Cảnh sát nhân dân có người yêu rồi

Cảnh sát nhân dân có người yêu rồi

Tác giả: BlackObs

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326025

Bình chọn: 8.00/10/602 lượt.

nổi, phỏng chừng phải ở nhà tịnh dưỡng một tuần a…Lẳng lặng mà ôm chị Diệp, cứ như vậy, thời gian trôi qua rất nhanh, Tần Tiểu Mặc còn chưa cảm thấy cái gì thì đã qua một tiếng rồi.“Dậy đi, hôm nay mình đi ra ngoài dạo phố được không, mua ít đồ cho em, sau này không phải em cũng bận rộn sao, có lẽ cũng không có thời gian đi đâu.” Diệp Tử nói.“Uh.”“Xế chiều quay về thăm mẹ chứ ?” Diệp Tử nói với Tần Tiểu Mặc.“Sao?” Tần Tiểu Mặc có chút kinh ngạc, thật không ngờ Diệp Tử sẽ đề nghị như vậy.Nói thật, nàng có chút sợ, khả năng sẽ mang theo tâm lý trốn tránh rất lớn, nàng cũng chưa muốn trở về, nhìn thấy mẹ, nàng sẽ bị áy náy, sẽ khó chịu. Càng sợ mẹ nói ra những lời thương tổn tới mình cũng như chị Diệp, vốn là nàng không có tính toán trở về.“Trở về đi, không trở về mẹ càng không tiếp nhận tụi mình, cũng sẽ cảm thấy là chị dụ dỗ em đi mất.” Diệp Tử tương đối nhìn xa, rất cẩn trọng.“Nhưng mà…chị không sợ mẹ làm dữ với chị à?”“Không sợ, chẳng qua có chút khó chịu. Có điều chị lừa gạt con gái bà là sự thật cũng không thể phủ nhận điều này.” Diệp Tử mỉm cười nói.“Là con gái của bà lừa gạt chị .” Tần Tiểu Mặc bĩu môi hôn Diệp Tử một cái.“Mặc kệ nói như thế nào, hẳn là nên trở về . Chị nên cảm tạ bác gái đã nuôi tốt một cô gái ngoan như vậy.” Diệp Tử nhéo nhéo chóp mũi Tần Tiểu Mặc.“Tốt thôi…trở về.” Nếu Diệp Tử đã có dũng khí đối mặt thì nàng cũng không có lý do gì lùi bước, huống chi hai người cùng nhau đối mặt cảm giác thật sự không tệ.Thương lượng xong kế hoạch hôm nay, Diệp Tử lôi Tần Tiểu Mặc rời khỏi giường, giúp nàng mặc quần áo tử tế, gấp lại chăn gối. Sau đó hai người ra khỏi nhà.“Chị Diệp ơi! Mực viên kìa!” Tần Tiểu Mặc vừa nhìn thấy đồ ăn, hai mắt liền tỏa sáng, kéo Diệp Tử chạy về phía quầy bán mực viên.“Ông chủ, một hộp mực viên! Cảm ơn!” Tần Tiểu Mặc đưa tiền cho ông chủ, sau đó gắp một cái đưa tới trước miệng Diệp Tử. CHƯƠNG 81 (3)Thật ra Diệp Tử không quá thích ăn mấy món này, bất quá nhìn ánh mắt chờ mong của Tiểu Mặc, cô vẫn nể tình cắn một miếng.“Ăn ngon không?” Giọng Tần Tiểu Mặc có vẻ khoe công lao làm cho Diệp Tử bật cười, mực viên này cũng có phải nàng làm đâu chứ.“Ngon.”“Em biết mà, em thích ăn mực viên ở quán này nhất, rất vừa ăn.” Tần Tiểu Mặc khoan khoái ăn xong rồi còn gọi thêm ba món.“Bánh mì Sơn Đông loại lớn!”“Trà sữa!”“Chân gà rán!”Diệp Tử hít một hơi, này thượng vàng hạ cám, tạp nham như vậy, vừa lạnh vừa nóng, dạ dày Tần Tiểu Mặc sao có thể chịu được chứ.“Không thể ăn nữa đâu, đau dạ dày đó, quán hàng rong nhỏ cũng không vệ sinh.” Sau khi Tiểu Mặc ăn xong chân gà, Diệp Tử rốt cuộc nhịn không được mở miệng nói.“Vừa vặn ăn no rồi.” Tần Tiểu Mặc vỗ bụng chứng tỏ mình đã no.Diệp Tử mở to hai mắt nhìn, không biết nói gì, nha đầu này thật là…“Em và chị đi ăn! Đi chút đi, chị muốn ăn gì?” Tần Tiểu Mặc nói.“Còn ăn nữa sao?”“Em nhìn chị ăn thôi, sáng sớm chị cũng chưa ăn cái gì, không đói bụng a, tối hôm qua tiêu hao thật lớn…” Tần Tiểu Mặc bĩu môi nói.“Được…” Cuối cùng, Diệp Tử tìm đến một nhà hàng sushi.Tần Tiểu Mặc lập tức quên hết lời vừa mới nói, không ngừng gắp sushi cho vào miệng, mặt còn lộ vẻ nàng tiêu hao thể lực khá lớn, muốn ăn nhiều một chút.“Chị cũng không phải không cho em ăn, sợ em no quá thôi.” Diệp Tử bất đắc dĩ nói.“Ăn uống no đủ rồi, mua đồ thôi.”Tần Tiểu Mặc tinh lực tốt lắm, nhất là sau khi ăn no, cùng Diệp Tử đi dạo thương xá một chút, hai người mua rất nhiều quần áo váy đầm, còn mua vài món đồ cho bà Tần.“Chị nói coi mẹ có chịu nhận không?” Tần Tiểu Mặc hơi có chút gần hương tình khiếp*, tới cửa chung cư rồi, mới bắt đầu lo lắng.

