XtGem Forum catalog
Cái thùng cơm sát vách

Cái thùng cơm sát vách

Tác giả: Tửu Tiểu Thất

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327840

Bình chọn: 7.5.00/10/784 lượt.

ng:

– Mục tiêu đã xuất hiện! – Mục tiêu chính là mẹ của Dương Tiểu Tú.

Con người Lam Sam này khá sĩ diện, đối với những người từng coi thường cô, nếu có cơ hội cô nhất định sẽ hạ bệ lại họ. Dương Tiểu Tú cô không thèm chấp, quan trọng nhất là người phụ nữ đã từng hạ nhục cô kia kìa. Đối với Lam Sam mà nói, khi cô rơi vào tuyệt vọng chỉ còn mỗi hai bàn tay trắng, lại có người chạy đến đạp cô một cái, sự đau đớn đó đối với cô thật khắc cốt ghi tâm.

Ba đạo nhân mã năm con người nhanh chóng ra sân thi đấu.

Dương Tiểu Tú giới thiệu đơn giản, không cần nói quá nhiều, dù sao tất cả mọi người trong lòng đều tự hiểu rõ.

Thịnh Vũ hơi mất tự nhiên, cô vốn định đối mặt với Lam Sam với một tư thái tràn đầy tự tin – đó là vợ chính thức vừa được cưới vào nhà của Dương Tiểu Tú, quả thật cô rất có tư cách để khinh thường bạn gái tiền nhiệm của anh ta. Nhưng trước mặt Lam Sam, đứng bên cạnh cô còn có Kiều Phong, uy phong của Thịnh Vũ liền nhanh chóng tiêu tán.

Hai người đàn ông, một cao một thấp, một người nhân phẩm cao ngất với dáng dấp mảnh khảnh vận một bộ trang phục chỉnh tề, người kia tuy dáng vẻ cũng không tồi nhưng đối diện nhanh chóng biến thành một kẻ qua đường…. Như vậy đến con heo đi qua cũng thấy ai tốt hơn ai.

Thịnh Vũ từng nghe nói về Kiều Phong nhiều rồi nhưng đây là lần đầu tiên cô được tiếp diện chân nhân. Cô không ngờ anh lại tuấn tú bất phàm đến vậy, thảo nào Tô Lạc vẫn nhớ mãi không quên anh. Ít nhất ngoài mặt, vì phép lịch sự Kiều Phong vẫn bắt tay Dương Tiểu Tú.

Thế nhưng khi Dương Tiểu Tú liếc qua khuôn mặt Lam Sam, không hiểu sao Kiều Phong lại thấy hơi hơi ngứa mắt, anh khẽ nhíu lông mày.

Bốn người đang theo đuổi suy nghĩ riêng của mình, bỗng nhiên mẹ Dương nói:

– Lam Sam đã nhiều năm không gặp rồi nhỉ?

Lam Sam tuy ngoài cười nhưng trong không cười:

– Đúng vậy. – Nói xong thoáng nhìn qua Kiều Phong: Tôi khinh bỉ bà! Tôi vô cùng rất rất khinh bỉ bà đấy!

Mẹ Dương lại hỏi:

– Cô vẫn đang bán xe à?

– Đúng vậy… – Lam Sam nghiến răng trả lời, sau đó lại nháy mắt với Kiều Phong. Nhưng Kiều Phong vẫn đang nhìn chằm chằm vào Dương Tiểu Tú… Nhìn anh ta làm cái gì!

Thịnh Vũ nghe thấy hai từ “bán xe” , khẽ mỉm cười, hết thảy đều không cần nói gì hết.

Mẹ nó chứ, sao thấy giống như đang bị mát mẻ thế nhỉ! Lam Sam đôi khi không thể hiểu được vì sao trong mắt một vài người, bán xe không được cao sang như những nhân viên ngồi trong văn phòng thế. Cô một tháng chỉ dựa vào việc bán xe kiếm được hơn hai vạn, có bao nhiêu nhân viên văn phòng cao cấp có thể lĩnh được mức lương này? Dựa vào đâu để coi thường cô chứ!

