Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Chàng Hoàng Tử trong giấc mơ

Chàng Hoàng Tử trong giấc mơ

Tác giả: Jin Zhi Rim (a.k.a Cành cây khô =.=!)

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329845

Bình chọn: 9.00/10/984 lượt.

Cái con bé này. Sao lại gọi con rể của mẹ là anh ta được. Mà còn nữa, chỉ tay vào mặt người lớn là không được , nghe chưa !!!

“ Người lớn á?? Anh ta hơn con có 3 tuổi chứ mấy !!”

( Người ta hơn bạn nửa tháng cũng là lớn tuổi hơn roài nhá )

Mẹ cô bé rất quan tâm tới Vyl. Bỏ mặc con mình đang giận dữ nhìn Vyl bằng ánh mắt hình viên đạn. Đây rốt cuộc có phải sự trả thù vì tội phá nhà bếp của anh ta không?? Rất biết cách trả thù nha !Tên khó ưa – Cô bực bội cắn cái gối bên cạnh

– Nào ! Để mẹ đút cho con rể ăn

– Cháu tự ăn được rồi – Anh có vẻ hơi ngại đáp

– Thích mà còn bày đặt – Puny cứ như kẻ xem phim ngồi bình phẩm về hai nhân vật chính

– Con phải gọi mẹ là mẹ chứ. Phải không????

– . . . Mẹ

“ Anh ta điên thật rồi. Sao có thể nghe lời mẹ mình vậy chứ” – Cô không tin vào tai mình

Mẹ Puny hài lòng về cậu con rể :

– Hay là con ngủ luôn ở đây nhé

– MẸ – Cô bé hét lên

– Được rồi. Mẹ đùa vậy thôi. Con ăn xong rồi về vậy. Con bé này học đâu cái thói quát người thế chứ???

Mẹ cô có vẻ buồn. Anh lên tiếng:

– Lần sau con sẽ tới

Mẹ Puny ôm chầm lấy anh :

– Thật không? Mẹ vui quá. Ôi con rể đẹp trai của mẹ

Mẹ cô làm anh suýt thì nghẹt thở. Nhưng mà anh cũng thấy vui và thú vị. Mẹ cô quan tâm anh rất nhiều làm anh có cảm giác gia đình.

“ Mẹ làm con chết vì xấu hổ mất”

– Puny ! Con tiễn con rể của mẹ về nhé ! – Mẹ Puny lên tiếng

– Con rể về cẩn thận – Quay sang con rể trìu mến nói

Anh cũng cười chào mẹ cô

– Mẹ cô vui thật đấy

– Anh đừng tưởng bở. Có lẽ mẹ tôi vì nhan sắc thôi. Anh mà xấu chắc mẹ tôi ko thèm nhìn chứ chả nói gì cưng chiều hơn cả con mình thế – Cô than vãn

– Cô ghen ??

– Đừng có mà đắc ý. Còn nữa, tôi không cho phép anh gọi mẹ tôi là mẹ !!!

– Tại sao không?

– Bởi đó là mẹ của tôi

– Không phải ! Là mẹ của chúng ta – Khuôn mặt vẫn chẳng có chút xấu hổ

– Anh . . . bị khùng rồi ! Tôi và anh không có quan hệ gì hết

– Cô cũng nhận mẹ tôi là mẹ đấy thôi

– Chuyện đó. . . là bởi mẹ anh. . .kêu tôi gọi nên . . .

– Mẹ cô cũng đâu khác

– Nếu vậy thì. . . tùy thôi !!! Anh thích gọi thế nào cũng được !! Thực đau đầu mà

– Ngoan, trẻ con phải nghe lời người lớn – Anh xoa đầu cô

Một lần nữa, trái tim bé nhỏ lại rung lên loạn nhịp trong giây lát. . . Chưa để Puny nói thêm lời nào Vyl đã phóng xe đi để cô bé đứng bơ vơ ngoài cửa với hàng ngàn cảm giác kì lạ !!!

“ Anh ta vừa nói ngoan. . . Tại sao câu nói đó lại quen thuộc đến thế?Tại sao lại nói câu đó chứ?”

