80s toys - Atari. I still have
Chị Em Song Sinh

Chị Em Song Sinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211825

Bình chọn: 9.00/10/1182 lượt.



Hàn Phong như hiểu ra ý tứ trong câu nói của Hàn Dương nên cũng không muốn cãi lại làm gì

Dẹp chuyện đó sang 1 bên, hàn dương quay ra nói chuyện cùng bọn họ

“Mấy người kiếm trực thăng ở đâu ra mà hay vậy”

Hoàng Vũ tự đắc vỗ ngực nói:

“Dĩ nhiên là từ tôi oy, cậu quên là tôi là con trai của cục trưởng cục cảnh sát Đông Nam Á sao, việc huy động lực lượng cảnh sát và quân đội chỉ là chuyện nhỏ nói gì tói việc chưng dụng 2 cái máy bay trực thăng chứ”

“Uk là cậu giỏi, vậy giúp tôi việc này”

“Việc gì?”

“Tìm cho tôi xem quanh đây có cây cầu nào không mà cao cao 1 chút ná”

“Tưởng chuyện gì chứ việc này đơn giản, ở đây có cầu Chu Tước đó cực cao luôn, mà cậu tìm cầu làm gì”

“Các cậu có muốn xem kịch hay không?”

Cả bọn đều quay ra nhìn nhau không hiểu ý tứ của Hàn Dương.

“các cậu biết trò nhảy cầu mạo hiểm chứ?”

“Biết” Cả bọn đồng thanh trả lời.

“Vậy là tốt đến lúc đó sẽ cần sự giúp đỡ của mọi người hihi”

Hàn Dương như chợt nhớ ra điều gì liền quay ra phía Hạo Thiên hỏi:

“Đã nhờ bác sĩ coi vết thương chưa? Có phải khâu mũi nào không? Mà sức thuốc vô chưa?”

Hạo Thiên điềm tĩnh trả lời

“Coi rồi, không phải khâu mũi nào cả, cũng đã sức thuốc oy”

“uk vậy là tốt”

Hàn Phong, Trí Cao cùng Hoàng Vũ đều trố mắt ra nhìn 2 con người kia, tự lúc nào bọn họ đã trở nên thân thiết như vậy oy

Như hiểu được ánh mắt của mọi người Hạo Thiên lên tiếng: “Có gì mà phải tò mò như vậy chỉ là quan tâm bình thường thôi mà”

“Thật vậy sao?” Trí cao mơ hồ hỏi ngược lại

“Thật”. Hàn dương khẳng định lại lần nữa

“Mức độ quan tâm này giữa nam nữ mà có thể coi là bình thường sao?”

Cả Hàn Dương, Hàn Phong và Hạo Thiên cùng tròn mắt nhìn hắn làm thế nào hắn biết cô là nữ nhân.

Hoàng Vũ mặt thộn ra không hiểu gì hỏi lại:

“Cậu nói vậy là có ý gì”

Trí Cao chợt nhoẻn miệng cười nói:

“Haha không có gì, không có gì thôi Hàn Dương cũng mỏi oy, mọi người mau về phòng đi”

Nói rồi hắn quay bước về phòng, Hoàng Vũ đứng đó định hỏi điều gì đó thì đã bị Hạo Thiên túm áo kéo về phòng

“Vậy 2 người nghỉ ngơi đi”

Đúng là cái trường này chẳng có gì tốt đẹp cả tên hội trưởng hội học sinh thì mang không biết bao mặt nạ, tên hội phó lại là tên lầm lì xì ra khói cần đề phòng cả 2 tên này mà.

“thôi chị cũng mệt rồi mau nghỉ đi”

“uk”

………………………………………………..

Sảng khoái thật đó, đúng là được ngủ trên giường vẫn hơn mà.

Hàn Dương lê dép loẹt xoẹt bước ra khỏi phòng liền đụng trúng phải ai đó ngước mắt lên xoa xoa đầu hóa ra là Hạo Thiên

“Dậy rồi sao? Có muốn cùng bọn này dùng điểm tâm sáng không?”

