XtGem Forum catalog
Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329522

Bình chọn: 7.00/10/952 lượt.

hất Thất e lệ giải thích, lúng túng khẽ cúi đầu.

“Anh chính là ghen, coi như hai người không có gì cả, anh cũng sẽ ghen, anh cho em biết Tử Thất Thất. . . . . . Tất cả đàn ông ở bên cạnh em, bao gồm cả Thiên Tân, chỉ cần bọn họ đến gần em, nói với em, chạm vào em, thậm chí là nhìn em, cùng hít thở một bầu không khí với em, anh đều sẽ ghen, hơn nữa hận không thể đem thất cả đàn ông trên thế giới này sang địa cầu khác, khiến nơi này chỉ còn lại em và anh!” Mặc Tử Hàn bá đạo nói xong, giọng nói tràn đầy ý vị độc chiếm.

Tử Thất Thất nghe anh nói, trong lòng không ngừng cảm thấy hạnh phúc.

“Nếu như anh thật sự đem tất cả đàn ông sang hành tinh khác, vậy còn dư lại phụ nữ phải làm sao? Chẳng lẽ anh nghĩ một mình độc chiếm tất cả phụ nữ?”

“Dĩ nhiên không phải, anh sẽ đem tất cả phụ nữ lại đưa đi một tinh cầu khác, làm cho cả thế giới, thậm chí cả vũ trụ đều chỉ có chúng ta, anh muốn để cho mọi người cũng hâm mộ chúng ta!”

“Tư tưởng của anh thật là tà ác!”

“Em không phải là thích anh tà ác như vậy sao?”

“Em không có!”

“Em dám lặp lại lần nữa?”

“Ách. . . . . . lời đã nói ra không nói lại!”

“Anh tin rằng em cũng không dám nói lần thứ hai!”

“Hừ!” Tử Thất Thất bĩu môi, gương mặt không cách nào che giấu vui mừng trong lòng.

Mặc Tử Hàn nhìn vẻ mặt đáng yêu của cô, đột nhiên lại nhớ lại chuyện vừa rồi, vội vàng nghiêm túc nói, “Đúng rồi, dù sao hiện tại rảnh rỗi không có việc làm, không bằng em kể cho anh nghe chuyện thời đại học của em đi, bao gồm chuyện tại sao em lại quen tay bác sĩ đó, sau đó hai người xảy ra chuyện gì, kể lại rõ ràng rành mạch mà cho anh nghe!”

“À? Em vì sao phải kể chuyện của anh ấy cho anh? Em đã nói em cùng anh ấy không có chuyện gì, anh không phải tin tưởng em sao?” Tử Thất Thất cau mày chất vấn.

“Anh tin tưởng em, nhưng mà anh cũng muốn biết, anh muốn biết tất cả về em, cho nên em nhất định phải nói cho anh nghe, đây là mệnh lệnh!”

Tử Thất Thất buồn bực trợn mắt lên một chút, thỏa hiệp mà nói, “Nói thì nói, dù sao cũng không có gì!”

“Thế mới ngoan nha, nói đi. . . . . .”

Tử Thất Thất đầu tiên là thở dài, sau đó nói đơn giản, “Thật ra thì anh ấy là bạn trai của Tiểu Lam , em qua Tiểu Lam, quen biết anh ấy!”

Tiểu Lam?

Phương lam?

Mặc Tử Hàn nghe thấy cái tên, chân mày không khỏi nhíu lên.

Tử Thất Thất không chú ý tới biến hóa trên mặt của anh, nói tiếp, “Mặc dù bọn họ chỉ lui tới một ngày, thế nhưng tuyệt đối là một đoạn nghiệt duyên!”

“Lui tới một ngày? Nghiệt duyên?” Mặc Tử Hàn nghi ngờ.

“Ai. . . . . . Tóm lại một lời khó nói hết, chuyện của người khác em không tiện nói nhiều, anh cũng không cần hỏi!”

“Sau đó?”

“Sau đó? Sau đó cái gì?” Tử Thất Thất giả bộ, mặt nghi ngờ hỏi.

“Em không cần giả bộ ngu ngốc, anh đang hỏi em, sau đó em cùng hắn xảy ra chuyện gì?” Mặc Tử Hàn gương mặt nghiêm túc, bộ mặt quyết tâm phải hỏi đến tận cùng.

“Chuyện gì cũng không có, chỉ có thế thôi !” Tử Thất Thất trả lời.

“Hai người về sau cũng không có gặp lại sao?”

“Không có a, em sao lại muốn cùng bạn trai cũ của Tiểu Lam gặp mặt?Không phải thật kỳ quái sao? Đương nhiên là có thể tránh liền tránh, có thể không thấy liền không thấy!”

“Thật?”

“Đương nhiên là thật, em sao phải gạt anh?”

Mặc Tử Hàn nhìn chằm chằm gương mặt của cô, cảm giác cô lại giấu giếm cái gì đó. Nếu như bọn họ thật sự là quan hệ lạnh nhạt như vậy, vừa rồi tại sao lại biểu hiện thân mật như vậy? Hơn nữa lúc nãy khi Bạch Trú muốn nói gì đó với cô, cô lại đột nhiên cắt đứt lời của hắn, xem ra. . . . . . Bọn họ tuyệt đối không chỉ là quan hệ bình thường như vậy, nếu nói như Mặc Thiên: chẳng lẽ hai người bọn họ có JQ?

Âm thầm, anh vò nát tấm danh thiếp bỏ vào trong túi, giấu ở trong túi áo mình.

Anh nhất định phải làm rõ ràng chuyện này.

Tử Thất Thất nhìn vẻ mặt hoài nghi của anh, trong lòng hơi có chút bất an.

Hoàn toàn không nghĩ tới cô sẽ gặp lại Bạch Trú ở đây, càng không nghĩ tới anh sẽ trở thành bác sĩ chủ trị của cô. Lần này nên làm cái gì? Cô còn phải ở nơi này bao lâu?

Thật muốn lập tức liền rời khỏi nơi này. . . . . .

※※※

Phòng làm việc

Sau khi Bạch Trú ra khỏi phòng bệnh của Tử Thất Thất, liền trực tiếp trở về phòng làm việc của mình, anh mới vừa mở cửa phòng làm việc thì ngay lập tức thấy Mặc Thâm Dạ ngồi ở trước bàn làm việc của anh, tựa hồ đợi anh thật lâu.

“Thật là khách quý nha, Mặc đại thiếu gia luôn luôn chỉ biết viếng thăm phòng ngủ của phụ nữ, lại có thể biết ngồi ở trong phòng làm việc của tôi, thật là làm cho tôi cảm thấy vinh hạnh!” anh châm chọc nói xong, ngồi xuống ghế, đối mặt với cậu ta.

Mặc Thâm Dạ nhìn khuôn mặt anh, oán trách mà nói, “Tôi chính là cố ý tới cảm tạ anh, anh không phải là muốn dùng cách này để lấy tôi làm trò cười chứ?”

“Nói cám ơn? Còn là cố ý hay sao? Oh. . . . . . my, god! Người này là bị bệnh sao? Hơn nữa khẳng định bệnh không nhẹ, có cần hay không tôi giới thiệu bác sĩ khoa thần kinh cho anh?” Bạch Trú khoa trương , trợn to hai mắt nhìn anh, giống như đang nhìn thấy vật thể lạ.

Khóe miệng Mặc Thâm Dạ hơi co quắp, duy trì nụ cười nhàn nhạt, đè nén ý muốn phản kích c