là chú rể, càng phát ra vẻ tiêu sái đắc ý, Tô Hầu gia vừa lòng vuốt râu gật đầu, Tô Tử Mặc mặc dù có phủ khăn voan đỏ, nhưng nhìn dáng người kia có thể kết luận một cách không nghi ngờ rằng nàng là một mỹ nhân, giơ tay nhấc chân đều lộ ra vẻ tiểu thư khuê các đoan chính, Tống lão phu nhân cùng Mã Nguyệt Nga cười toe toét, Tống Tuấn Kiệt càng khỏi bàn tới, muốn mau động phòng giở lên khăn voan chiêm ngưỡng nhan sắc đối phương.So sánh trở lại ba người Chung gia sắc mặt đều khó coi, Tống Văn Thục cùng Chung Xa Đạt còn có thể miễn cưỡng cười vui, Chung Minh thì rõ ràng ôm cánh tay đứng ở một bên, lạnh lùng nhìn đôi tân lang tân nương, nghĩ đến kiếp trước bởi vì gả không được biểu ca mà đại náo hôn lễ ch