
nhìn thấu bộ dạng của cô.
Tô Tiểu Mễ nhắm chặt mắt lại, rồi mở ra, chết thì chết, liều mạng nói ra ngoài.
“Hướng đi của Dung Khoa quốc tế và khách sạn mà tôi đã nói là hai đường khác nhau, khách sạn của công ty chúng ta chủ yếu là lấy huy hoàng rực rỡ làm chủ, nhưng mà đối với người thực sự thích lấy hình thức nghỉ phép tới hưởng thụ thưởng thức mà nói, có lẽ theo đuổi hương vị đơn giản tự nhiên hơn, cái này cũng không quá quan tâm, dù sao khách sạn của công ty chúng ta cũng là loại tốt ở trong và ngoài nước, quan trọng hơn là, chúng ta vẫn lấy tiêu thụ địa ốc làm chủ.”
Tô Tiểu Mễ khéo léo nói khái quát, mặc dù Lâm Khải đã nói hắn sẽ không trách, nhưng suy nghĩ của lãnh đạo thì ai đoán được chính xác a, dù sao đừng chọc giận hắn là được.
“Tôi hiểu ý cô.” Đột nhiên, hắn phát ra một lệnh: “Thứ bảy tuần sau bắt đầu, cho cô thời gian mười ngày, tôi muốn cô đi Hàng Châu, Li Giang để thể nghiệm tất cả khách sạn Oman, Tứ Qúy và Duyệt Dung trang, sau khi trở về cho tôi biết cô thấy khách sạn nghỉ phép lý tưởng nhất là như thế nào?”
Một giây, hai giây…
Tô Tiểu Mễ vẫn còn thất thần đứng đó, Lâm Khải đang nói cái gì? Cho cô đi thể nghiệm khách sạn nghỉ phép trong lý tưởng của cô, bề ngoài, hào hoa… Trời ạ, đầu của cô bắt đầu mơ tưởng viễn vong.
Mặc dù tiền lương của Tô Tiểu Mễ cô cố gắng ra sức làm cũng đã có khoảng để dành nhỏ, thậm chí thỉnh thoảng có thể đến nơi xa hoa một chút, nhưng kêu cô cầm số tiền này đi đến khách sạn giá tiền không rẻ ở một đêm coi như hưởng thụ, lòng của cô vẫn sẽ có chút đau nha.
Lâm Khải gõ bàn làm việc một cái nữa, đem ánh mắt Tô Tiểu Mễ kéo về thực tế.
“Lâm tổng, ngài xác định là muốn tôi đi? Tại sao?” sau khi Tô Tiểu Mễ tỉnh lại, đem sự nghi ngờ hỏi ra, cô không tin công vụ tốt như vậy lại có thể rơi xuống trên người cô.
“Bởi vì tôi cảm thấy cô có sáng kiến khá nhất ở đây, cho nên tôi mong cô không để cho tôi thất vọng.”
Lần này, cô nhìn thấy gương mặt Lâm Khải khiến người yêu thích như vậy, thầm nghĩ muốn khoa trương đi tới hôn mạnh vài cái, sau đó ôm hắn hô to: “Quá tuyệt vời!”
Thời điểm cô ở trạng thái hưng phấn mất hồn, Lâm Khải xoay người một cái đứng ở trước mặt cô, cảnh cáo cô một chút: “Tô chủ quản, trong phòng làm việc có thể nhận hoa, nhưng mà sau này phải hết sức tránh chuyện như vậy, chúng ta mới có thể đi đường khiêm tốn nhưng lại xa hoa, cô hiểu chứ?”
Một cổ mùi vị trên người hắn phả vào mặt, giống như cây cỏ thanh mát trong rừng làm cô vô ý muốn hút lấy nhiều hơn.
Chương 30: Không cần khẩn trương như vậy
Tô Tiểu Mễ thật giống như còn chưa có hồi hồn, ánh mắt nhìn hắn còn mang một chút si mê.
Trong giây lát, hắn dùng lực hôn một cái ở trên mặt của cô.
“A! Anh muốn làm gì?” Tô Tiểu Mễ chợt đẩy hắn ra, cảnh giác lui về phía sau hai bước.
“Khẩn trương như vậy làm gì? Này rất không giống như phong cách của cô.” Nếu không phải là vẻ mặt kia của cô và hơi thở trên người cô mê hoặc hắn khiến hắn không tự chủ được, hắn cũng sẽ không làm ra loại chuyện như thế vào lúc này. Đáng chết! Hắn lại cảm giác được nơi nào đó của mình giống như có phản ứng. Chỉ cần vừa ngửi tới mùi hương trên người cô, hắn lại có chút không thể khống chế.
“Chẳng lẽ phong cách của tôi không phù hợp yêu cầu của công ty sao?” Tô Tiểu Mễ khẩn trương nhìn hắn, chỉ sợ người đàn ông này sẽ đem cô nuốt xuống.
“Dĩ nhiên…” Còn chưa có nói xong, hắn một bước chân vượt qua, cư nhiên lộ ra một nụ cười, nhẹ nhàng nói ra hai chữ: “Phù hợp!”
Tim Tô Tiểu Mễ không khỏi lại tăng nhanh lên, cô ai oán ở trong lòng: “Lâm Khải, anh đừng chơi trò chơi loại này với tôi nữa! Có gì nói rõ đi.”
“Nhưng, có vài tác phong của Tô chủ quản, tôi đề nghị, cô vẫn là nên khiêm tốn một chút mới khá!”Tay của hắn như lơ đãng nhẹ nhàng quét qua bả vai cô một cái.
Tô Tiểu Mễ nói chính mình nên bình tĩnh, nên đại khí đại độ a(độ lượng).
Hắn lại một bước tiến tới bên tai cô, thanh âm khàn khàn hỏi: “Dùng nước hoa gì?” Mùi nước hoa này, Lâm Khải hắn chưa từng ngửi qua.
“Cái này không thuộc về phạm vi công việc tôi cần hồi báo đi!” Tô Tiểu Mễ nắm chặt tay, lấy hết dũng khí trả lời.
“Nhưng…tôi muốn biết.” Ánh mắt công kích của hắn tuyệt không hàm hồ, khiến cho Tô Tiểu Mễ sinh ra ảo giác, người đàn ông này rốt cuộc muốn làm gì? Hắn rõ ràng là người rất có chừng mực, nhưng giờ phút này, tại sao hắn lại nắm chặt không chịu buông tha, đây là đang ở phòng làm việc!
“Thật xin lỗi, tôi không muốn nói.” Cô lại quả quyết cự tuyệt hắn một lần nữa, bên trong phòng làm việc, Tô Tiểu Mễ cô tuyệt không mập mờ.
Lâm Khải nhìn cô, không nhúc nhích, trong ánh mắt thậm chí có một chút nóng bỏng, ánh mắt như thế Tô Tiểu Mễ hoàn toàn không tiêu thụ nổi, chỉ đành phải vội vàng lựa chọn rời đi.
“Lâm tổng, bây giờ đang ở phòng làm việc, phong cách của tôi chỉ cần phù hợp tiêu chuẩn công ty là được, về phần những thứ khác, đó là không gian riêng của tôi, không thuộc về công ty trông nom. Đề nghị của Lâm tổng tôi nhận, nếu như không còn chuyện gì khác, tôi muốn đi ăn cơm trưa.” Tô Tiểu Mễ nặn ra khuôn mặt tươi cười hướng về phía hắn.
Lâm Khải n