“Uk cũng được đợi xíu”

Vậy là 5 con người tuấn mỹ đó cứ thẳng nhà ăn mà tiến bước. Vừa xuống tới nơi cả lũ đã được dịp đụng mặt Ưng Quyền. Lửa giận trong Hàn Phong phừng phừng tính vụt lên cho hắn 1 trận nhưng đã bị Hàn Dương nhanh tay ngăn lại.

Hàn Dương thầm nghĩ: “ta cũng rất muốn tìm ngươi tính sổ không ngờ nhanh như vậy ngươi đã tới nạp mạng”

Tên này thấy Hàn Dương bình an trở về cũng có chút lo sợ, không biết cô có biết là chính hắn hại cô không? Liệu rằng cái ngày hôm đó cô có nghe ra tên hắn không?”

Hàn Dương nhìn hắn nở 1 nụ cười tươi rói rồi tiến tới trước mặt hắn nói

“Ưng Quyền đại ca, tiểu đệ thật có mắt như mù, không biết trời cao đất dày là gì, lại dám đắc tội với đại huynh, cũng may đại huynh là người độ lượng không chấp nhặt tiểu đệ mà còn tận tâm tận lực giúp đỡ tiệu đệ nên người ơn này thật không biết làm cách nào báo đáp”

Ưng Quyền thầm nghĩ có phải hắn khi ngã xuống đầu đập vào đâu đó nơi mới trở nên tôn trọng ta như zậy, còn gọi ta là đại ca. Ưng quyền cả mừng nói lớn ra oai:

“Ta đương nhiên là người rộng lượng không chấp nhặt chuyện cỏn con với ngươi, nay thấy ngươi cũng thực tâm hối lỗi ta sẽ không tính toán chuyện xưa cũ nữa”

“Dạ vâng đại ca, thật cảm kích ân huệ này của người mà, huynh ăn cơm vui vẻ ak, tiểu đệ nhường huynh đi trước”

“Tốt tốt”. Ưng Quyền miệng cười lớn dảo bước đi, khi hắn vừa đi qua hàn Dương, sắc mặt của cô liền biến chuyển cười lạnh 1 cái, nhanh như thoắt cô quay lưng lại thẳng tay phang mạnh vào sau gáy Ưng Quyền, hắn thực bị bất ngờ chẳng kịp phòng thủ chị kịp kêu lên 1 tiếng rồi ngất lịm đi

Tất thảy mọi người trong phòng ăn đều thất kinh nhìn cảnh tên Ưng Quyền to con ngã khịu xuống, quả thực, sự việc xảy ra quá nhanh không ai biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ thấy Hàn Dương nhẹ bước tiến tới chỗ Ưng Quyền nói:

“Ngươi muốn hại chết ta sao, đừng mơ ngươi còn non lắm cưng ak”.

Nói xong Hàn Dương đứng phắt dậy quay ra hỏi Hoàng Vũ: “Chuyện tôi giao cậu làm đã lo liệu xong chưa?”

“Rồi”. hắn lúc đầu không hiểu vì sao cô giao phó hắn làm việc này nhưng xem ra giờ hiểu rồi.

“Tốt”. Dứt lời Hàn Dương quay lại phía Ưng Quyền tóm cổ áo hắn kéo lê ra khỏi phòng ăn như kéo 1 xác chết vậy. mọi người trong phòng ăn tất thảy nhốn nháo chạy theo Hàn Dương xem cô muốn làm gì với Ưng Quyền.

Hàn Dương quẳng Ưng Quyền vào trong xe rồi ra chiều bảo bác tài đưa cô tới cầu Chu Tước.

Tới cầu Chu Tước cô thấy mọi việc đã được sắp xếp như ý của mình, nhếch mép cười nham hiểm.

Ưng Quyền sau 1 hồi bất tỉnh nhâ