Pair of Vintage Old School Fru
Buổi chiều Windows – Nguyễn Nhật Ánh

Buổi chiều Windows – Nguyễn Nhật Ánh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322280

Bình chọn: 10.00/10/228 lượt.

thoát khỏi cửa sổ này đi !

– Nhấn ESC! Bộ Cúc Hương không nhìn thấy hàng chữ dưới đáy màn hình sao ?

Vân nói, chân dợm quay lại chỗ ngồi. Nhưng Cúc Hương đã gọi giật:

– Khoan đã!

– Gì nữa ?

Cúc Hương nhõng nhẽo:

– Anh làm sao cho máy của tôi khác với máy của hai đứa kia đi !

Vân hừ mũi :

– 386 thì máy nào cũng giống máy nào cũng giống máy nào, làm sao “làm cho khác” được ! Chẳng lẽ đổi lại cho cô chiếc 286 bữa trước ?

Thấy Vân có vẻ bực bội, Cúc Hương liền xuống nước :

– Ý tôi không phải vậy ! Tôi muốn nói cái màn hình kìa !

– Cô thì lúc nào cũng màn hình ! – Đang làu bàu, chợt nhận ra mình quá nghiêm khắc, Vân liền dịu giọng – Màn hình sao ?

Cúc Hương chớp mắt:

– Sao cái màn hình Windows nào cũng trắng nhờ nhờ hết vậy ? Bộ không có màu nào tươi tắn hơn sao ?

– Cô muốn đổi màu thì vào đây cô tha hồ đổi !

Vừa nói Vân vừa cầm lấy con chuột trên tay Cúc Hương. Vừa chạm vào tay anh, Cúc Hương giật bắn người, vội rụt phắt tay lại nhưng rồi thấy anh chẳng để ý gì, nó tự xấu hổ thầm và nghe mặt mình nóng lên .

Vân mở hộp Color trong cửa sổ Control Panel, dịu dàng bảo:

– Trong này người ta đã cài đặt sẵn trên hai mươi mẫu màu, Cúc Hương muốn chọn màu nào cũng được. Đây là mẫu Bordeaux. Còn đây là mẫu Pastel…

Nói đến đâu, Vân nhấn phím mũi tên cho mẫu màu hiện ra đến đó.

Cúc Hương dán mắt vào màn hình, luôn miệng xuýt xoa :

– Trời ơi, đẹp quá!

Vân mỉm cười :

– Nếu không thích những mẫu màu có sẵn, Cúc Hương có thể tạo ra những mẫu màu như ý muốn.

Nghe vậy, mắt Cúc Hương sáng trưng. Nó láu táu:

– Đâu? Cách nào đâu ?

Sau khi học được cách pha màu, Cúc Hương chúi mũi vào màn hình say sưa “thiết kế” hết mẫu này đến mẫu khác . Nó mê mẩn trò này đến nỗi Vân bỏ đi lúc nào, nó cũng chẳng hay.

Nó tạo một mẫu toàn màu xanh ngọc và đỏ cánh sen, đặt tên là mẫu “hy vọng”. Mẫu “nhớ nhung” thì pha trộn giữa tím, vàng nhạt và xanh nước biển. Mẫu “cáu kỉnh” gồm màu nâu và màu đỏ sậm. Mẫu “u buồn” có vàng và xanh lá cây …

Xong xuôi đâu đó, nó quay sang khều Thục :

– Xem này !

– Gì vậy ?

– Tao vừa chế ra các mẫu màu lạ lắm !

Vừa nói Cúc Hương vừa hí hửng giới thiệu các mẫu màu trên máy.

Thục nhăn mặt :

– Mày đặt tên thấy mà ghê ! Cái gì mà “u buồn” với lại “cáu kỉnh” ?

Miệng tuy nói vậy nhưng trong bụng Thục vẫn khoái cái trò “tạo mẫu” của bạn mình mê tơi. Vì vậy, khi Cúc Hương sừng sộ :

– Tao đặt tên gì kệ tao! Mày có muốn học không ?

Thục liền rối rít :

– Học học ! Mày chỉ tao đi!

