
i người, không biết phụ thân sẽ nghĩ cái gì, xấu hổ đồng thời lại thấy hết sức khó xử.Chung Minh thấy sắc mặt nàng khó coi, biết nàng suy nghĩ, liền nói:”Biểu ca đừng vội ngậm máu phun người, ta thì không sao cả nhưng Mặc tỷ tỷ băng thanh ngọc khiết, ngươi đừng có mà nói bậy”.“Băng thanh ngọc khiết a?” Tống Tuấn Kiệt hắc hắc cười lạnh,”Chưa chắc đâu, Hương nhi nói cho ta biết hết rồi, nguyên bản ta còn không tin, chỉ nghĩ rằng Hương nhi có toan tính gì mới xuyên tạc như thế, nhưng nhìn bộ dáng các ngươi che chở cho nhau, xem ra không sai được, khó trách cũng không chịu cùng ta sinh hoạt vợ chồng, nguyên lai là có chuyện như vậy, một người là chính thất, một người là tiểu thiếp, lại sau lưng ta……các ngươi, giỏi lắm!”Tống Tuấn Kiệt muốn nói lại thôi, chỉ ngắn gọn nhưng ý tứ lại thập phần sáng tỏ, trong lúc nhất thời Chung Minh cùng Tô Tử Mặc đều đỏ mặt lên, hơn nữa Tô Tử Mặc càng thêm hồi hộp, nguyên bản là muốn cho phụ thân nhận thức con người thật sự của Tống Tuấn Kiệt, lại không nghĩ rằng bị Tống Tuấn Kiệt nắm thóp, Trịnh di nương quả thực vẫn nói cho Tống Tuấn Kiệt, không biết hắn biết khi nào mà nhẫn nhịn đến giờ này ngày này mới nói.Tống Tuấn Kiệt cũng vừa mới biết được hôm qua, lúc nghe sơ qua xác thực khiếp sợ, có điều nghĩ đến hai nữ nhân cùng nhau thì có thể làm được cái gì, cùng lắm an ủi lẫn nhau, cử chỉ thân mật một chút thôi, cũng không thể so với chuyện hồng hạnh vượt tường cùng nam nhân có tư tình. Nhưng mà nói chuyện này ra trước mặt mọi người vẫn rất doạ người, người ngoài sẽ nghĩ nam nhân như hắn quá mức vô dụng.Giờ phút này nhiều lời vô ích, biện bạch chỉ càng thêm khó nghe, đã vậy Tô Hầu gia còn ngay tại sương phòng cách vách, Chung Minh nói thẳng:”Biểu ca, ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”Tống Tuấn Kiệt hừ lạnh nói:”Ta muốn thế nào sao? Ta mới phải hỏi các ngươi muốn thế nào, nếu như các ngươi thức thời, ta cũng có thể mở một con mắt nhắm một con mắt, nếu không thì chỉ còn một con đường”.Chung Minh nhướng mày,”Đều đã đến nước này, biểu ca cần gì phải quanh co lòng vòng, có chuyện không ngại cứ nói thẳng”.“Được, ta đây cứ việc nói thẳng”, Tống Tuấn Kiệt giũ y sam, sau đó nói,”Nay trong nhà xảy ra chuyện, ai cũng không muốn, nhưng nương ta dù sao cũng là trưởng bối, chúng ta là vãn bối không tốt chỉ trích, chuyện này chỉ có thể quên đi, hiện tại khế nhà bị Tiền lão gia thu rồi, cần ngân lượng chuộc lại, ta biết biểu muội có bạc trên tay, chỉ không chịu lấy ra mà thôi, hoặc là ngươi lấy bạc chuộc lại khế nhà, hoặc là mọi người đơn giản dọn đến Thương Lang viên ở, hơn nữa, biểu muội chỉ là phụ nhân, không nên xuất đầu lộ diện, chuyện nuôi sống gia đình nên để nam nhân đảm đương, mấy gian cửa tiệm của ngươi không bằng giao cho ta quản lý, ngươi cũng đỡ mệt nhọc”.Rõ ràng cực kỳ vô sỉ lại có thể nói ra đàng hoàng như thế, Chung Minh cười lạnh hỏi:”Nếu ta không đồng ý thì sao?”Tống Tuấn Kiệt lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nói một câu:”Vậy ta chỉ có thể đuổi các ngươi, xong hết mọi chuyện”.Chung Minh bật cười, nói nhỏ,”Biểu ca chẳng lẽ không biết chúng ta cầu còn không được?”Tống Tuấn Kiệt nói:”Nói thì nghe dễ dàng chứ các ngươi có biết hậu quả không? Bị phu gia đuổi đi thì sẽ bị người phỉ nhổ, nếu như lại đem chuyện các ngươi nói ra ngoài, đời này các ngươi cũng đừng mong ngẩng đầu lên làm người”. Lời hắn nói không phải không có ý uy hiếp.Chung Minh thản nhiên nói:”Biểu ca lo lắng nhiều quá rồi, khó được ngươi nghĩ xa cho chúng ta đến thế, có điều sau khi viết hưu thư*, chúng ta tốt hay xấu cũng không còn liên quan đến biểu ca”.
<*giấy ly hôn>Bổn ý của Tống Tuấn Kiệt không phải là hưu thê, đuổi các nàng thật ra đâu có ích gì, nói như thế, thứ nhất để thăm dò các nàng, thứ hai làm cho các nàng buông lỏng phòng bị để dễ khuyên các nàng uống xong rượu đã bỏ thuốc, nghe khẩu khí không thèm quan tâm của Chung Minh, hắn cũng đánh mất tia do dự cuối cùng, nói:”Các ngươi đã không cần, ta đây cũng không thể nói gì hơn, uống xong chén rượu này, liền như các ngươi mong muốn”.Tống Tuấn Kiệt đột nhiên sảng khoái, Chung Minh cùng Tô Tử Mặc tự nhiên đoán được hắn không có ý tốt, hai người liếc nhìn nhau, cùng nhau nâng chén, uống một hơi cạn sạch chén rượu, lượng thuốc bỏ vào rất đủ, chỉ trong chốc lát hai người liền chóng mặt nặng nề ngất đi. CHƯƠNG 109 – HOÀ LYNhư Tống Tuấn Kiệt mong muốn, Chung Minh và Tô Tử Mặc uống rượu có bỏ thuốc, chỉ chốc lát sau đã hôn mê nằm lên mặt bàn, Tống Tuấn Kiệt chờ một hồi không thấy có động tĩnh mới hoàn toàn yên lòng, đứng dậy đi tới trước mặt Tô Tử Mặc, oán hận nói:”Mấy năm nay lão tử chịu đủ uất ức từ ngươi, hôm nay cuối cùng ngươi cũng rơi vào tay lão tử, nếu không phải nể mặt cha ngươi, chắc ngươi cứ nghĩ lão tử sợ ngươi, có tin ta tử hình ngươi ngay tại đây không”.Tô Tử Mặc dĩ nhiên mê man làm sao có thể đáp lời hắn.Tống Tuấn Kiệt nghĩ đến oán khí nhiều năm, vân vê cằm Tô Tử Mặc, hung hăng hôn lên đôi môi cánh hoa đỏ tươi ướt át, tùy ý giày vò một phen mới từ bỏ, nói:”Hôm nay tạm buông tha ngươi, có một ngày thu thập ngươi sau.” Lại nhìn thoáng qua Chung Minh bên cạnh, xinh đẹp làm