Old school Swatch Watches
Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326891

Bình chọn: 8.00/10/689 lượt.

ng phải!” Tử Thất Thất miễn cưỡng mỉm cười.

“Vậy sao cậu lại như vậy?” Phương Lam tiếp tục hỏi.

“Ai. . . . . .” Tử Thất Thất than thở, sau đó cố gượng cười, “Tóm lại, chuyện này cậu đừng quản, anh ấy đối với tớ rất tốt, đối với Thiên Tân cũng rất tốt, giữa chúng tớ không có vấn đề gì, nhưng mà chuyện kết hôn vẫn phải thận trọng suy nghĩ, cho nên. . . . . . Cậu cũng đừng hỏi, cũng đừng quan tâm, vẫn nên quan tâm nhiều tới vấn đề của cậu hơn đi!”

“Vấn đề của tớ? Tớ có vấn đề gì?” Phương Lam hỏi ngược lại.

“Cậu đừng giả bộ u mê, lúc mà cậu bước vào sảnh tầng một, đôi mắt Mặc Thâm Dạ liền nhìn chằm chằm vào cậu đấy, ai nha. . . . . . Một khuôn mặt thâm tình, một khuôn mặt si tình, ngay cả kẻ ngu cũng nhìn ra anh ta đối với cậu tâm hoài bất quỹ (để ý), mặc dù tớ không rõ chuyện gì xảy ra giữa hai người, rốt cuộc có nhân duyên kỳ diệu gì, tóm lại, cá nhân tớ cho rằng cậu với anh ta nên tiến tới, cho nên. . . . . . Tớ chúc phúc hai người!” Cô vừa nói, vừa vui mừng vỗ vỗ vai Phương Lam.

Chúc phúc?

Phương Lam sắc mặt trong nháy mắt xanh mét.

“Tớ với anh ta là không thể nào , lời chúc phúc của cậu vẫn nên thu lại đi, tớ không chịu nổi!”

“Mẹ tiểu Lam, kỳ thật mẹ cũng đã già đầu rồi, đã có người đàn ông như vậy si mê mẹ, mẹ sao không chấp nhận, thông qua đi?” Mặc Thiên Tân bắt đầu thêm dầu thêm mỡ.

“Loại chuyện này là có thể chấp nhận đấy sao? Là có thể được thông qua đấy sao? Hai người chớ có nói đùa, mẹ nói không thể là không thể!”

“Ai nha, đừng kích động nha, xem bộ dáng cậu như vậy, giống như rất thích người ta đó nha!” Tử Thất Thất nói.

“Cái gì? Tớ thích anh ta? Hoang đường!” Phương Lam nói.

“Ừ, nghe mẹ nói như thế, con chợt nhớ tới vừa rồi lúc mẹ tiểu Lam nhìn thấy bác cả, mặt đỏ bừng, tinh thần khẩn trương, hai mắt thấp thỏm, hơn nữa con còn ngầm trộm nghe tiếng trái tim mẹ đập nữa, theo như các dấu hiệu cho thấy, có thể chứng minh mẹ tiểu Lam đã yêu rồi!” Mặc Thiên Tân suy luận nói.

“Xem đi, tớ nói không sai chứ?” Tử Thất Thất đắc ý.

“Cậu. . . . . . Hai người. . . . . . Hai người. . . . . .” Phương Lam lửa giận ngút trời chỉ vào hai mẹ con, đột nhiên bạo tẩu đánh về phía bọn họ, hét lớn, “Tôi muốn giết các người!”

“Oa. . . . . . Bác cả cứu con, bác gái điên rồi!” Mặc Thiên Tân kêu cứu.

“Thiên Tân chạy mau, ngàn vạn chớ bị mẹ nuôi con bắt được!”

“Hai người hôm nay ai cũng đừng tưởng chạy thoát. . . . . . Nạp mạng đi!”

“Cứu mạng a ——”

“Cứu mạng a ——”

Tiếng ồn ào trong phòng nháy mắt dường như lan tỏa khắp biệt thự.

