
uan sát Suketomo một lúc, Kindaichi quay sang ông cảnh sát trưởng Tachibana :
– Trước khi cởi trói, tôi muốn ông nhìn cho kĩ. Trên ngực Suketomo, đấy, có một vệt dài như vệt xước do dây trói gây ra. Nhưng để có vết xước đó, thì sợi dây trói phải hơi lỏng. Đằng này, nhìn dây trói xem…
Kindaichi cố sức luồn một ngón tay vào bên trong sợi dây nhưng không được.
Cảnh sát trưởng kinh ngạc :
– Quả vậy ! Tại sao thế nhỉ ?
Viên thanh tra dẫn cảnh sát trưởng và Kindaichi đến tủ cất quần áo ở nhà tắm bên cạnh nhà bếp. Dưới sàn phòng tắm có vết giày lính to tướng rành rành. Ông cảnh sát trưởng hừ lên một tiếng :
– Ông Kindaichi! Có lẽ vì không biết người lính giải ngũ ẩn náu ở đây nên Suketomo đã đem Tamayo đến. Ẩu đả giữa hai người và hắn đã trói Suketomo vào ghế. Hắn điện thoại cho Saruzo và Saruzo đến, đem Tamayo đi, để mặc Suketomo lại trên ghế…Cho đến đây thì đã rõ. Sau đó, chuyện gì đã xảy ra…Ai giết Suketomo ? Gã lính giải ngũ đã đợi Saruzo đi, rồi quay trở lại thắt cổ Suketomo ? Nhưng, nếu phải giết Suketomo thì tại sao lại không giết trước khi gọi Saruzo đến ? Hắn phải biết rõ là ngay khi báo cho Saruzo thì sự chú ý sẽ tập trung vào ngôi nhà này. Thật hết sức nguy hiểm cho hắn khi trở lại đây sau khi đã báo địa điểm cho Saruzo. Theo lời Tamayo thì Suketomo đã chụp thuốc mê cô ta và đưa cô ta đến đây. Nhưng biết đâu chính cô ta đã quyến rủ ông ta và đưa đến đây. Saruzo bảo anh ta đến đây do cú điện thoại nhưng có thể Y đã đến đây từ trước và giăng bẫy…Ông Kindaichi, ông có nhớ là Saruzo giữ những sợi dây đàn koto cũ để sửa lưới chứ ?
Sững người, viên thanh tra nhìn ông cảnh sát trưởng :
– Thế theo ông, tất cả những dấu vết ở đây chỉ là để dàn cảnh. Và, Tamayo và Saruzo đã đồng loã trong việc mưu sát Suketomo….
– Không, tôi không kết luận gì cả. Tôi chỉ đơn giản nói rằng người ta có thể hình dung sự việc dưới góc cạnh này. Với lại, những dấu chân này có vẻ rõ rệt quá, như thể chúng được cố tình in lên vậy.
Trở lên lầu 1, họ thấy viên thanh tra đang canh xác.
– Kết quả giám định tử thi ra sao ?
– Cái chết đã xảy ra 17,18 giờ rồi. Có nghĩa là án mạng đã diễn ra tối qua, vào quãng 8,9 giờ. Còn sợi dây đàn koto thì theo pháp y, chỉ được siết vào cổ nạn nhân sau khi ông ta đã chết. Thật ra thì nạn nhân chết bởi một sợi dây khác dày hơn.
Ngay lúc đó, một tiếng thét bi thương ở phòng kế bên vọng sang. Chính là Sayoko. Cả hai chạy ngay qua. Sayoko mắt trừng trừng, hai gò má giật liên hồi. Vị bác sĩ nhanh tay chích cho Sayoko một mũi thuốc. Đôi môi của Sayoko còn thốt ra 2,3 tiếng rên rỉ nữa rồi dịu dần.
– Tội nghiệp cô gái- giọng ông bác sĩ cảm khái- Cô ấy gần như mất trí. Cô ấy có thai…Ba tháng rồi !
Máu Rỉ Trên Ngón Tay Trỏ
Umeko lồng lộn như một cơn cuồng phong rồi oà khóc :
– Matsuko ! Chính nó đã giết Suketomo ! Nếu như không có lá chúc thư thì Sukekiyo đã trở thành người thừa kế nhà Inugami. Matsuko rất muốn trở thành một bà nguyên soái…Nhưng lá chúc thư đã làm sụp đổ mọi tính toán của mụ. Để trở thành người thừa kế thì phải cưới cho được Tamayo. Nhưng mặt Sukekiyo giờ đây nát bấy thế kia…Suketake và Suketomo chết rồi thì Tamayo chỉ còn có nước lấy con quái vật đó thôi. Nếu cô ta từ chối thì sẽ mất quyền thừa kế. Và mụ Matsuko đã ra tay. Mụ sát nhân, con mụ Matsuko sát nhân…
Umeko càng lúc càng trở nên dữ dằn. Tuy nhiên, khi được nghe kể nguyên do cái chết của Suketomo thì Umeko trợn tròn mắt lên vì sửng sốt.
– Một sợi dây đàn koto…
Umeko thì thào qua kẽ răng. Rồi mặt bà ta chợt biến sắc như thể vừa nhớ lại điều gì.
– Đàn koto…, hoa cúc…!
Người thứ hai bị chấn động mạnh là Takeko và khi nghe viên thanh tra nói về sợi dây đàn koto, bà cũng có cùng phản ứng như Umeko.
Người được báo tin cuối cùng là Matsuko, bà ta đang học đàn koto với bà giáo Miyakawa Kokin và vẫn thản nhiên tiếp tục đàn như thể chẳng có việc gì xảy ra. Người tỏ ra ngạc nhiên khi nghe viên thanh tra báo tin là bà Kokin. Bà mở to con mắt tật nguyền với vẻ sợ hãi và vừa run rẩy, vừa thở dài.
Ngay lúc đó, Matsuko khẩy mạnh đàn đến nỗi một sợi dây đàn đứt tung. Bà giáo dạy đàn nhấp nhỏm với vẻ sợ hãi. Matsuko buông rơi phím. Máu rỉ ra trên ngón tay trỏ của bà ta.
– Ồ, bà đã bị thương – viên thanh tra kêu lên.
– Vâng, khi sợi dây đàn đứt…
Vẫn còn sợ hãi, bà giáo Kokin thở dồn dập. Nghe những lời này , bà nhíu mày với vẻ kinh ngạc :
– Mới bây giờ à ? – Bà ta thì thầm như nói với chính mình.
Ngay lúc đó, viên thanh tra bắt gặp ánh mắt khác thường của bà Matsuko. Nó chất chứa một sự căng thẳng tột cùng và một nỗi hận thù thô bạo. Ánh mắt này chỉ loé lên một thoáng.
Đôi mắt tật nguyền của bà giáo Kokin không nhận ra được điều đó, vẫn bất động. Bên cạnh bà, Sukekiyo như muốn chồm về phía bà Kokin để sẵn sàng bảo vệ cho bà…
Tàn Độc
Trong gian đại sảnh, hình già Sahee lồng trong những tràng hoa cúc to, được đặt trên bục gỗ trắng…
Trong số những thành viên nhà Inugami họp mặt hôm nay trước bức ảnh, lại thiếu mất hai người. Như thế có nghĩa là trong số những người thừa kế, ngoại trừ Aonuma Shizuma vẫn bật vô âm tín, chỉ c