
m thiết.
Đúng vậy, không sai, rõ ràng! Bọn họ ‘ Té xe’!
Rõ ràng chính là nguyên một con đường cái rộng thênh thang, cũng không có người với xe gì, cũng không phải vì tránh con mèo hay con chó gì, cả một con đường dành cho hắn chạy, vậy mà hắn vẫn leo lề.
Thần kỳ nhất là, người bị thương như cũ vẫn là cô, mà hắn lại hoàn toàn lông tóc vô thương ( không có chút tổn hao gì)
Kế tiếp chuyện cảm nặng, Đồng Thư Nhã nhìn lại chân trái thảm hại được bao thạch cao của mình, cô không biết nên nói gì, ngay cả khí lực để thở dài cũng không có.
Mà cái kẻ gây tai họa ở đằng trước kia, đầu cúi xuống cơ hồ sắp đụng phải sàn nhà, hoàn toàn không có mặt mũi nhìn cô.
“Tử Cần, lại đây”
Hắn ngoan ngoãn tiến lên, chuẩn bị tinh thần để hứng chịu tức giận của cô.
Hắn hại cô bị thương, chân đang yên yên đẹp đẹp lại té thành như vậy, hắn nghĩ, bất luận kẻ nào cũng sẽ tức giận đánh hắn mấy đấm.
“Cởi áo khoác”
Ừ, cởi áo khoác thì đánh có vẻ đau, hắn ngoan ngoãn cởi.
Đồng Thư Nhã kéo cao ống tay áo của hắn bắt đầu kiểm tra, thấy ở chỗ khuỷu tay bị trầy da, cô không khỏi giương mắt nhìn hắn “Cậu không phải nói là không bị thương?”
“Ách” Thật sự không có phát hiện, cô vừa mới nói ra hắn mới bắt đầu cảm giác được đau.
“Chậc, thần kinh không ổn định” Cô hơi bất đắc dĩ, quay đầu nói: “Y tá tiểu thư, phiền toái chị giúp em xử lý kiểm tra miệng vết thương của hắn một chút”
Sau khi dùng thuốc sát trùng chống viêm, y tá giúp hắn bôi thuốc nói hắn “Bạn gái em rất thương em đấy!”
Hắn cười gượng “Còn không phải, tuy nhiên em đang tích cực theo đuổi!”
“Cố lên a, cô gái này đối với em không tệ, em mà theo đuổi được mà nói thì em sẽ rất tốt số”
“Em cũng cảm thấy như vậy” Chính là không biết, cô còn muốn cho hắn theo đuổi không? Hắn lại làm chuyện ngu xuẩn, hơn nữa, còn hại cô thiếu chút bị té gãy chân…….
Nhưng mà, cô từ đầu đến cuối đều không mắng qua hắn một câu, ngay cả nhăn mặt cũng không có. Còn hắn thì ngược lại hổ thẹn gần chết!
Bởi vì chân cô bị thương có điều bất tiện, nên hắn xin phép với ký túc xá cho ở bên ngoài tạm trú một thời gian, dọn đến chỗ cô ở để tiện chiếu cố cho sinh hoạt cuộc sống hằng ngày của cô, có thể thấy rõ sau đó hắn rất có thành ý bồi thường.
Bạn học của cô sau khi biết được bọn họ xảy ra tai nạn xe cộ, không có lương tâm cười gục ở trên bàn “Ông trời của tôi! Tiểu học đệ quả thật là quỷ xui xẻo nha”
Từ sau khi Thư Nhã quen biết hắn, gặp thật là nhiều tai nạn, đầu tiên là vì hắn mà trăm năm mới cúp tiết một lần, thế nhưng lại vừa hay là ngay lúc đó lại có điểm danh, rồi lại đến bị cảm nặng, bây giờ ngay cả chân cũng đều bị thương đến………..
“Qủy xui xẻo là để cậu kêu sao?” Đồng Thư Nhã lành lạnh quăng ra ánh mắt cảnh cáo. Nam nhân của cô, sao có thể mặc cho người ta tùy ý cười nhạo được chứ?
“Tương Doanh học tỷ cũng không nói sai………” Hắn rất tự mình hiểu lấy, anh chị nhà hắn sau khi biết chuyện, cũng là cười đến té ghế, thẳng kêu hắn là thiên binh đến không thể tin được.
Vì sao hắn nói chuyện yêu đương, lại gây ra nhiều trò cười như vậy?
Bọn họ bây giờ, đều nhất trí đồng tình ‘ Học tỷ của em’, cô gái này thật là thê thảm………
Muốn cố gắng mà nói chuyện yêu đương một lần, hắn lại đem đến nhiều tai nạn và khó khăn như vậy, thế nhưng còn không có đem cô dọa chạy. Đúng là dũng khí có thừa, nên đem bằng khen đại biểu người tốt việc tốt trong ban tặng cho cô……..
chương 08
Chương 8
Thật ra thì ngày đầu tiên Quan Tử Cần vào ở, đã rất an phận ngủ trong túi ngủ mà tự mình đã chuẩn bị, tuy nhiên vẫn không phát huy được công dụng của nó. Không cần nghĩ cũng biết, Đồng Thư Nhã ‘cưng’ hắn như vậy, làm sao nỡ lòng nào cho hắn ngủ dưới đất.
“Nhưng mà……..tướng ngủ của tôi thật sự rất kém” Đại nam sinh ở thời kỳ thanh xuân , rất ghét bị người cùng giới tựa như gấu Koala đem mình ôm cả đêm như thế, vì vậy, các anh trai luôn đem hắn quăng đến quăng đi, không một người nào muốn ngủ cùng với hắn.
Đã bị qua vài lần bài học, cô hẳn là nên học theo các anh trai, đem hắn quăng đi ra ngoài mới phải.
“Không sao cả, tôi đã quen” Này không phải là an ủi hắn, mà là thật sự thói quen, qua nhiều lần tôi luyện, thật sự đã luyện thành cho dù trời sụp xuống dưới vẫn có thể ngủ đến không biết gì. Đã không còn như lúc ban đầu, bị quấy nhiễu đến cả đêm không ngủ được.
Năng lực thích ứng đối với hoàn cảnh của con người thật là kỳ diệu, hoặc là nói do năng lực thích ứng lẫn nhau của bọn họ rất kỳ diệu, sau vài lần đồng giường cộng chẩm (cùng giường chung gối), cho dù đã lâm vào trạng thái ngủ, cũng có thể dựa vào nhau điều chỉnh ra tư thế hài hòa nhất để ngủ, có khi là hắn tựa vào trước ngực cô, có khi thì cô nằm lên vai hắn, vô luận ngủ như thế nào, cánh tay hắn nhất định sẽ ôm lấy eo cô.
Hiện tại cô cảm thấy, cùng hắn đồng giường cộng chẩm đúng là không tệ, thời tiết thật lạnh, ôm nhau ngủ thì càng thêm nhiều ấm áp nha!
Lần này té xe, làm cho cô đi lại bất tiện gần hai tháng, Quan Tử Cần ôm vào ôm ra, đem cô chăm sóc đến một giọt nước cũng không dính. Khi cô rốt cuộc cũng thoát ly hàng ngũ trở ngại chân ta