XtGem Forum catalog
Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Tác giả: Lạc Khuynh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323460

Bình chọn: 7.5.00/10/346 lượt.

ng phẩm, chỉ bằng ngươi thì có cái gì? Tiểu cô nhà ta không gặp ngươi là vì không muốn giáp mặt nói những lời này, coi như chừa chút mặt mũi”. Thấy Chung Minh vẫn không đi, không khỏi lạnh mặt nói,”Ngươi muốn làm cái gì? Tiểu cô nhà ta bị họ Tống làm hại chưa đủ thảm hay sao, ngươi muốn để người ngoài biết nàng thích nữ nhân mới chịu a, ngươi muốn hoàn toàn huỷ hoại nàng sao?”Trương Dĩnh nói lời này rất có phân lượng, Chung Minh đúng là tìm không thấy lời nào để phản bác, nhưng không thể cứ buông tha như vậy, cho dù bị cự tuyệt, nàng cũng muốn chính miệng Tô Tử Mặc cự tuyệt nàng, đáng tiếc Tô Tử Mặc suốt ngày tránh ở trong phủ không ra cửa, ngay cả đôi câu vài lời cũng không nói được, làm cho nàng suốt ngày hoảng sợ, trong lòng không thể an bình.Có một ngày, Chung Minh thu thập thỏa đáng, vừa chuẩn bị đi Hầu phủ, gã sai vặt đến nói có Tống phu nhân cầu kiến.Bởi vì chuyện Tô Tử Mặc, Chung Minh không còn bận tâm tới Tống Tuấn Kiệt, Tống Tuấn Kiệt cầm bạc của Trần lão bản, đã chuộc trở lại Tống gia, lại kêu Mã Nguyệt Nga giữ bí mật, chỉ nói Tiền lão bản cho bọn họ ở tạm, để tránh Chung Minh sinh nghi, hiện tại Mã Nguyệt Nga đi vào Thương Lang viên tất nhiên cũng là ý tứ của Tống Tuấn Kiệt.“Ả tới làm cái gì, không gặp.” Chung Minh không chút suy nghĩ liền cự tuyệt.Tri Họa truyền đạt lại lời Chung Minh,”Nay tiểu thư nhà ta đã không phải người Tống phủ, đã không còn liên quan, về sau đừng lui tới nữa”.Mã Nguyệt Nga tức giận:”Như thế nào không liên quan, ta là mợ nàng!”Tri Họa cười lạnh:”Lúc trước biểu thiếu gia bán tiểu thư nhà ta cho thanh lâu, sao không thấy kiêng nể một chút tình cảm thân thích nào?”Tống Tuấn Kiệt đột nhiên cầm một số bạc lớn, không giải thích được Mã Nguyệt Nga cũng biết sự tình sẽ không thuận lợi, đã sớm nghĩ ra cái cớ, nói:”Hôm nay ta đến, chịu lỗi là một chuyện, kì thực là có thứ này muốn giao cho Minh nhi”.“Là cái gì?” Tri Họa hỏi.“Di vật của lão phu nhân”.Tri Họa duỗi tay ra,”Ngươi giao cho ta là được”.Mã Nguyệt Nga vội vàng nói:”Không được, vật này rất quý trọng, ta nhất định phải trực tiếp giao cho Minh nhi”. Dừng một chút lại nói,”Ngươi nói với nàng, hôm nay nếu không có phương tiện gặp cũng được, qua vài ngày nữa là tết Trung thu, ta sẽ mời tiệc ở bờ sông Hoài, dù gì cũng là người một nhà, kêu Minh nhi đến đó cùng nhau ăn một bữa cơm, người một nhà đoàn viên, đến lúc đó ta sẽ đưa vật này cho nàng”.Tri Họa trở về thuật lại chi tiết cho Chung