Thục bắt chước Cúc Hương, tạo một số mẫu màu cho riêng mình. Nhưng nó chỉ thay đổi mẫu màu trên màn hình Windows một thời gian rồi lại quay trở về với màu xanh trắng ban đầu. Cúc Hương thắc mắc, nó bảo:

– Những mẫu màu kia đẹp thì đẹp thật nhưng khó nhìn thấy chữ quá !

Cúc Hương “xì” một tiếng :

– Chứ sao tao đọc được ?

Nghe Cúc Hương hỏi vặn, Thục há hốc mồm, chẳng biết trả lời sao đành nhe răng cười trừ.

Cúc Hương không chỉ sử dụng các màu nền đa sắc, mà nó còn thay đổi mẫu mã liên tục. Bữa nào vui vui, nó cài mẫu “hy vọng”. Hôm nào chán chán, nó chọn mẫu “u buồn”.

Một bữa Vân đi ngang qua , thấy màn hình trước mặt Cúc Hương toàn nâu với đỏ, anh ngạc nhiên ngừng lại hỏi :

– Sao cô chọn màu gì trông nhức mắt quá vậy ?

Cúc Hương lạnh lẽo :

– Tôi thích vậy ! Đây là mẫu “cáu kỉnh” !

Vân bật cười :

– Mẫu “cáu kỉnh” tên gì ngộ quá vậy ?

– Chẳng có gì là ngộ hết ! – Giọng Cúc Hương vẫn lạnh băng – Hôm nào cáu kỉnh thì tôi chọn mẫu này !

Lời giải thích của Cúc Hương khiến Vân không nén được tò mò:

– Vậy bữa nay cô cáu lắm hả ?

– Chứ còn gì nữa !

Vân tủm tỉm :

– Ai làm gì cô mà cô cáu thế ?

– Anh chứ ai !

– Tôi ? – Vân chưng hửng.

Cúc Hương mím môi :

– Chứ còn ai vô đây !

Vân bắt đầu bối rối. Anh dè dặt hỏi lại :

– Tôi có làm gì đâu mà cô cáu ?

Cúc Hương vùng vằng :

– Ai bảo hồi sáng anh la tôi !

Vân trố mắt:

– Tôi la cô hồi nào ?

– Hồi tôi chơi games đó!

– Trời đất, cái cô này! – Vân lắc đầu – Tôi chỉ sợ cô mải chơi quên nhập dữ liệu, tôi nhắc thế thôi chứ tôi la cô hồi nào !

– Nhắc thì cũng như la! – Giọng Cúc Hương bướng bỉnh .

Biết không thể “đối thoại” với cô gái “cáu kỉnh” này được, Vân chỉ biết thở một hơi dài và lặng lẽ bỏ đi.

Nhưng cũng từ bữa đó, Vân bắt đầu chú ý đến màn hình Windows của Cúc Hương. Và chẳng bao lâu anh đã biết hết các màu sắc Cúc Hương thường sử dụng cũng như những ý nghĩa ẩn sau mẫu màu kỳ lạ đó.

Và cũng từ đó, anh trở nên thận trọng hơn trong cách ứng xử của mình với cô gái đa cảm này. Hễ hôm nào thấy trên màn hình của Cúc Hương Xuất hiện màu nâu và đỏ sậm hoặc vàng và xanh lá cây thì hôm đó dẫu cô quấy phá, vòi vĩnh hoặc mê mải chơi games đến mấy, anh cũng bấm bụng tươi cười ra vẻ ta đây là một người dễ tính lắm lắm. Anh không nỡ làm phật lòng cô một khi cô đã lặng lẽ báo cho cả thế giới biết rằng cô đang “cáu kỉnh” hoặc đang rất đỗi “u buồn”…

Chapters: 8

Người đàn ông tên Bông lại tới.

Chào hỏi xong , ông rút ra từ trong túi xách ba tờ báo Tuổi Hoa còn thơm mùi mực in.

– Quà tặng cho các cô đây ! Ông nói và đặt ba tờ báo xuống bàn.

– Ôi cám ơn chú ! –