XtGem Forum catalog
Cái thùng cơm sát vách

Cái thùng cơm sát vách

Tác giả: Tửu Tiểu Thất

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326103

Bình chọn: 9.00/10/610 lượt.

vốn không ôm ấp nhiều hy vọng, nhưng vì sợ Kiều Phong thật sự muốn “tự mở một cái salon ô tô 4S” cho nên anh rất tận trách mà tìm khắp thế giới luôn, cũng không biết là vận số anh ta cứt chó thế nào hay là vận số Kiều Phong cứt chó đi, nói chung là rất nhanh sau đó anh đúng thật lại tìm thấy một cái salon 4S đang cần chuyển nhượng.

Tạ Phong Sinh đích thân khảo sát lại một lần, lại tìm thêm một nghiệp đoàn chuyên nghiệp đến tính toán giá trị, thậm chí còn chú tâm nghiên cứu cách quản lý của salon 4S này.

Tổng giám đốc ở đây vốn được thuê để điều hành kinh doanh, nhưng nghe nói hình như vì lý do có vấn đề về sức khỏe nên định từ chức để dưỡng bệnh. Có thể vì nguyên nhân này nên trong báo cáo thành tích kinh doanh không hề thấy xuất hiện xu thế xuống dốc. Hơn thế hình như giám đốc tiêu thụ của bên họ hình như cũng có thể coi là một nhân vật lớn nữa chứ.

Và trên bàn đàm phán còn xuất hiện thêm một ông chủ đứng sau màn nữa là…. Gì gì gì cơ, Tống Tử Thành á?

Tạ Phong Sinh vốn chẳng lạ gì cái tên này, cái kẻ thứ ba ngày xưa đã khều mất bạn gái của Kiều Phong chẳng phải là Tống Tử Thành sao? Liệu hai người này có phải là một không nhỉ?

Anh xem kỹ lại bản điều tra xuất thân của vị ông chủ đứng sau này, cuối cùng xác định, đúng là như vậy.

Thế giới này, nói lớn thì cũng lớn thật đấy, nhưng nếu nói là nhỏ thì cũng thật nhỏ bé mà, hơn vài tỷ nhân khẩu, thế nào mà bọn họ lại chạm phải nhau nữa đây. Tạ Phong Sinh yên lặng cảm thán vận mệnh thật thần kỳ, cảm thán xong lại tự hỏi thần kỳ như thế để làm gì để làm gì chứ.

Sau đó anh mang theo đội của mình đến đàm phán với Tống Tử Thành, nhưng điều khiến anh bất ngờ là phía bên kia bàn đàm phán lại chỉ có mỗi mình Tống Tử Thành.

Lúc cuối Tống Tử Thành ở lại riêng với Tạ Phong Sinh và yêu cầu những người khác ra ngoài. Anh ta yên lặng ngồi hút thuốc, màu khói xám ảm đạm lượn lờ quanh khiến khuôn mặt anh cũng trở nên hơi không rõ ràng. Tạ Phong Sinh xiết chặt tập tài liệu trên tay, thầm nghĩ,đàm phán kiểu chó gì thế này, đây căn bản i hệt rơi vào địa bàn của bọn xã hội đen mà…

Hút hết điếu thuốc, Tống Tử Thành bình tĩnh dí mạnh đầu mẩu thuốc xuống, rồi nói với Tạ Phong Sinh:

– Không cần phải lảm nhảm nhiều với tôi nữa. Nói thẳng giá của anh đi.

Ưu điểm của salon ô tô 4S này cực kỳ rõ ràng mà, địa điểm tốt, danh tiếng tốt, kinh doanh ổn định. Mà khiến người ta tương đối đau trứng cũng ở chỗ đó, địa điểm này thật quá đẹp rồi, tương đối cách xa khu dân cư, nhưng lại gần với khu vực thành thị, địa thế cực đắt nhé nên nâng thẳng giá trị của nó lên gấp nhiều lần.

Tạ Phong Sinh trả lời:

– Năm nghìn vạn. – Cái giá này anh đã cố ép xuống thấp nhất có thể, đương nhiên là để sau này còn có chỗ mặc cả chứ.

Vậy mà Tống Tử Thành lại gật đầu ngay:

– Thành giao.

Tạ Phong Sinh thật không thể tin được:

– Anh.. – Anh bị điên à…

Tống Tử Thành cũng chẳng thèm nhìn Tạ Phong Sinh nữa. Anh ta lại châm thêm một điếu thuốc, tâm hồn vừa để trên mây, vừa thờ ơ đáp:

– Tôi biết anh đang nghĩ gì, tôi cũng biết gì sao anh lại muốn mua cái salon này, nói thật nhé, nếu người khác mà mua, nếu không hơn sáu nghìn vạn thì đừng mơ nhé.

Anh rõ ràng đâu có điên, thế sao lại đồng ý bán cho tôi giá năm nghìn vạn thế? Rốt cuộc là anh đang có ý đồ gì phiền anh giải thích rõ với… Tạ Phong Sinh sâu kín nhìn anh ra để chờ một lời giải đáp.

Tống Tử Thành khẽ thở dài, ngón tay vẫn để nguyên, anh ta hơi ngây người. Sau vài giây ngây người như thế, anh ta nói:

– Tôi hi vọng sẽ để lại một cái gì đó cho cô ấy, kể cả khi cô ấy không thấy được điều đó nhưng đó cũng là tâm ý của tôi, để tôi được cảm thấy rằng tôi vẫn luôn được ở bên cô ấy.

Bố khỉ cái gì đây, sao Tống Tử Thành lại cần ngồi như oán phu mà nói là để lại một cái gì đó cho Kiều Phong thế này? Lại còn nói để giữ lại bên cạnh anh ta? Chẳng lẽ năm đó người anh ta thật sự yêu là Kiều Phong ư? Rồi sau đó vì không thể có được Kiều Phong nêu mới cướp mất bạn gái của cậu ta à? A a a a a a a… Không được nhớ lại nữa!

Tạ Phong Sinh cố chết mà dùng hai ngón trỏ đâm vào hai huyệt Thái Dương, tận lực ngăn bản thân không tiếp tục bổ não bằng những suy nghĩ đặc sắc đó nữa.

Cuối cùng Tống Tử Thành nói:

– Tôi chỉ có một điều kiện duy nhất, hy vọng là anh có thể thuyết phục được anh ta.

– Nhất đinh, nhất định rồi. – Tạ Phong Sinh thầm nghĩ, món hời lớn như thế, nếu Kiều Phong kia không đủ can đảm chiếm lấy thì anh nhất định sẽ treo cổ trước cửa nhà anh ta luôn.

Chương 77: Chuyện Lãng Mạn

Cả trăm triệu lần Tạ Phong Sinh cũng không thể ngờ tới rằng món đầu tư được hời lớn nhất mình vớ được trong cả cuộc đời anh vừa nói ra khỏi miệng lại tao ngộ với sự cự tuyệt của một người từ xưa đến nay chưa từng từ chối anh. Anh biết có nhiều khả năng Kiều Phong sẽ tương đối ghét Tống Tử Thành nhưng anh không thể biết được mâu thuẫn đằng sau Kiều Phong và Tống Tử Thành hóa ra lại sâu đến vậy, khi anh chàng vừa nghe nhắc đến cái tên này thì lập tức kiên quyết hủy bỏ đề nghị của mình.

Tạ Phong Sinh chẳng còn cách nào khác đành ngồi khuyên giải anh này:

– Làm ăn là làm