Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Cảnh sát nhân dân có người yêu rồi

Cảnh sát nhân dân có người yêu rồi

Tác giả: BlackObs

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327201

Bình chọn: 9.5.00/10/720 lượt.

heo.“Chị ngủ tiếp một hồi đi, vừa nãy….khụ, đủ mệt rồi.” Tần Tiểu Mặc xấu xa nói.Diệp Tử liếc Tần Tiểu Mặc một cái, cướp chăn lại che người mình, mặt dần đỏ lên.“Giống như động phòng hoa chúc đêm tân hôn…” Tần Tiểu Mặc vừa đi ra ngoài vừa nói.“Em có đi hay không?” Diệp Tử rất muốn cầm cái đèn ngủ ném tới trên mặt Tần Tiểu Mặc. < chị Diệp có máu bạo lực ngầm....>“Đi đây….haizzz…lần này không biết khi nào mới có thể trở lại, điện thoại cũng không được dùng. Chị có bỏ em không a?” Tần Tiểu Mặc đau khổ quay qua hỏi.“Em nói cái gì? Lần này còn không được mang theo di động ha?” Diệp Tử bật dậy, cũng không màng đến cái chăn đã tụt xuống, bị Tần Tiểu Mặc thấy được cảnh xuân tươi đẹp.Chỉ thấy Tần Tiểu Mặc nuốt nước miếng, tâm tư cũng không biết chạy đi nơi nào.“Em còn ngẩn nhìn cái gì chứ, nói mau.”Diệp Tử kéo chăn che lại cảnh xuân, nghiêm túc hỏi.“À, vì vụ án sự tình trọng đại thôi, một là sợ nhân viên phá án tiết lộ cơ mật. Hai là vì sự an toàn của mọi người. Dù sao cũng không khác gì bị cách ly.” Tần Tiểu Mặc bất đắc dĩ bĩu môi.“Hơn nữa hôm nay phải đến tổng cục báo danh. Aizz…chị thì làm sao đây, em lại không thể đưa chị ra sân bay.” Tần Tiểu Mặc rất thất vọng mà chạy đến, nhào vào người chị Diệp.“Chị còn dự tính ở cùng em vài ngày, xem ra hôm nay phải trở về rồi.” Diệp Tử cũng rất thất vọng với loại tình huống hiện tại.“A… Thật sự a, em không phải… Không phải…” Tần Tiểu Mặc buồn bực muốn chết, thời điểm mấu chốt như này còn phải đi làm…làm sao để cân bằng khoảng cách giữa hai người, đây vẫn luôn là vấn đề làm cho nàng rối rắm. CHƯƠNG 52 (2)“Ừ, không có việc gì, em đi đi. Sớm phá xong vụ án là có thể nhìn thấy chị, đến lúc đó chị lại bay trở về gặp em.” Diệp Tử đau lòng sờ sờ tóc Tần Tiểu Mặc. Thật không phải dễ dàng gì cho cô bé này, giữa ước mơ và người yêu, buông cái nào ra cũng không đành. Theo lý thường, Diệp Tử cảm thấy mình lớn hơn hẳn là nên lui một bước, cô hiểu rõ sức nặng của một người khi theo đuổi giấc mộng của mình.“Uhm.” Tần Tiểu Mặc ngửa đầu nhìn Diệp Tử. Nàng khẳng định đã ủy khuất cô gái này, nàng không hứa hẹn được tương lai, thậm chí ngay cả sự an toàn của bản thân cũng không thể đảm bảo, nhưng chị Diệp vẫn không chút do dự đem hết thảy bản thân giao phó cho mình. Trong lòng Tần Tiểu Mặc yên lặng cam đoan, nàng nhất định sẽ trao trọn con tim cho chị Diệp, không giữ lại một chút nào.Tại thời khắc ôn nhu này, chuông điện thoại vang lên thật sự phá hỏng không khí, nhưng đây là cuộc gọi của Hoàng Hạo, Tần Tiểu Mặc không thể không nghe.