The Soda Pop
Về đi anh… Nơi đây em vẫn đợi

Về đi anh… Nơi đây em vẫn đợi

Tác giả: Lan Rùa

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322875

Bình chọn: 7.00/10/287 lượt.

ấy kiếp trước mình chưa tích đủ đức đâu…”Lân:”Anh nên hiểu là như thế nào đây? Để anh kể em truyện cười nhé…”…..….….Việt kéo một hồi…hắn thấy truyện tên Lân kể, nhạt thếch, thế mà nàng cũng khen hay mới lạ…xem nào…bọn này…mới có hai tiếng mà gửi nhau gần 150 tin nhắn…khói bốc nghi ngút trên đầu hắn…cố kéo đọc những tin gần nhấtLân:“Hôm nào Lan làm bánh cho anh ăn nhé…em rất có năng khiếu…”Lân:“Sao? Từ chối hả? ”Lân:”Đi đâu rồi?”Lân:”Em ngủ rồi hả?”Lân:”Chắc ngủ rồi. Ngủ ngon nhé cô bé…”Hắn cầm điện thoại hồi lâu, nghĩ suy, tay soạn tin:”Anh Lân, em nói thật cho anh biết, truyện anh kể nhạt như nước ốc, con người anh thì xấu tính xấu nết, em cũng có người yêu rồi, lần sau anh nên tìm đối tượng khác mà nhắn tin, đừng phá hoại tình cảm của em và người yêu…”…chần chừ…nhưng tới khi định ấn nút gửi lòng hắn lại ngăn lại…hành động của hắn là gì thế này??? Sao có thể trở nên mất mặt như vậy??? Đặt chiếc điện thoại xuống, hắn thở dài, cố ngủ…Nửa đêm, không thể chợp mắt, hắn định qua ôm… hắn rất nhớ…rất nhớ nàng…Hắn không biết rằng, nàng nằm mãi, cảm thấy người bên cạnh đã không chơi game một lúc lâu, cũng muốn xích lại gần một chút, xa hắn, quả thật khó chịu. CHAP 23: ANH…VÌ SAO MÀ TỨC (3)Hai con người vụng trộm trong đêm bắt gặp nhau, nhìn nhau đầy kinh ngạc dưới ánh đèn mờ. Hắn nhanh nhẹn lên tiếng trước:-“Sao, định ôm trộm người ta hả?”Nàng ngượng thối mặt, vội vàng bào chữa:-“Điên à, ngủ mơ chẳng may quay ra thôi…”Đoạn, nàng định quay người lại thì một bàn tay rắn rỏi đã vương ra, kéo nàng vào lòng hắn, siết chặt hết sức có thể, chân hắn còn bướng bỉnh kẹp nàng vào giữa…tim nàng đập rất mạnh, cả người như muốn tan chảy, cố nói bâng quơ xóa tan không khí u mê.-“Thích con gái nhà người ta mà đêm lại nằm ôm người khác?”-“Ai bảo em là tôi thích?”-“Nhìn là biết…”-“Tôi đâu như em, mới gặp có tý mà đã bị đánh gục…”Nàng cố lấy can đảm, hỏi thẳng:-“Anh coi tôi là gì?”-“Sáng nay em nói với người ta tôi là gì?”-“Là ông chủ, chẳng phải thế sao?”-“Ừ, đã biết thế thì hỏi làm gì?”Nàng bực mình, vùng vằng định nhoài ra khỏi, mà đâu có dễ thế, dù nàng cố sức cũng chẳng ăn thua, hắn thì thầm:-“Ngoan hay đi Trung Quốc nào? Chẳng qua là giúp tôi khỏi mất ngủ thôi, không cần nghĩ nhiều…”Đoạn, hắn đưa răng, nhẹ cắn vành tai nhỏ coi như trừng phạt, rồi cằm hắn dựa vào đầu nàng, thoải mái mà ngủ…Vài sợi râu ngắn thỉnh thoảng cựa trên trán…tim nàng như muốn nhảy ra ngoài…nỗi bực cũng nhanh