
mẹ, nhưng thật sự là vô pháp tìm được một cái từ chuẩn xác.“Anh minh.” Bà Tần nói.” đúng, là anh minh…” Tần Tiểu Mặc khóe miệng cười cười.“Tốt lắm, ăn cơm mau, ngày mai không phải còn phải đi qua chỗ cữu cữu báo danh sao, hôm nay sớm một chút nghỉ ngơi.”“Không phải đi qua chỗ cữu cữu báo danh, phải đi thị cục, chỗ cữu cữu là thuộc tỉnh .”“Sao hắn không đem con đến tỉnh .”“Làm sao lập tức đi tới đó được, bất quá cữu cữu nói nếu con tại thị cục làm tốt, rất nhanh có thể đi lên đó.”“Ừ, cố làm tốt. Gia gia của con biết chuyện này không?”“Biết.”“Ông không ngăn cản con?”“Ngăn cản, cũng không cho con trở về. Bất quá anh vừa gọi điện nói anh đã giúp con khuyên nhủ gia gia được rồi.”“Vậy là tốt rồi, gia gia của con là thật thương hai anh em con a… Dáng vẻ không giống như…”“Mẹ, quên đi. Anh em con có hai người yêu thương cũng rất tốt, không cần ông ta quản.” Tần Tiểu Mặc nhíu mày, biết mẹ lại nghĩ tới cái người nàng hẳn nên xưng là ba ba. Qua nhiều năm như vậy, mẹ con nàng đều hận ông ta , nói không hận là giả , làm sao có thể không hận được.Từ nhỏ cuộc sống của nàng cứ như công chúa, không nói xa hoa gì, nhưng nàng là hòn ngọc quý trong nhà, có mẹ dịu dàng, ba ba đẹp trai, còn có anh hai và gia gia luôn đối với nàng rất tốt, hết thảy đều không thể tốt đẹp hơn được nữa, nhưng đột nhiên có một ngày, mẹ liền mang theo mình rời đi, sau đó nói cho nàng biết ba ba của nàng không cần các nàng. Đến giờ Tần Tiểu Mặc vẫn không quên được ngày đó, nàng và mẹ ra sân bay, gia gia dẫn theo anh trai tiễn các nàng, nàng còn ở sân bay ngây ngốc mà chờ ba ba, nàng cho rằng ba ba còn có thể như trước kia ôm hôn nàng sau cùng nói nàng là tiểu công chúa mà ông yêu nhất. Kết quả tự nhiên rõ ràng, nàng đợi lâu thật lâu cũng không đợi được, cuối cùng mẹ vẫn là lôi kéo mình đi mất. CHƯƠNG 16Sớm hôm sau, Tần Tiểu Mặc chạy đến thị cục báo danh.Cục trưởng là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, người không béo mập, rất khoẻ mạnh, vừa thấy là biết bình thường có rèn luyện thường xuyên, nhìn có hơi khó nói chuyện, rất nghiêm túc. Thời điểm Tần Tiểu Mặc nhìn thấy hắn lập tức hợp thời mà nhớ tới Diệp Tử, bộ mặt hai người này đều lạnh lùng thật sự rất giống.“Cục trưởng, Tần Tiểu Mặc đến báo danh.” Tần Tiểu Mặc đứng thẳng tắp, hành lễ với cục trưởng.“Ừ, không cần giữ lễ tiết, ngồi đi.” cục trưởng Lâm gật gật đầu, trong mắt lộ ra một tia vừa ý đối với Tần Tiểu Mặc. Đứa nhỏ này thoạt nhìn rất có kỷ luật, thật không hỗ là xuất thân chính quy, mới đầu hắn còn sợ Tần Tiểu Mặc bởi vì đi cửa sau vào cho nên sẽ lười nhác.“Vâng, cục trưởng.” Tần Tiểu Mặc ngồi xuống.“Tiểu Tần a, hôm nay là ngày đầu tiên ngươi đến thị cục chúng ta, ta đơn giản đem tình huống giới thiệu một chút cho ngươi hiểu, cụ thể thì lát nữa đội trưởng hoặc là đội phó sẽ nói cho ngươi biết .”“Cục chúng ta có bốn đội, phân biệt là càn quét tệ nạn, đội tập kích buôn lậu, đội trọng án và đội chống tham nhũng. Ta cho ngươi vào đội 2, thanh tra nói chuyên ngành của ngươi cùng cái này có liên quan, học rất khá, ta tin tưởng hắn, cũng hy vọng ngươi sẽ không làm ta thất vọng.”“Cục trưởng, ta sẽ không để cho ngài thất vọng .” Tần Tiểu Mặc đứng lên, cam đoan nói.“Vậy là tốt rồi, đi thôi, ta dẫn ngươi đi xem phòng làm việc.”Cục trưởng đứng lên, tính dẫn Tần Tiểu Mặc đi văn phòng đội 2, bỗng nhiên giống như nhớ tới cái gì, nghiêng đầu qua nói với Tần Tiểu Mặc : “Ta họ Lâm, Lâm Giản.”“Lâm cục.”“Ừ.”Tổ tập kích cách văn phòng cục trưởng cũng không xa, đi hết hành lang, quẹo qua một cái liền tới, lúc hai người vào văn phòng, đồng nghiệp trong tổ đều đang vội vàng. Nhìn thấy cục trưởng tất cả mọi người đều dừng tay lại.“Cục trưởng.”“Cục trưởng.”“Cục trưởng buổi sáng tốt lành.”Lâm cục hướng bọn họ gật gật đầu. Mọi người lại cúi đầu làm chuyện của mình.Có hơn hai mươi người, đều là nam, Tần Tiểu Mặc liếc mắt một vòng, thật sự không có nhìn thấy nữ nhân nào.“Hoàng Hạo, ngươi lại đây.” Cục trưởng kêu một người nam còn trẻ ngồi trên bàn làm việc ở cạnh cửa. Tần Tiểu Mặc nghĩ thầm, đại khái có lẽ là đội trưởng, không nghĩ tới đội trưởng trẻ tuổi như vậy.Quả nhiên không ngoài dự đoán của Tần Tiểu Mặc, Hoàng Hạo chính là đội trưởng đội 2.“Hoàng Hạo, đây là Tiểu Tần, về sau ở đội 2 của các ngươi. Hướng dẫn cho tốt.” Cục trưởng vỗ vỗ bả vai Hoàng Hạo.“Vâng, cục trưởng ngài yên tâm.”“Tiểu tần, đây là đội trưởng của ngươi. Đừng thấy trẻ mà coi thường, chính là người đánh tự do giỏi nhất cục.”Cục trưởng cười nói.“Đội trưởng! Tần Tiểu Mặc báo danh.”“Ừ, hãy làm cho thật tốt nhé.” Hoàng Hạo gật gật đầu, cười tủm tỉm nói.“Tốt, vậy các ngươi trò chuyện đi, ta đi về trước .”“Cục trưởng đi thong thả.”Nhìn cục trưởng rời đi rồi, Hoàng Hạo mới quay qua mọi người.“Đến đây đến đây, mọi người ngừng việc, ta giới thiệu một chút!” Hoàng Hạo vỗ vỗ tay, đem lực chú ý của các đồng nghiệp đều tập trung sang hắn.“hôm nay là ngày đầu tiên Tần Tiểu Mặc đến đội chúng ta báo danh, về sau cũng chính là một đóa hoa trong đội chúng ta a. Các ngươi đều phải chiếu cố nàng.” Hoàng hạo cười nói. CHƯƠNG 16 (2)“Đó là đương nhiên rồi, đội 2 của chúng t