Minh.Chung Minh vốn không tin lão phu nhân có lưu lại cái gì cho nàng, nếu không đã sớm đưa ra, lại nghe thấy hẹn ở sông Hoài, nhất thời giật mình, thật sự là có nhiều việc xảy ra ở bờ sông Hoài, nàng kết luận Tống Tuấn Kiệt sẽ không từ bỏ ý đồ, gian kế Tống Tuấn Kiệt bất thành, tất nhiên còn chiêu khác, chợt hỏi Tri Họa,”Cả nhà biểu ca hiện đang ở nơi nào?”Việc này Tri Hoạ có biết,”Vẫn ở Tống phủ, nói là Tiền lão bản gia hạn cho thêm mấy ngày, chờ bọn hắn đem đủ bạc đến chuộc về”.Chung Minh cười lạnh hai tiếng,”Người cho vay nặng lãi khi nào lại lương thiện như thế? Hẳn là biểu ca đã lấy được lợi từ Trần lão bản, bọn họ có thể có cái gì cho ta, chắc chắn là lập sẵn bẫy chờ ta rồi, tốt thôi, ta đi, ta thật muốn nhìn xem bọn họ muốn chơi trò xiếc gì”.Tri Họa cả kinh nói:”Tiểu thư, người biết rõ bọn họ không có ý tốt, vì sao còn muốn đến nơi hẹn?”“Ta có tính toán rồi.” Chung Minh nhìn ra ngoài cửa sổ, từ từ nói:”Đợi giải quyết xong chuyện biểu ca, lại đi tìm Mặc tỷ tỷ sau”.*************Tôn Chỉ Hải tái kiến Chung Minh đúng thật là ngoài ý muốn, hắn đã biết Tống Tuấn Kiệt mất cả chì lẫn chài, hai lão bà như hoa như ngọc đều bay mất, trong lòng thống khoái một hồi, cười híp mắt nhìn Chung Minh nói:”Ta còn nghĩ tiểu thư qua sông đoạn cầu, quên mất ước định của chúng ta”.Chung Minh cũng cười nói:”Ân tình của Tôn đại nhân, ta như thế nào quên, bất quá gần đây bận rộn nên trì hoãn, chén rượu này coi như bồi tội cùng Tôn đại nhân”.Mỹ nhân trước mặt, lại nói như vậy, Tôn Chỉ Hải làm sao còn để trong lòng, uống nửa chén rượu, sau đó có hàm ý hỏi:”Tiểu thư cảm tạ ta thế nào đây?”Chung Minh làm sao không nghe ra ý hắn, đầu tiên là che miệng cười, lộ vẻ ngượng ngùng, ánh mắt lại hàm chứa thiên ngôn vạn ngữ.Tôn Chỉ Hải rung động, sắc tâm đại động, nay Chung Minh là người tự do, hắn càng không cần băn khoăn, vòng qua cái bàn, ngồi xuống bên cạnh Chung Minh, sau đó tiện thể ôm nàng vào trong ngực, miệng tiến đến má nàng hôn một cái, Tri Hoạ đứng hầu hạ bên cạnh hít sâu một hơi, rốt cuộc không lên tiếng, quay mặt qua không đành lòng nhìn tới.Chung Minh đã hạ quyết tâm để cho hắn chiếm chút tiểu tiện nghi, nếu không thì làm sao khiến cho Tôn Chỉ Hải tiếp tục tự nguyện làm việc vì nàng, lúc này cố nén ghê tởm, lại qua vài chén rượu, Tôn Chỉ Hải nương rượu lá gan càng lúc càng lớn, cử chỉ cũng ngày càng phóng đãng, Chung Minh không thể nhịn được nữa, cửa sương phòng đột nhiên “Phanh” một tiếng mở ra, dĩ nhiên là bị người dùng chân đá văng, Tôn Chỉ Hải đang muốn nổi nóng, mắt thấy người tới lập tức ảm đạm, ngoài cửa là một phụ nhân nộ khí đằng đằng, chẳng những dung mạo