XtGem Forum catalog
Thiên thần bóng tối

Thiên thần bóng tối

Tác giả: Chi Chan

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211235

Bình chọn: 8.5.00/10/1123 lượt.

ành phố. Ngón tay Khang di chuyển trên màn hình.

– Đây là chỗ bọn đàn em giấu chiếc xe. Chắc chắn xe của lũ cảnh sát đang tìm kiếm. Nếu chỉ là cục điều tra của thành phố thì không vấn đề gì, nhưng bọn cảnh sát cơ động của quốc gia thì… không dễ chơi.

– Phải tìm cách đưa chiếc xe về trước lúc ông chủ hỏi đến.

– Được rồi, tao sẽ lập kế hoạch. Mai hành động. Nếu thất bại nữa, là mất trắng, là mắc tội lớn với ba!

1 giờ sáng.

Nhạc từ mp3 không đủ để khiến Phong ngủ được. Cậu quyết định đến phòng thí nghiệm làm việc…

Phòng thí nghiệm nằm ở khu cuối cùng căn biệt thự, cạnh những phòng quan trọng cũng lắp đặt hệ thống bảo vệ JPA cấp cao… Phong bước vào, cửa tự động khóa lại để chế độ hỏi mật mã. Không mặc áo bảo hộ, Phong chỉ đeo hai chiếc găng tay trắng. Phòng thí nghiệm ngổn ngang những bàn đá xây kính bao bọc, đặc những chất hóa học, chất điều chế và những chất cần thiết khác. Phong đã sắp hoàn thành việc chế tạo một lô kịch độc M1xx mới.

… Cúi người kéo ngăn kéo, tay Phong lấy ra một ống đựng dung dịch rỗng, nhưng không may làm một cuốn sổ nhỏ rơi xuống sàn. Phong, theo phản xạ tự nhiên, cúi xuống nhặt cuốn sổ lên.

Lật vài trang… đó là cuốn sổ ghi chép của Chấn Nam về một căn bệnh rất nguy hiểm hiếm gặp trên thế giới, biểu hiện của bệnh, phân tích mức độ nguy hiểm và hướng điều chế thuốc chữa, khá phức tạp.

Phong chẳng quan tâm lắm, cho tới khi thấy ở một dòng cuối cùng trang giấy, Chấn Nam đã ghi tên một người con gái… “HẢI BĂNG”!. Tay Phong lập tức giở lại đọc những biểu hiện của bệnh. Giọng nói khẽ buông ra:

– Smith – agen??

– Leader. Em xin đại ca. Bình tĩnh đã.

Rầm!!!!!!!

Tên quái thú dùng hai tay nâng cả chiếc giường lên và ném xuống “rầm”, mắt hắn long sòng sọc, miệng rít lên đau đớn và uất hận. Hai tay hắn siết chặt, những đường gân xanh nổi lên chằng chịt. Thân hình to lớn của hắn như một ngọn núi lửa muốn phun trào và nổ tung tức khắc.

– Đại ca, phải bình tĩnh mới giải quyết được việc.

– Phải đấy ạ.

Lũ tội phạm đứng xung quanh nhưng cách xa tên cầm đầu, đang tìm mọi cách để trấn an hắn. Chưa bao giờ chúng thấy Leader nổi điên lên đến mức đáng sợ thế này. Chúng không một lần dám nhắc đến cái tên Seiky.

– Đại ca à, nếu muốn chúng ta có thể tìm một thú cưng khác….

Vài tên quay lại nhìn tên tội phạm không biết ăn nói kia. Còn Leader thì đã nhìn hắn chằm chằm bằng đôi mắt muốn tóe lửa, tay với xuống tìm thấy một tấm nan giường bị long ra… crắc- crắc.

Tên tội phạm giơ hai tay:

– Leader! Leader! Em sẽ im… xin… xin đại ca…

Tên Leader đang tiến lại với thanh gỗ dài trên tay. Hắn đã tìm được kẻ để trút giận – Seiky!! Seiky của tao!!! – hắn gầm lên. Hắn cứ thẳng tay đập liên tiếp vào tên tội phạm, đập mạnh và túi bụi cho đến khi tên ấy máu me đầy người, gãy xương vai, đầu dập gần 1/3 và nằm bẹp dưới đất như một con gián bị giẫm. Hắn thoi thóp thở lúc máu vẫn ngập miệng và mũi thở ra toàn máu đen thẫm. Tên quái thú vẫn chưa nguôi giận và vẫn muốn giơ tay tiếp tục đánh… Lũ tội phạm không dám can ngăn, nhìn và im re.

– Sao phải nóng tính thế. Có thù thì nên trả.

Tên quái thú quay phắt lại, hắn vẫn thở hồng hộc. Cô quản gia vừa bước vào với một sự liều lĩnh nhất định.

– Muốn gì? – Một tiếng gầm lên dữ dằn trong hơi thở mạnh.

– Muốn giúp trả thù thôi. Cách tốt nhất là cho cậu Cả thấy người con gái của cậu chết một cách khổ sở thế nào. Một mạng đền một mạng.

5 giờ sáng.

– Cậu chủ đi sớm vậy sao?

– Phải làm xong trước khi bọn chó săn phát hiện ra chiếc ô tô và trước khi cha ta hỏi đến. Nhưng rất nhiều khả năng lũ cớm sẽ theo đuôi ta.

– Cậu chủ phải cẩn thận, nếu không thể đem được về thì thôi, bị bắt sẽ mệt hơn đấy ạ

– Biết rồi. À, còn chuyện này, ngươi đã thử nghiệm K115 bao nhiêu lần vậy?

– Phải hơn 10 lần, nhưng em đã gửi ghi chép kết quả lại cho cậu chủ rồi mà.

– Chuyện hôm qua bên khu B khiến ta ngạc nhiên, chưa một lần thử nào cho thấy khẩu K115 tỉa hết tuýp đạn sẽ giải phóng năng lượng nhiệt khổng lồ, đến mức thiêu rụi cả một con trăn.

– Nếu không liên quan đến K115 thì sao ạ?

– Thì sẽ liên quan đến sự cố ở party!

Tay quản lý hơi nhíu mày, cố nghĩ xem cậu chủ đang phán đoán chuyện gì. Trong lúc này, Khang vừa đội chiếc mũ lưỡi trai đen sụp xuống đầu, vừa bước lại phía giường mình.

– Ta sẽ để một nửa cảnh vệ lại, đề phòng chuyện như tối qua. Vậy nên dù chuyện gì thì cũng đừng gọi cho ta, nếu ngươi không muốn ta bị cha trách phạt. Nhưng đến lúc ta về, nàng mà sây sát chỗ nào, ngươi sẽ phải chịu tội đấy.

Khang đang đứng cạnh giường, cúi xuống hôn nhẹ lên làn môi mềm. Băng hơi cử động, vùi nửa khuôn mặt xuống chiếc gối êm và dày, ngủ tiếp. Ở cự li gần, Khang nhìn khuôn mặt ấy không chớp, chợt cười, rồi đứng thẳng dậy, quay người.

– Nhiều nhất phải đi hai ngày, người lo luôn chuyện trong nhà cho ta. Lũ chó hoang ta đã điều thêm người quản thúc rồi, về ta sẽ xử một thể!

Khang đưa tay kéo chiếc mũ sụp hơn xuống, bước về phía cửa. Tay quản lý đằng sau cúi đầu.

Hai tên cảnh vệ đứng ngoài cửa phòng, chúng theo lệnh đến để bảo vệ Băng khi cậu chủ vắng mặt. Khang biết Băng sẽ an toàn