
Thâm Dạ hay không, cô ấy cũng sẽ nghĩ biện pháp trở về, nhưng…. Quan trọng hơn là hai người bọn họ ở chung một chỗ sẽ làm gì? Cái gã vừa thấy phụ nữ liền ra tay kia, không phải đối với cô ấy…..
“Đáng chết – -” Anh lại mắng một tiếng, lập tức ra lệnh nói, “Phái người đi tìm cho tôi, phải lập tức tìm được bọn họ!”
“Vâng!”
Mặc Tử Hàn tức giận cúp điện thoại, khuôn mặt đầy lửa giận, nắm chặt điện thoại di động trong tay, sau đó đột nhiên vung tay lên, toàn bộ đồ vật trên bàn làm việc đều rơi xuống đất, hỗn độn một mảnh, dau đó hắn lại đập lên bàn làm việc, cái bàn lập tức đổ ầm về phía sau.
Nữ thư ký ngồi ngoài cửa nghe được thanh âm trong phòng, kích động xông vào, mà thấy một đống hỗn độn trên mặt đất, còn có khuôn mặt thịnh nộ của Mặc Tử Hàn, ba hồn bị dọa mất một phách, ngây ngốc đứng ở nơi đó, cũng không dám thở gấp.
“Đi gọi người đưa xe tới cửa, tôi có việc gấp muốn ra ngoài!” Mặc Tử Hàn lạnh lùng ra lệnh, tức giận không giảm.
“Vâng…. Vâng! Tôi lập tức đi ngay!” Nữ thư ký hoang mang nói, nhanh chóng lui ra khỏi phòng làm việc.
Mặc Tử Hàn đi tới trước sô pha, cầm áo khoác đặt trên ghế, vội vàng ra khỏi cửa, chỉ để lại một đống hỗn độn trên mặt đất.
……
Tập đoàn King, cổng lớn
Mặc Tử Hàn rời khỏi cửa lớn, một chiếc Porche màu đen vừa vặn dừng ở trước mặt của anh. Người ngồi ở bên trong cũng nhanh chóng xuống xe, cúi người cung kính với Mặc Tử Hàn, nhưng Mặc Tử Hàn lại hoàn toàn không đếm xỉa hắn, trực tiếp ngồi lên ghế lái, vội vàng lái xe đi.
Mà lúc này……
Một chiếc BMW màu trắng chạy qua bên cạnh anh, hai chiếc xe gặp thoáng qua, nhưng người bên trong xe đều không có phát hiện người ngồi trong xe kia.
BMW màu trắng dừng ở cửa đại môn tập đoàn King.
Tử Thất Thất qua cửa kính xe nhìn tòa cao ốc này, trên đại lầu còn có chữ to màu vàng thật lớn, cô kinh ngạc quay đầu nhìn Mặc Thâm Dạ trên ghế lái.
“Anh dẫn tôi tới nơi này làm gì?” Cô nghi hoặc hỏi.
Mặc Thâm Dạ nhẹ nhàng cười, nói, “Đây không phải chỗ em muốn tới sao?”
Chỗ cô muốn tới?
Tập đoàn King?
CHƯƠNG 157: KỸ THUẬT RẤT TỐT NHƯNG KHÔNG CÓ HÔN
Chân mày Tử Thất Thất khẽ chau lên.
“Nơi này là nơi tôi muốn tới?” Cô lập lại lời của anh ta, sau đó lập tức phủ nhận nói, “Tôi không có nghĩ tới chỗ như thế này!”
“Em thật sự không muốn tới?” Mặc Thâm Dạ lại hỏi.
“Không muốn!” Tử Thất Thất kiên định.