“Đội trưởng, buổi sáng tốt lành.”“Chào buổi sáng.”“Chuyện gì vậy?”“À, là như vầy. Bên tổng cục gọi nói hôm nay có nhiệm vụ, tất cả mọi người đều bận rộn, nhất thời chưa lo việc của ngươi được. Buổi chiều ngươi hãy tới báo danh. Ngươi không bị phá cho tỉnh giấc chứ? Tiếp tục ngủ đi.”Tần Tiểu Mặc đen mặt, này mà gọi là không tỉnh, không tỉnh sao nghe được. Nhưng tin tức này với nàng mà nói chẳng khác gì trời hạn gặp mưa.“A! Tốt rồi!” Tần Tiểu Mặc vô cùng thoải mái.“Được rồi, ta tiếp tục ngủ a, ngày hôm qua tăng ca, xương cốt đều nhức mỏi …” Hoàng Hạo than thở một tiếng liền cúp điện thoại.“Chị Diệp! Buổi chiều em mới đi, có thể ở cùng chị thêm một buổi sáng!” Tần Tiểu Mặc thuần thục cởi quần áo, nhảy lên giường chui vào trong chăn, ôm Diệp Tử.“Đi tắm rửa, sau đó ngủ thêm một hồi đi.” Diệp Tử đẩy ra cái ôm gắt gao của Tần Tiểu Mặc.“Không ngủ, khó có được thời gian ở cùng chị cho tới trưa. Còn chưa có sờ đủ nữa, ngủ gì chứ!” Tần Tiểu Mặc không muốn lãng phí thời gian, trợn tròn mắt không chịu ngủ.Diệp Tử lo ngại là “công” lúc nào cũng mệt hơn, từ chối mất nửa giờ rốt cuộc Tiểu Mặc cũng ngủ, còn thỉnh thoảng chép miệng tỏ vẻ nàng ngủ thật ngon.Diệp Tử nhìn Tần Tiểu Mặc say ngủ, cảm thấy rất hạnh phúc…không biết khi nào sẽ có thể mỗi ngày đều như vậy.Lúc Tần Tiểu Mặc tỉnh giấc, trong ngực đã không có ai, đồng hồ báo thức trên đầu giường không ngừng vang lên, Tần Tiểu Mặc nhảy xuống giường gọi tên Diệp Tử, nhưng không có ai đáp lại.Trở về phòng rồi, Tần Tiểu Mặc mới phát hiện trên tay mình có đeo nhẫn.“Điệp biến? !” Tần Tiểu Mặc nhìn chiếc nhẫn trên tay, có chút không dám tin tưởng.Vừa lúc điện thoại lại vang lên, là Diệp Tử .“Alo, chị Diệp! Chị đi lúc nào …”“Ừ, tỉnh ngủ rồi ?”“Haizz, chị thừa dịp em ngủ mà lén đi …” Tần Tiểu Mặc buồn bực.“Không muốn đánh thức em nên chị đi trước, có thích chiếc nhẫn không? Hôm trước mới vừa làm được hàng mẫu, em là người đầu tiên…” Diệp Tử dành riêng một cái tặng cho Tần Tiểu Mặc.“Thích.” Tần Tiểu Mặc cười tủm tỉm, sờ sờ nhẫn trên tay. Cảm giác thật kỳ diệu, mấy tháng trước nhìn đến nó còn là một bản vẽ, hiện tại đã nằm trên tay mình .“Ừ, không quen đeo thì để lại.” Diệp Tử cười cười, nghĩ đến vừa rồi đeo nhẫn cho Tần Tiểu Mặc, trong lòng thực thỏa mãn, liền trêu chọc Tiểu Mặc.“Đương nhiên là quen rồi, để nằm không sẽ bám bụi.” Tần Tiểu Mặc làm sao không muốn đeo, để mặc nó bám bụi chứ. CHƯƠNG 52 (3)“Chị Diệp, sao chị biết size nhẫn của em.”“Trước kia thừa dịp em ngủ, lén đo .” Diệp Tử thực thẳng thắn nói cho Tần Tiểu Mặc.“Ô, mưu đồ đã l