Old school Swatch Watches
Chị! Em cảm nắng rồi!!!

Chị! Em cảm nắng rồi!!!

Tác giả: peifangqiao

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326742

Bình chọn: 7.00/10/674 lượt.

n đôi đũa trên tay phải, thìa tay trái, nhìn cậu bạn mới tỏ tình một lượt từ trên xuống, rồi lại từ dưới lên, sau đó lạnh lùng buông một câu:

– Không!!!

– Tại sao? – cậu bạn đó hỏi.

Ờ, câu hỏi muôn thủa ai cũng đoán được nếu bị từ chối. Thấy cậu bạn vẻ mặt hiền lành, nhút nhát, giờ càng thêm run rẩy, lương tâm của Hân trỗi dậy (có lương tâm hả O_O. Hân: *tát au*), nhẹ nhàng an ủi

– Bạn à, muốn tỏ tình ý, phải chú ý đến 3 vấn đề: thời gian, địa điểm, cách thức! Các cụ có câu “Trời đánh còn biết đường tránh miếng ăn”. Đang lúc người ta ăn uống thế này, hình ảnh kém lung linh nhất, nếu không nói đến….bôi bác nhất, bạn lại đi tỏ tình, dù đối phương thích bạn cũng từ chối. Đã vậy, nói thẳng ra trước mặt bao nhiêu người, bị từ chối có thấy ê mặt không, chọn chỗ vắng mà hành sự chứ! Tỏ tình phải có hoa hồng, hay nến lung linh…

Hân lải nhải, không hiểu an ủi hay càng xát muối vào tim con người ta nữa. Thiên cùng Yến Nhi trố mắt nhìn Hân, không chặn họng lại được, Chi ngồi cạnh lại để Hân tự tung tự tác, điềm tĩnh ăn uống tiếp, cứ như Hân đang kể chuyện hài như mọi lần.

– Đó! – Sau 5 phút nói liên tục, Hân chốt hạ – vì vậy đã bị từ chối, mặt dày thì chọn khi khác tỏ tình tiếp, xấu hổ thì nên đi nhanh trước khi bị mọi người nhớ mặt nhớ tên! Rút kinh nghiệm nhá!

Khuyến mãi thêm nụ cười dịu dàng hết khả năng, Hân quay trở lại dỗ dành dạ dày thân yêu đã kêu gào thêm lần nữa vì thiếu năng lượng, bỏ mặc anh chàng kia đứng như phỗng, không nhúc nhích, cơ miệng đóng băng. Xem ra….mặt dày thật rồi!

Nhóm 4 người kết thúc bữa ăn mới thấy 4 người còn lại kéo nhau đến cantin sau buổi tập, rồi đồng loạt vẫy tay chào, đồng loạt ngoảnh mặt đi luôn, chả để cho ai nói thêm câu gì.

Hân, Yến Nhi, Chi bỏ rơi Thiên ở lại hội họp với đám con trai, kéo nhau về ký túc xá, ngồi trong phòng sinh hoạt chung. Vừa an tọa, Hân đã đâm ngay vào vấn đề:

– Mày nghĩ sao? Lại có người tỏ tình kìa! Trong năm nay chắc cũng đến người thứ 10 rồi đấy nhỉ!

– 10 người á? – Yến Nhi kinh ngạc – sức hút của chị Chi quả thực không thể phủ nhận! Không như em hix

– Thôi đi cô, chị đây còn chưa kêu, cô suốt ngày đi cùng anh này anh nọ, còn kêu hả? – Hân trề môi, chê bai

Yến Nhi liếc lại cô chị không kiêng nể. Là do chị quá kém, không nhận thấy tín hiệu của người ta, chứ không có ở đâu nào?

Chi gác chân lên ghế, nhai kẹp rôm rốp, nói tỉnh bơ:

– Tao không thích làm quen kiểu cũ rích đấy, mày biết còn hỏi đểu hả?

– Ờ, biết quá chứ! Tao với mày khác gì nhau đâu!- Hân gật gù, tranh thủ thăm dò – thế…..mày không để ý ai hết hả?