Khóe miệng Mặc Thâm Dạ ý vị thâm trường cười, nói, “Lẽ nào…. Em không muốn hiểu Mặc Tử Hàn rốt cuộc là người thế nào ư? Hoặc là hiểu rõ một chút cuộc sống của nó? Em cũng là người phụ nữ của nó, hơn nữa còn có một đứa con lớn sáu tuổi, em nói nói với tôi…. Em thật sự một chút…. Một chút cũng không muốn hiểu chuyện của nó?”
“……” Tử Thất Thất đột nhiên trầm mặc, bị anh ta nói á khẩu không trả lời được.
Nụ cười trên mặt Mặc Thâm Dạ chuyển thành đắc ý.
“Xem ra tôi phân tích quả không sai, tâm tư của phụ nữ chính là như vậy, nói khó hiểu cũng khó hiểu, nhưng nói không hiểu cũng phi thường không hiểu, tựa như em bây giờ, tuy rằng miệng nói rất kiên định, tôi không muốn, tôi không muốn, nhưng trong lòng lại là, tôi rất muốn, tôi rất muốn! Cái này… Gọi là khẩu thị tâm phi!”
Hai mắt Tử Thất Thất hung hăng trừng mắt nhìn anh ta, khó chịu nói, “Hồ ngôn loạn ngữ, nói vậy dường như anh hết hiểu phụ nữ!”
“Tôi đương nhiên hiểu, trên thế giới này, không có một người đàn ông nào hiểu được phụ nữ hơn tôi!” Mặc Thâm Dạ tràn đầy tự tin, hoàn toàn khẳng định.
“Hừ……” Tử Thất Thất khinh thường.
Mặc Thâm Dạ nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia của cô, nhìn cô quyệt miệng như đứa trẻ, không khỏi khoái trá cười.
“Được rồi, xuống xe thôi, dù sao cũng tới rồi, vào xem một chút đi!” Anh nói xong liền mở cửa xuống xe.
Tử Thất Thất ngồi trên xe chậm chạp cũng không có nhúc nhích, mà hai mắt nhìn xuyên qua cửa kính xe nhìn tòa cao ốc to lớn kia.
Đây là nơi làm việc của Mặc Tử Hàn? Anh ta sáng sớm hôm nay liền không thấy bóng dáng chính là đi làm ở đây? Vậy thì….. Phòng làm việc của anh ta ở một trong các tầng này sao? Tầng cao nhất ư? Phòng làm việc của anh ta sẽ như thế nào? Sẽ trang trí như thế nào? Mà anh ta lúc làm việc sẽ thế nào?
Trong đầu cô bắt đầu suy nghĩ lung tung, hoàn toàn bị lời của Mặc Thâm Dạ dẫn dụ thành công.
Đột nhiên đưa tay, mở cửa xe ra sau đó bước xuống, nhìn người nào đó dương dương đắc ý, nói, “Đi thôi, để bổn tiểu thư cùng anh vào xem một chút!”
“Theo tôi?” Mặc Thâm Dạ nghi hoặc lặp lại.
“Đúng vậy, chính là cùng anh, làm sao? Không muốn để bổn tiểu thư đi cùng sao? Vậy tôi đây không đi nữa!” Tử Thất Thất nhị ngũ bát vạn, vẻ mặt đắc ý.
“A….. Ha ha…… Ha ha ha……” Mặc Thâm Dạ thoải mái cười to, sau đó thỏa hiệp nói, “Được được được, theo tôi, theo tôi….. Đi thôi, công chúa của tôi!”
Anh nói xong liền vươn tay, khẽ khom lưng, cực kỳ giống thân sĩ hoàng tộc Anh quốc.
Tử Thất Thất hai bước đi tới trước mặt của anh, hai mắt khẽ nhìn tay anh, nhưng là thờ ơ dời tầm mắt đi, bước qua anh đi về phía trước.
Mặc Thâm Dạ lần đầu tiên ăn bế môn canh của phụ nữ, mà tay giữa không trung có vẻ xấu hổ.
“A……” Anh lại cười khẽ một tiếng, thu hồi tay lại, sau đó