※※※

Trong phòng ngủ chính

Mặc Tử Hàn đi tới quầy bar nhỏ bên trong, cầm lấy chai Bran-dy, rót cho mình một ly sau đó uống cạn.

Chất lỏng chua cay chảy vào bụng hắn, cả thực quản cùng nóng rát.

“Cộc, cộc, cộc!”

Tiếng gõ cửa vang lên.

“Vào đi!” Mặc Tử Hàn lạnh giọng.

Cửa phòng mở ra, Hỏa Diễm từ ngoài cửa đi vào, đứng ở trước mặt hắn, đầu tiên là cung kính khom lưng, sau đó máy móc nói, “Điện hạ, ngài tìm tôi có chuyện gì phân phó?”

“Thay Phương tiểu thư chuẩn bị một chút quần áo cùng chuẩn bị đồ dùng đưa đến phòng tiểu thiếu gia, bữa tối bảo phòng bếp làm thịnh soạn một chút, tốt nhất dựa theo sở thích của ba người bọn họ thích mà làm, sau đó anh phái người âm thầm theo dõi Phương tiểu thư, chú ý nhất cử nhất động của cô ta, bất quá ngàn vạn lần không được thương tổn cô ta, nếu như cô ta có hành động kỳ quái gì, lập tức cho tôi biết!” Mặc Tử Hàn lạnh lùng hạ lệnh.

“Vâng!” Hỏa Diễm cúi đầu lĩnh mệnh.

“Đi ra ngoài đi!”

“Vâng!”

Hỏa Diễm lập tức xoay người, nhưng mới bước một nửa lại thu lại, sau đó từ từ quay người, to gan nói, “Điện hạ, nếu Phương tiểu thư đã tới, như vậy. . . . . . Có cần gọi cô ấy tới đây luôn không?”

“Không cần, bây giờ chưa tới lúc, chuyện này tôi tự có tính toán , anh chỉ cần làm tốt chuyện của anh là được rồi, đi ra ngoài đi!” Mặc Tử Hàn lạnh giọng.

“Vâng!” Hỏa Diễm lại một lần nữa cung kính khẽ cúi đầu, sau đó lập tức xoay người rời đi.

Mặc Tử Hàn nhíu chặt hai hàng lông mày, vừa rót cho mình một ly rồi lại uống cạn.

Nếu như hiện tại gọi Phương Lam tới, vậy Tử Thất Thất cùng Mặc Thiên Tân nhất định sẽ có điều hoài nghi, cho nên hắn nhất định phải tìm một cơ hội để nói chuyện một mình với cô ta, hơn nữa nhất định phải từ trong miệng cô ta hỏi ra người phù hợp phẫu thuật với Thiên Tân , nhất định phải hỏi ra tung tích của hắn ta, nhất định phải bắt hắn ta trở lại, nhất định phải đổi trái tim khỏe mạnh của hắn ta cho Thiên Tân, hắn tuyệt đối sẽ không để cho Thiên Tân chết, tuyệt đối sẽ không để cho nó chết. . . . . . Tuyệt đối sẽ không. . . . . . Tuyệt đối sẽ không. . . . . .

Hắn vừa kiên định nghĩ tới, vừa dùng sức nắm chặt ly rượu trong tay, đột nhiên. . . . . .

“Ba ——” một tiếng, ly rượu trong tay hắn nát bấy, mảnh ly vỡ cứa vào tay hắn, máu tươi chảy ra, nhưng hắn lại không có mảy may đau đớn, vẫn không ngừng dùng sức nắm chặt tay, khiến cho mảnh ly vỡ cứa sâu vào thịt làm máu chảy ra nhiều hơn.

Hắn tuyệt đối sẽ không để cho Thiên Tân!

Hắn thề, tuyệt đối sẽ không để cho nó chết!

Tuyệt đối sẽ không. . . . . .

Tuyệt đối sẽ không. . . . . .