Chap 18 : Sao chổi hắc ám tỏ tình

Mấy ngày sau đó , Hoa Phương ngày nào cũng nhắc tới Vyl để cho Lin và Gum phát bệnh lên. Còn Puny thì cảm thấy kì lạ trong người. Mỗi lần nghe Hoa Phương nhắc tới Vyl cô thấy bản thân mình dâng lên cảm xúc kì lạ mà khó hiểu.

Và ngày hôm sau sau sau đó , cả 3 đứa thấy bộ dạng hí hửng xen lẫn hồi hộp của Hoa Phương khi bước tới cửa lớp

Sao chổi hắc ám vừa tới lớp 1 cái đã chạy ào ra phía ba đứa làm như thân lắm vậy. Dù tỏ thái độ không ưa nhưng cô ta vẫn giả bộ cười cười nói nói :

– Các cậu à. Tớ đã quyết định rồi !!!

Cả 3 chờ cái quyết định của mụ sao chổi mà đau tim. Không biết lại trò gì nữa.

Cả 3 đồng thanh: – Quyết định gì ?????

– Tỏ tình – Hoa Phương khẳng định

Dù cũng đoán ra được nhưng cả ba vẫn hỏi lại cô nàng: – Với ai????

– Tất nhiên là anh Vyl rồi

Câu nói làm cả ba sửng sốt. Dù biết Hoa Phương có tình ý với Vyl nhưng hôm đi chơi cô ta không thấy Vyl tỏ ra thế nào sao? Không hiểu sao Puny lại thấy nhói 1 chút. Chỉ 1 chút thôi nhưng cô bé thấy khó chịu. Cảm giác như không thể thở nổi.

Hoa Phương thấy cả ba im lặng liền lên tiếng:

– Sao thế!!! Ai trong các cậu cũng thích anh Vyl à !!!

Tất nhiên là Lin và Gum lắc đầu. Còn Puny cô bé đang có 1 xúc cảm kì lạ. Cô bé không để tâm tới lời nói của Hoa Phương. . . Mà dù cho cả ba có nói là thích đi chẳng nữa Hoa Phương sẽ vẫn tỏ tình thôi !!

– Bảo Uyên !!! Có phải cậu thích anh Vyl không???

Câu hỏi của cô ta đưa Puny về thực tại. Cô bé tất nhiên là sẽ nói : – Không phải. Nhưng sao giờ đây câu nói đó cất lên thật khó nhọc. Cô bé chỉ lắc đầu nhẹ 1 cái. Đầu hỗn loạn những suy nghĩ chen nhau len lỏi vào tâm trí.

Kết thúc buổi học. Sao chổi hắc ám nhanh chóng thu dọn sách vở. Cô nàng sẽ tới phòng tập của Prince nhanh nhất có thể để gặp Vyl. Trước khi đi cô còn quay lại nói với 3 đứa nó:

– Chúc tôi may mắn đi nào !!!!

Lin nhanh nhảu: – Chúc cậu may mắn . . . .

Cô ta nghe vậy phấn khởi chạy đi khi chưa nghe hết câu :

– Được anh Vyl từ chối

Lin cười hí hửng. Gum thì thế nào cũng được. Puny không thích Vyl thì càng tốt. Kẻ như thế , Gum không muốn Puny khổ tâm. . .Nhìn sang cô bạn chỉ thấy 1 màu u uất , sầu não :

– Puny dễ thương của tớ !!! Cậu sao thế ? – Gum lên tiếng

Puny chỉ lắc đầu. Làm sao mà cô bé có thể để cảm xúc này cho Lin và Gum biết được. Làm sao mà tự nhiên lại cứ thấy bản thân đau đớn thế này?

– Cậu thích Vyl phải không???? Nếu vậy thì phải tới và cho cô sao chổi đó 1 bài học chứ!!! – Lin bắt đầu thấy khó chịu

– Không phải – Puny vẫn khăng khăng

– Gum !! Chúng ta đi thôi. Kệ cậu ấy – Lin kéo Gum đi

– Nhưng mà . .