< *Gần hương tình khiếp: Đại khái là càng đến gần quê hương thì lại càng có chút cảm giác hồi hộp, lo sợ vì lâu rồi chưa về.>“Hẳn là sẽ nhận mà, nói như thế nào cũng là tâm ý của tụi mình.”“Em đừng lo lắng, không có gì đâu.” Diệp Tử vẫn an ủi Tần Tiểu Mặc, chỉ sợ nàng lâm trận bỏ chạy.Tần Tiểu Mặc nuốt nước miếng, chuyện này làm sao không sợ được chứ.“Leng keng leng keng.” Diệp Tử nhấn chuông nhà Tiểu Mặc, còn Tần Tiểu Mặc khi chuông cửa vang lên thì bắt đầu sợ hãi, không ngừng trốn phía sau Diệp Tử.“Ai đó” Giọng bà Tần nghe không có sức sống, không có tinh thần.Diệp Tử không nói gì, bởi vì cô biết mình vừa mở miệng khẳng định bà Tần sẽ không mở cửa cho hai người. Sự thật chứng minh suy nghĩ của Diệp Tử là chính xác, lúc bà Tần mở cửa nhìn thấy các nàng, phản ứng đầu tiên là đóng cửa lại, may mắn Diệp Tử nhanh tay giữ cửa kịp thời.“Mẹ…” Tần Tiểu Mặc sợ hãi từ sau lưng Diệp Tử đi ra, kêu bà Tần một tiếng.“Ngươi còn dám trở về? Ta không phải nói với ngươi rồi sao, ngươi đi với nó rồi thì về sau cũng đừng nhận ta là mẹ.” Bà Tần hét lên với Tần Tiểu Mặc.“Dì à, để chúng ta vào rồi nói không được sao, bị hàng xóm nghe nhiều thì không tốt.” Diệp Tử lên tiếng.Lời này làm bà Tần không tiện phản bác, đành phải không tình nguyện mở cửa cho hai nàng đi vào.“Mẹ, con và chị Diệp có mua vài bộ quần áo cho mẹ, mẹ nhìn xem có thích không?” Tần Tiểu Mặc để túi quần áo lên sopha, nói với mẹ nàng.“Lấy về đi, đồ của các ngươi ta không cần, ta cũng không thiếu quầ


Duck hunt