XtGem Forum catalog
Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Biểu Tiểu Thư Trọng Sinh

Tác giả: Lạc Khuynh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323571

Bình chọn: 10.00/10/357 lượt.

ốc nghếch dễ dụ dỗ hơn, trước mắt qua được cửa ải khó khăn này rồi nói sau.Tống Tuấn Kiệt từ trên giường ngồi dậy, cười làm lành với Tô Tử Mặc: “Nguyên lai là nương tử, vừa rồi ta cùng biểu muội nói giỡn mà thôi, không nghĩ nàng đã tới đây, lời mới vừa rồi, nàng trăm ngàn lần đừng nghĩ là thật.”Chung Minh hừ lạnh một tiếng.Tống Tuấn Kiệt không để ý tới nàng, lại nói với Tô Tử Mặc:”Ta cam đoan với nàng, về sau sẽ không hồ ngôn loạn ngữ*”.

< nói năng linh tinh xàm bậy >Tô Tử Mặc thản nhiên nói:”Chuyện của biểu huynh muội các ngươi, ta không muốn biết, cho dù ngươi nạp nàng làm thiếp, ta cũng sẽ không phản đối, ta chỉ tới nói cho ngươi biết, ta với ngươi về sau chia phòng mà ngủ, không có sự đồng ý của ta, không cho phép ngươi bước vào cửa phòng ta nửa bước”. Nói xong cũng không chờ Tống Tuấn Kiệt đáp ứng, liền xoay người rời đi.Bàn tay Tống Tuấn Kiệt giơ giữa không trung rồi lúng túng rút về, lại nhìn Chung Minh, muốn giải thích, bị Chung Minh hung hăng trừng mắt liếc một cái, đành phải câm miệng.Chung Minh cười lạnh nói:”Biểu ca thật sự là hăng hái a, ngã bệnh còn có thể nói chuyện gây cười, bất quá cũng xác thực rất buồn cười, biểu ca nghỉ ngơi đi, ta cũng đi đây.” Đi tới cửa quay lại nói, “Đúng rồi, về sau nếu không có chuyện gì, biểu ca cũng ít đến phòng ta đi, tuy rằng chúng ta là biểu huynh muội, rốt cuộc nam nữ khác biệt, cũng đừng để người ta chế giễu.”Tống Tuấn Kiệt sửng sờ tại chỗ nửa ngày không nói nên lời, quả nhiên là ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo, một lần liền đắc tội với cả hai người, ngày hôm qua tỉnh rượu, hôm nay lại bắt đầu hồ đồ, trong lòng hối hận không thôi.“Tô Tử Mặc, ngươi đứng lại!” Chung Minh đuổi theo phía sau kêu Tô Tử Mặc.Tô Tử Mặc dừng bước quay đầu.Chung Minh không vui nói:”Là ngươi cố ý phải không?”Tô Tử Mặc chớp mi mắt, “Thế nào lại nói ra lời này?”“Ngươi làm cho ta đi vào, còn ngươi vẫn đứng ở bên ngoài, đợi biểu ca nói xong những lời này, ngươi tiến vào bắt tại trận.”Tô Tử Mặc cười:”Không phải muội vẫn luôn muốn cho ta biết, nhân phẩm của biểu ca muội rất thấp, hiện tại ta đã biết, không phải hợp ý muội rồi sao?”Chung Minh sửng sốt, “Đúng là vậy không sai, chẳng qua ta cùng hắn…”Tô Tử Mặc cắt lời nàng,”Vừa rồi ta có nói rõ với biểu ca muội, chuyện các người ta không có hứng thú muốn biết.”Chung Minh bị thái độ của Tô Tử Mặc chọc giận, nghe khẩu khí của nàng, cảm thấy mình giống như vừa bị người bắt gian thông dâm tại trận, đúng là có miệng cũng nói không rõ được, bỗng nhiên nghĩ đến kiếp trước, nàng cùng mấy tiểu thiếp hợp mưu bày kế, nói xấu Tô Tử Mặc có nhân tình, làm Tống Tuấn Kiệt tức giận đến mức từ vợ, lúc ấy Tô Tử Mặc hẳn là cũng hận mình đến chết đi. CHƯƠNG 14 – CẮN NGƯỜI MIỆNG MỀMBị Tô Tử Mặc tính kế, Chung Minh đều không thoải mái hai ngày nay, thật vất vả tâm tình mới tốt lên chút ít thì Tống Văn Thục đột nhiên đến nói với Chung Minh, kêu nàng mau thu dọn đồ về nhà.Thù lớn chưa trả làm sao có thể nói đi là đi, Chung Minh nói:”Nương a, không phải nói về sau sẽ ở lại kinh thành sao?”Tống Văn Thục nói:”Gia nghiệp cha con lớn như vậy, sao có thể nói dời liền dời, ít nhất phải cần khoảng ba năm rưỡi.”“Vậy không còn kịp rồi!” Chung Minh gấp đến độ thốt lên.Tống Văn Thục khó hiểu hỏi:”Cái gì không kịp?”Chung Minh tự biết lỡ lời, giải thích nói:”Ý của Minh nhi là nếu chờ hơn ba năm, biểu ca ngay cả con cũng có a.”Tống Văn Thục cười lắc đầu,”Một cô nương nhà lành nói như vậy mà không biết ngượng ngùng sao.”Nàng biết còn nhiều hơn chuyện này a….. Chung Minh le lưỡi, lại nói:”Minh nhi nghe nói sau khi biểu tẩu vào nhà, cũng không để cho biểu ca vào phòng, đây chính là cơ hội tốt.”“Con muốn thừa cơ mà vào?” Tống Văn Thục nhíu mày,”Chủ ý không sai, chính là không quá quang minh.” ( quang minh chính đại ~ ngay thẳng rõ ràng, ko mờ ám)Chung Minh nói:”Tùy nương nói như thế nào cũng được, chỉ cần không đi là được.”Tống Văn Thục trầm ngâm, một lát sau mới nói:”Vẫn không ổn, trừ khi con quyết tâm phải gả cho biểu ca, nếu không sẽ để cho người khác nói ra nói vào.”Đừng nói biểu ca, đời này nàng cũng không muốn gả cho ai hết, Chung Minh hàm hồ đáp ứng cho xong với mẫu thân.Tống Văn Thục thở dài nói:”Thôi, nữ nhi lớn rồi cũng không thể giữ được, ta nói với một tiếng với ngoại tổ mẫu của con, để con ở lại, ta với cha con đi về trước.”“Không được!” Chung Minh nhớ tới kiếp trước cha mẹ chết thảm trên đường về nhà, nếu chuyện Tô Tử Mặc gả cho Tống Tuấn Kiệt không thể nghịch ý trời, thì nếu cha mẹ cố ý trở về, xem ra cũng là dữ nhiều lành ít, ít nhất qua một năm rưỡi trở về thì mới tránh thoát kiếp nạn này, liền nói: “Minh nhi lớn như vậy còn chưa từng rời xa cha cùng nương, Minh nhi không muốn ở đây một mình.”Kỳ thật Tống Văn Thục cũng không yên tâm để nàng lưu lại đây một mình, có chút do dự.Chung Minh xuất ra hết công phu dây dưa một hồi, làm cho Tống Văn Thục không thể không đáp ứng.Tống Văn Thục nói:”Cả nhà chúng ta ở đây chỉ sợ làm cho mợ con không cao hứng.”Chung Minh hoàn toàn hết hy vọng:”Cho bà ta nhiều bạc một chút là được.”Tống Văn Thục không lay chuyển được nữ nhi, đành