– Ai là ai? – Chi liếc – năm ba rồi đấy bà, tập trung học cho tôi nhờ!

– Xì, chỉ giỏi lấy cớ! Cẩn thận đến lúc mất rồi tha hồ tiếc nhá! – Hân xầm xì, không thèm nói chuyện nữa, quay sang cùng Yến Nhi tám chuyện còn hơn

Chi vẫn trưng bộ dạng thờ ơ ấy, nhưng ánh mắt lại nhìn xa xăm, suy nghĩ mông lung. Mất rồi mới tiếc ư?

Ngày hôm sau, như thường lệ, vẫn giờ ấy, cantin vẫn đông đúc, không có gì khác thường, mấy vụ tỏ tình ở trường ngày nào chả có, ở đâu chả thấy, 10 phút sau đã được cho vào dĩ vãng xa xăm. Thế nên mọi sự vẫn yên bình. Khác thường ngày, nhóm Hân lại tụ tập đông đủ, không thiếu ai. Hân liếc trộm Trần Duy ngồi thấp thỏm bên cạnh Chi, vẫn cố gắng cười đùa bình thường nhưng ánh mắt lại liếc ngang liếc dọc, cố gắng lắm mới nhịn cười nổi. Kiểu gì cũng được Thiên thông báo tình hình nên mới lo lắng thế.

Sực nhớ ra, Hân lục túi, lấy một xấp giấy không dày không mỏng, đưa cho Duy, đang im lặng ngồi ăn cạnh Hoàng, không phải Hải nha, thì thầm:

– Này, cho ông mang về đọc tham khảo!

Duy nhìn tập giấy, lại nhìn vẻ mặt hí hửng của cô bạn, nghi ngờ:

– Cái gì đây? Bà định bày trò gì?

– Ầy, nể tình ông là bạn thân, hôm qua tôi phải gạt đống bài tập, mày mò tìm tòi tuyển chọn cho ông đấy! – Hân phẩy tay ra vẻ không cần cám ơn (đã ai cảm ơn đâu =_=), dúi vào tay Duy

Duy nhìn chằm chằm tập giấy, vẫn không dám mở ra coi, sợ bị gài bẫy. Thiên ngồi bên ngước lên nhìn, cũng ngó nghiêng, rồi tò mò giật lấy trên tay Duy, mở ra coi, nói to:

– Truyện à?

– Ừ, nói đúng hơn là…. – Hân vừa uống cola vừa đính chính – Fan fiction

(Fanfiction (fanfic) là thuật ngữ chỉ chung cho tất cả các sản phẩm tưởng tượng (thơ, truyện, trường ca, danh sách, bài phỏng vấn, tản văn…) của người hâm mộ dành cho thần tượng của mình. Trong trường hợp này là fanfic nam-nam nhá :D )

– PHỤT! Khụ khụ!– Chi, Yến Nhi đồng loạt sặc cơm sặc canh, ho sù sụ, mặt đỏ tưng bừng, thi nhau vỗ ngực vỗ vai cho đối phương

– Hai người sao thế? – Thiên, cùng tất cả đáng nam nhi trong bàn nhìn Chi, Yến Nhi khó hiểu, Trần Duy ngồi cạnh lặng lẽ tiếp nước

– Mày kiếm từ khi nào? – Chi tu cạn cốc nước, đặt mạnh xuống bàn, hoảng hốt hỏi

– Hôm qua, à, cũng được 2 tối rồi, tổng hợp đấy nhớ, hay lắm luôn, toàn tác phẩm tao tâm đắc! – Hân hếch mặt, tự hào khoe khoang

– Ôi trời ơi! – Yến Nhi chỉ biết kêu, sau đó gục mặt xuống bàn, che giấu sự xấu hổ

– Hai người có cần phản ứng thế không? – Hân nhăn mặt trách móc rồi ngay lập tức lại hớn hở – an tâm, tao đã chọn những truyện cực “trong