
ắng bệch, môi tím ngắt, hai mắt nhắm chặt, đã hoàn toàn mất tri giác.
Một giáo viên thể dục có kinh nghiệm xử lý chấn thương trong khi vận động, lật người cậu nằm thẳng lại, thử bắt mạch, nghe nhịp tim, lập tức kinh hãi gọi hai năm sinh đến nâng cậu dậy rồi chạy về phía tòa nhà hành chính.
Nhóm học sinh còn lại đều kinh ngạc nhìn Tịch Duệ Nam được hỏa tốc khiêng đi, không rõ vì sao cao thủ chơi thể thao hôm nay lại bị như vậy. Chẳng mấy chốc, xe cấp cứu kêu inh ỏi tiến vào trường, bọn họ lại lần nữa chấn động. Không nghi ngờ gì nữa, chiếc xe này đến là để đưa Tịch Duệ Nam vào viện, tình trạng của cậu nghiêm trọng đến như vậy sao?
“Thật đáng sợ, không biết chuyện gì xảy ra nữa, tim cậu ấy đột nhiên ngừng đập. Điều kiện phòng y tế của trường có hạn nên phải lập tức gọi xe cấp cứu, bây giờ đưa đi bệnh viện cấp cứu rồi”.
Tim ngừng đập, nếu như không kịp thời cấp cứu sẽ nguy hiểm đến tính mạng, tình hình nghiêm trọng đến thế sao? Tin tức này khiến tất cả các thành viên đều khó mà tin được nhưng sự thực bày ra ngay trước mắt, không cho phép bọn họ không tin.
Lúc Tịch Văn Khiêm nhận được điện thoại khẩn cấp của trường học thông báo cũng cảm thấy vô cùng khó tin. Con trai ông từ nhỏ đã vô cùng khỏe mạnh, gần nhưu là chưa từng bị bệnh, thỉnh thoảng sốt ho cũng uống chút thuộc vào là khỏi ngay. Làm sao đột nhiên tim lại ngừng đạp phải đưa đi bệnh viện cấp cứu? Khi nghe thấy tin tức ấy, ông kinh hãi đến mức suýt đánh rơi cả điện thoại.
Lập tức dừng việc đàm phán hợp tác giữa chừng, ông vội vàng liên lạc với vợ rồi hỏa tốc chạy đến bệnh viện. Bất chấp vượt qua hai lần đèn đỏ, tiền phạt là chuyện nhỏ, con trai là chuyện lớn, ông không để ý được nhiều như vậy.
Khi ông lái xe đến bệnh viện, Hạ Dung Phương cũng vừa tới nơi, mặt đầy nước mắt, hai vợ chồng vội vàng tìm đến cửa phòng cấp cứu, trong phòng cấp cứu vẫn bật đèn màu đỏ, giáo viên thể dục và bác sĩ của trường vẫn chờ đợi ở ngoài cửa.
Giáo viên thể dục kể lại một lượt tình hình xảy ra hôm nay cho bọn họ nghe, cuối cùng nói: “Thật sự không ngờ được sẽ xảy ra chuyện như thế này, Tịch Duệ Nam vẫn luôn luyện tập có trật tự, xảy ra chuyện ngoài ý muốn thực sự khiến chúng tôi không lường trước được. Nhưng cơ thể của em ấy vẫn luôn khỏe mạnh, tôi nghĩ chắc là sẽ không nguy hiểm đâu.”
Giáo viên thể dục cố hết sức để phụ huynh bớt lo, nhưng con trai họ đang ở trong phòng cấp cứu, là bố mẹ làm sao có thể bớt lo cho được? Hạ Dung Phương nước mắt cứ chảy không ngừng, Tịch Văn Khiêm thi hút hết điếu này đến điếu thuốc khác. Tư vị vô cùng đau đớn giống như đưa thân vào lò lửa.
Cuối cùng cũng đợi được đến lúc cánh cửa phòng cấp cứu mở, khi bác sĩ bước ra, trái tim Tịch Văn Khiêm thắt lại trong thoáng chốc, việc hít thở đột nhiên trở nên khó khăn. Ông đăm đăm nhìn vào miệng của vị bác sĩ, vừa chờ mong vừa sợ hãi đáp án của ông ấy, điếu thuốc kẹp giữa hai đầu ngón tay bị bóp gãy trong vô thức.
May mắn là bác sĩ đưa ra một đáp án khiến mọi người đều thở phào nhẹ nhõm: “Sau khi cấp cứu, bệnh nhân đã khôi phục được nhịp tim và tự chủ hô hấp, cần nằm lại bệnh viện để theo dõi thêm hai ngày, nếu sau đó không có dấu hiệu tái phát thì về cơ bản là không có gì nguy hiểm.”
2
Tịch Duệ Nam từ từ mở mắt, lúc nhìn thấy bốn bức tường trắng trong phòng bệnh, cậu biết kế hoạch to gan mạo hiểm cua mình đã thành công rồi.
“Nam Nam, con tỉnh rồi.”
Giọng vừa lo lắng vừa vui mừng của mẹ cậu, Hạ Dung Phương, vang lên bên tai, hơi quay đầu, cậu nhìn thấy mẹ đang ngồi bên cạnh giường, đôi mắt vừa đỏ vừa sưng, rõ ràng là rơi không biết bao nhiêu nước mắt. Lần này, cậu thực sự khiến bà bị kinh sợ rồi. Cậu thấp giọng gọi một tiếng với ý xin lỗi: “Mẹ!”
“Nam Nam, con còn thấy khó chịu ở chỗ nào không?”
“Phần ngực vừa đau vừa bức bối. Mẹ, vì sao con lại ở bệnh viện?” Tịch Duệ Nam biêt rõ còn cố ý hỏi, bởi vì cậu muốn biết chuẩn đoán của bác sĩ đưa ra.
“Hôm đó, lúc luyện tập con chạy quá nhanh, vận động kịch liệt khiến tim bị quá tải, cho nên bị ngất rồi được đưa đến bệnh viện cấp cứu.”
“Nhưng trước đây con luyện tập không hề ít hơn hôm đó mà, lúc tập nhảy sào còn mệt hơn chạy bộ nhưng con chưa từng bị ngất xỉu. Mẹ, có phải là con bị bệnh gì không?”
Hai mắt Hạ Dung Phương, đỏ hoe nhưng bà vẫn dịu giọng an ủi con trai: “Con không làm sao cả, đừng nghĩ ngợi quá nhiều!”
Tim Tịch Duệ Nam đột nhiên ngừng đập, sau khi được đưa đến bệnh viện cấp cứu, bác sĩ đã kiểm tra tỉ mỉ cho cậu nhưng không phát hiện ra bất cứ tổn thương hữu cơ nào, chức năng của tim rất bình thường, vì sao lại đột nhiên ngừng đập? Bác sĩ kiểm tra đi kiểm tra lại cũng không tìm ra được nguyên nhân, cuối cùng đành đưa ra chuẩn đoán là “bệnh tim cấp tính”.
“Có thể do vận động vượt quá giới hạn chịu đựng của tim, nên dẫn đến bệnh tim cấp tính.”
Tịch Văn Khiêm vô cùng căng thằng. “Bác sĩ, nhưng sức khỏe của con trai tôi vẫn luôn rất tốt, làm sao đột nhiên lại bị bệnh tim cấp tính được?”
“Không phải cứ cơ thể khỏe mạnh thì sẽ không mắc bệnh tim. Trong các cuộc thi chạy marathon đường dài cũng nhiều lần xuất hiện việc vận động viên