chóng mà biến mất, thật xấu hổ khi phải thừa nhận rằng, nằm bên hắn, rất yên bình, rất thoải mái…Nàng đã thích hắn nhiều nhiều lắm rồi…mà xung quanh hắn bao người con gái đẹp, gia thế tốt, nàng đâu là gì? Sao có thể nói ra được? Chỉ tổ bẽ mặt… **************************-“Ba…”-“Không sao là tốt rồi…”-“Ba, con không muốn đi du học…”Ông Việt Đức trợn tròn nhìn con gái, nghe tin nó vào viện, vội vã bay vào đây, còn chưa kịp ăn cơm tối, giờ nó lại thông báo tin sốc…-“Sao? Nói lại xem…”-“Ba, chẳng phải ba mẹ có mối tình rất đẹp sao? Giờ con cũng yêu, con muốn được ở bên người đó…”-“Là thằng nào?”-“Ba nhớ người gặp ở lễ cưới anh Minh không?”Ông loáng thoáng mơ hồ, nhưng vì là con gái yêu, nên vẫn nịnh nọt cưng chiều:-“Được rồi, ngủ đi…”-“Ba, ba là nhất!!!” *****************************Quán cà phê yên ắng lạ thường, một người đàn ông tóc hoa râm vẫy tay cậu thanh niên trẻ. Khi cậu ta bước vào, tuy đã từng gặp, nhưng lần này ông nhìn cậu rất kĩ, bây giờ cũng hiểu, vì sao con gái ông lại mê mệt cậu ta tới vậy.-“Chủ tịch!”Hai người bắt tay nhau rất thân thiện. Ông Đức khá tự tin, cũng một phần do Việt giấu thân phận rất giỏi, nên trong mắt ông, Việt cũng chỉ là người đại diện của mấy công ty nhỏ lẻ này, cuộc thương lượng ông cầm chắc chín phần thắng.-“Tôi đi thẳng vấn đề nhé!”-“Vâng, bác cứ nói.”-“Chuyện làm ăn thì cậu và Lân giải quyết với nhau, hôm nay tôi tới là có chút việc riêng…”-“Dạ”-“Là thế này, con bé Trâm Anh là con gái duy nhất, và là út, trước giờ tôi đều rất cưng chiều…”-“Vâng ạ”-“Tự dưng nó muốn bỏ đi du học, mà việc học là rất quan trọng, cậu biết tại sao không?”-“Dạ?”-“Nó nói với tôi là nó thích cậu, muốn ở lại…cho nên, tôi đã nghĩ cách vẹn cả đôi đường…Cậu hãy ra nước ngoài với nó đi, nhân tiện học thêm cái gì thì học, không thì cậu chỉ cần đi theo động viên nó là được….tất nhiên, tôi chưa chấp nhận cậu là con rể, nhưng nếu cậu chịu đi cùng khi nào Trâm Anh tốt nghiệp đại học, tôi sẽ cho cậu 3% cổ phần của công ty”.Ông nhấp ngụm cà phê, chờ đợi sự cảm ơn rối rít từ người đối diện. Hắn lặng thinh, đúng là tình huống khó xử, 3% cổ phần của Bảo Minh, con số này cộng những gì hắn tích lũy, là cơ hội lớn để danh chính ngôn thuận đấu với Golden Face, giấc mơ trả thù cũng hoàn thành, vả lại, nếu như bây giờ mà từ chối, có khi nào ông ấy nghĩ hắn khinh gia đình ông ấy, đôi bên còn hợp tác lâu dài…còn nhận lời…ước gì lời đề nghị này xuất hiện trước khi nàng bước vào cuộc đời hắn? CHAP 24: MỘT TRÁI TIM…BỊ TỔN THƯƠNGHắn trầm ngâm, ông Đức lên tiếng:-“Sao? Chê ít?”-“Không, đó là con số quá lớn thưa bác!”-“Vậy câu trả lời của cậu là…”-“Cháu quả là may mắ