
i, vậy mà hắn vẫn còn có thể nghĩ đến chuyện đánh răng, không biết có cần dâng hương tắm rửa, trai giới ba ngày để tỏ ra thận trọng hay không a! ha ha ha…..
“ Này không buồn cười” Hắn rầu rĩ trừng cô.
“ Không, không phải vậy……..” Chẳng qua là cảm thấy hắn thật là đáng yêu.
Liều mạng nín cười, vỗ vỗ vai hắn “ Đây là thói quen tốt, thật đấy!” Chẳng qua là ngay tại loại mấu chốt thời khắc đó mà còn có thể làm rõ ràng như vậy, thật sự là rất khôi hài.
“ Thế có muốn làm hay không?”
“ Chờ một chút, đến lượt tôi đánh răng”. Hắn đã tôn trọng cô như thế, cô không tỏ ra thận trọng lại, thật không tốt cho lắm.
Tốt lắm, cô cũng đánh răng xong, hai người nhìn nhau, ai cũng không nhún nhích, im lặng hồi lâu, đồng thời đều nhục chí rũ vai xuống.
Cảm giác cũng bị mất luôn!
Tại thời khắc mấu chốt đó, thật sự rất kích động muốn làm, quản cái gì đạo đức quan niệm khỉ gió gì của hắn, còn không có kết hôn sẽ không làm. Nay, tỉnh táo lại, bị cô cười một tiếng, cộng thêm bọn họ chà răng chà tới chà lui, bao nhiêu dục hỏa đều tắt hết, nếu tiếp tục muốn làm nữa thì cũng giống như là lạ……
“……. Tôi đi làm bữa sáng” Vuốt cái mũi, yên lặng xoay người.
Haiz, hay là chờ đến đêm tân hôn của hắn thì tốt hơn!
Trước khi tốt nghiệp, Quan Tử Cần nắm tay cô, dẫn cô đi trở về nhà ở Vân Lâm làm khách.
Khi hắn ở bên ngoài dừng chân một năm, cô đã từng mấy lần gặp qua mấy anh em nhà Quan gia. Bất quá lần này là hắn chính thức dẫn cô đi về ra mắt các thành viên trong gia đình.
Nói người này thiếu đầu óc, thế nhưng hết lần này tới lần khác, hắn rất rõ ràng bản thân mình đang làm cái gì. Vừa bắt đầu liền vô cùng kiên định nói với cha mẹ mình: “ Không cần xem cô ấy là khách, cô ấy là người mà con muốn lấy về nhà”.
Cô đương trường thẹn thùng lại không biết như thế nào đáp lại, gật đầu cũng không được mà lắc đầu cũng không xong, cho nên cô chỉ có thể vụng trộm nhéo hắn một phen.
Loại sự tình này nói ngay trước mặt cô như thế thật là ngượng ngùng a!
Hết lần này tới lần khác, hắn vẫn thiếu đầu óc, kêu ai da còn kêu siêu lớn tiếng, cũng theo bản năng chất vấn cô: “ Tại sao nhéo tôi, chị không muốn gả a?”
“……….”
Về sau, má Quan cũng có nói chuyện riêng với cô: “ Đứa con này của bác rất là thẳng thắn, một khi đã nhận định đó là chuyện của cả một cuộc đời, học không được xoay chuyển hướng khác. Trong tất cả các đứa con của bác, nó không phải là đứa ưu tú nhất và theo tính tình này của nó, thành tựu tương lai cũng không lớn nhất, nhưng nó được cái rất thành thật. Con đừng thấy các anh chị em trong nhà nhìn giống như là rất khi dễ nó, thật ra trong nhà này,người mọi người thương yêu nhất chính là nó”.
“ Nó không phải thật hiểu biết, về phương diện này, con cần nhiều bao dung nó. Bất quá, nó sẽ toàn tâm toàn ý đối đãi với người mà nó muốn dắt tay cùng đi đến già, cho người đó thật nhiều hạnh phúc”.
Quan Tử Tu đối với cô nói chỉ có ba chữ: “ Nén bi thương”.
“…………” Ai kêu bọn họ chọn ngay thời điểm tâm tình hắn kém nhất mà trở về, đã vậy bạn trai cô còn không thức thời dốc sức đi hát bài ca chia tay ai oán kích thích người khác, bị người xấu nết tổn hại hai câu cũng đành chịu thôi.
Sau đó lại là Quan Tử Tề, người này cho đến nay là người mà cô cực kỳ có ý kiến nhất đây.
‘Có một loại dự cảm, yêu là phải xa cách, tất cả những ký ức hồi tưởng lại chỉ còn là mảnh vỡ, không thể cảm thụ hết vui vẻ, yêu luôn luôn là niềm đau ngắn ngủi, anh chỉ muốn biết đáp án cuối cùng của em. Có một loại dự cảm, muốn quay lại quá khó khăn……..’
Người nào đó ca hát đúng là hưng trí quá, còn rất khi dễ người ta đi ca bài hát buồn bã ai oán. Nghe vậy, Quan Tử Tề ở bên ngoài cười to, nói với cô: “ Bạn trai của em đúng là rất muốn chết, có tin hay không, nhiều nhất ba ngày, hắn nhất định sẽ bị đánh cho bẹp dí”.
Phỏng chừng anh ba cũng chỉ có thể nhẫn nại đến trình độ kia thôi.
Cô nghiêng người dựa vào bên tường, thái độ nhàn nhã: “ Sẽ không nha, em cảm thấy hắn hát rất hay.” Hơn nữa còn thận trọng suy nghĩ phải giúp đi hắn đăng ký thi hát mới được.
‘Anh đừng níu kéo nữa, thật tình không phải ai so với ai trắc trở, có thể bỏ mới có thể được, nước mắt không giải khát được cho hạnh phúc, yêu thật lòng thì hãy nói trắng ra, em không nên trách người nào trêu chọc, chỉ kéo về thể xác của em, yêu thì phải như thế nào……….’
Ân, câu hát này hát thật có tình cảm, cô gật đầu mang hơi ưu tư trong lòng.
Quan Tử Tề cười đến ngừng không được.
Trời ạ, đúng là không biết điều đến triệt để, bị đánh hắn cũng không nghĩ cứu đâu…..
“ Hắn xem chương trình Tình quan đại đạo nhiều lắm sao?” Thật là mắc cười quá, quả đấm của anh ba sao tới giờ còn chưa phát sáng vậy?
Đồng Thư Nhã dùng vẻ mặt ‘ Làm sao anh biết’ nhìn hắn. Bạn trai cô đúng là rất thích xem tiết mục kia, cô mỗi khi rảnh rỗi đều ngồi xem cùng hắn.
“ Em không lo lắng?” Bạn trai của cô sắp chịu nỗi đau đớn xác thịt nha.
“ Sợ cái gì? Công phu quyền cước của em cũng không phải qua loa đâu”. Để cho hắn hát tận hứng đi, Quan Tử Tu không thể động tới hắn được.
Quan Tử Tề ngừng cười, liếc mắt nhìn cô.
Hộ phu sao? Đú