Dương mẹ khẽ mỉm cười, nói thêm:

– Thật vất vả nhỉ! Cũng không có danh tiếng, tiền chắc cũng không kiếm được bao nhiêu đâu nhỉ? Một cô gái như cô, cũng đến tuổi trưởng thành rồi, nên chuẩn bị hồi môn cho mình là vừa. Cô vợ Thịnh Vũ nhà chúng ta tặng hồi môn là một chiếc BMW cộng thêm một căn chung cư riêng với hai phòng ngủ một phòng khách. Ai da, nói xem cô phải bán bao nhiêu chiếc xe mới có khả năng sắm được những hồi môn như vậy….

Lam Sam nghe đến đây đã tái mặt. Cô biết cô không cần phải tính toán với hạng người này, thế nhưng không thể không thấy khó chịu.

Thịnh Vũ khá đắc ý , tuy rằng bà mẹ chồng cô đi khắp nơi kể lể về cô con dâu tặng của hồi môn cực phẩm đến mức nào nhưng thấy Lam Sam kinh ngạc cô lại thấy hả giận. Cái đồ lẳng lơ này làm sao hơn được!

Dương Tiểu Tú nói:

– Mẹ nói chuyện này làm gì.

Mẹ Dương lại cười nói:

– Đương nhiên là để nhắc nhỏ con rằng Tiểu Vũ đối với con tốt như thế nào. Hẳn một căn hộ và một chiếc xe cộng lại cũng hơn 400 vạn, con…

Đột nhiên, một giọng nói nhẹ nhàng cắt đứt lời bà ta:

– 400 vạn?

Mẹ Dương phát hiện ra cái người vẫn luôn nhất mực bất động Kiều Phong đang đánh giá bà, câu vừa rồi hẳn do anh nói:

– Đúng vậy. – Bà gật đầu rất đắc ý. Đẹp trai cao dáo thì được cái gì, có thể hấp dẫn giống như Tiểu Tú nhà bà kiếm được hơn 400 vạn làm hồi môn không?

Kiều Phong không ngừng tấm tắc, nghiêng đầu nói với Lam Sam:

– Nhìn xem những con người này nghèo tình cảm đến mức khiến người ta thấy cảm thương.

Giọng nói đã được đè thấp hết sức có thể nhưng vẫn đủ để đối phương nghe được.

Lam Sam còn không kịp phản ứng đây này, chỉ một câu nói đã đủ để ba người sửng sốt. Hơn 400 vạn tiền sính lễ…. Dù thế nào cũng chẳng liên quan gì đến chữ nghèo nhé?

Kiều Phong lúng túng ho khan, nói với mẹ Dương:

– Xin lỗi, tôi không có ác ý. Tôi chỉ thật lòng cảm động trước tình yêu của lệnh lang và lệnh ái. Nhà ta có bảo mã (BMW) là đã đủ vui vẻ, còn tôi tặng cô ấy – Nói đến đây lại thoáng nhìn qua Lam Sam với ánh mắt ai oán: – Tôi mua tặng Sam Sam một chiếc Lamborghini cô ấy còn giận tôi, nhà ta chỉ cần một căn hộ làm hồi môn, còn tôi cầu hôn bằng một biệt thự nhưng vẫn bị từ chối, cô ấy chê tôi không lãng mạng, tôi – Nói đến đây giọng anh lại nghẹn ngào.

Lam Sam vô cùng kinh ngạc rồi. Cô xin thề là cô chưa từng dạy Kiều Phong nói mấy thứ này, mẹ kiếp không biết thiên tài này học đâu ra?

Ba người kia trợn mắt há hốc mồm, người đàn ông này cử chỉ lễ độ nho n