
chỉ thiếu có 1 phẩy thôi .
Hic …hic..
Tôi vừa gửi tin nhắn xong thì Hoàng đã nhắn lại, ngụ ý cám ơn về sự chúc mừng của tôi, nói rằng cậu ta sẽ buồn lắm nếu học ở Sài gòn vì không gặp được tôi nữa, và nhắn rằng bao giờ cậu ấy về nhà sẽ rủ tôi đi chơi bù lại quãng thời gian tôi xa cậu ấy sau này…Hic, vì tưởng tượng ra viễn cảnh cậu ấy lại tự vỗ vào ngực, tự khen mình như mấy con đười ươi là tôi hoảng, thế nên tôi vội vàng nhắn tin bye bye, bảo rằng phải ôn tập để mai thi và hẹn nói chuyện khi khác.
-Gì mà nhắn tin ý ơi đấy.
Giọng Phong cáu gắt :
-mồm thì bảo không thích mà hành động thì…đúng là con gái nói có là không, nói không là có.
-Liên quan gì đến ông? Ông bị mắc bệnh nhàn cư vi bất thiện à?
Tôi cự lại…
-Sao lại không liên quan..
Phong cười một nụ cười đểu giả
-Hôm trước bố Tép mang chai rượu sang chén tac, chén thù đánh cờ tướng với bố tôi và đã đem Tép ra cược. Hehe, bố Tép thua đấy nhé…Từ này Tép là của gia đình tôi rồi, cãi tôi là tôi cho Tép biết tay.
Rồi hắn ngâm nga đọc câu châm ngôn:
-Tội lỗi lớn nhất đời người là bất hiếu
Tôi trợn mắt nhìn hắn, còn trong bụng thì tức anh ách ông bố của mình.
-Im ngay, tôi cứ cãi thì ông làm gì tôi?
-đừng có thách tôi.
-Tôi thách đấy.
Tôi đổ bướng và nhìn hắn thách thức rồi chợt chột dạ vì thấy hắn mỉm cười gian xảo .Thình lình hắn chồm tới trước kiss nhẹ vào má tôi,tôi bất động sững sờ và cảm giác cả người mình nóng ran lên vì đây là lần đầu bị 1 người bạn khác giới hôn. Còn hắn, cẩn thận lùi về phía sau thật nhanh và toe toét cười:
-Đấy tôi trả thù như thế đấy.
-ÔNG LÀ ĐỒ YÊU RÂU XANH, ĐỒ QUÁY RỐI CON GÁI NHÀ LÀNH.
Tôi gào lên với công suất cực lớn và ném phịch cái bật lửa gần đó về phía hắn.
-BÙM.
Trời ơi, tôi quên mất rằng cái bật lửa còn ga và chúng tôi đang đốt vàng mã, hic, chỉ biết là sau tiếng nổ đó 1 trận tro bốc lên mù mịt để rồi khi yên bình trở lại tôi nhận ra tóc Phong đã có một mảng bị cháy, quăn queo từng sợi như lò xo và mặt thì đã bị bôi tro trát trấu một nữa, hắn đang nhìn tôi bằng cặp mắt căm hận, còn tôi thì ậm ờ ..:
-Style bên xoăn…bên thẳng …mặt bên trắng, bên đen này…đẹp đấy..Nhìn mặt ông, âm dương hòa hợp lắm.
Mấy hôm sau
Thế là đã kết thúc con đường đến cổng trường đại học…hic, nhớ lại những ngày đó thật đúng là vượt quá sức tưởng tượng..bạn cứ nghĩ mà xem, vào phòng thi như vào chiến trường,mà thậm chí là hơn cả chiến trường, bởi chiến trường thì còn có đồng đội, nhưng vào phòng thi thì không coi ai là bạn, mình có bí bài mà được người ta nhắc cũng không được tin bởi lẽ nhiều đứa miệng nam mô bụng 1 bồ dao găm dùng chiêu “ tung hỏa mù”để loại đối thủ, phòng thi cũng là nơi mà ta thấm thía được câu nói của Nam Cao khi định nghĩa về Hạnh Phúc “ Hạnh Phúc như một chiếc chăn, người này ấm thì người kia lạnh” –câu nói này thật đúng trong trường hợp bao nhiêu chỗ trống vì 1 số người bỏ thi, hoặc không thi được vì do không đậu được tốt nghiệp là bấy nhiêu ánh mắt hân hoan rạng rỡ, hay là có kẻ trong lòng nở hoa nhưng ánh mắt cố tỏ ra cảm thông khichứng kiến 1 anh chàng/ cô nàng nào đó vô tình có chuông điện thoại reo trong phòng và bị giám thị túm cổ lập biên bản…(.tất nhiên là không phải tất cả đều thế đâu nhé)
Thôi, đã qua tôi không còn muốn nhắc lại nữa…
À, tối nay Phong lại rủ tôi đi du thuyền trên sông Hương cho thư thái đầu óc…đấy cũng là 1 thú vui mà tôi và tụi bạn cấp 3 hay đi…thực ra, đi du thuyền trên sông Hương cũng có nhiều loại…có loại thuộc nhà hàng nổi dành cho dân nhà giàu mấy triệu một lần thuê, còn một loại dành cho dân bình dân như chúng tôi, chỉ tầm 5000-10.000 đ 1 lượt…đấy là những chiếc thuyền máy xoàng xỉnh, người chủ xếp mấy cái ghế ra chờ cho đông người lên là bắt đầu nổ máy , thuyền sẽ lượn 1 vòng từ cầu Tràng Tiền ra cầu Phú Xuân, đến cầu tàu và sau đó vòng lại ….1 chuyến đi tầm độ 30-45 phút, thuyền chạy nhẹ nhàng lướt trên sông và du khách thả mình ngồi ngắm 2 bên bờ Bắc-Nam của Huế, hoặc ngửa mặt lên trời ngắm sao…dù sao đó là 1 cách xả stress khá là thú vị mà lại rẻ nữa.
-mát quá Tép nhỉ
-uh…sướng thật, mấy ngày vừa rồi trời oi quá
Tôi mỉm cười nói …chợt nhớ năm ngoái vào ngày lễ Phật Đản, dân chúng tụ tập ra 2 bờ sông Hương xem thả đèn..lúc đấy có 1 cô gái người nước ngoài do thời tiết nắng nóng, chơi ngay 1 bộ bikini phơi người trên tàu …thế là bao nhiêu ánh mắt đổ dồn vào cô gái đó …thấy chướng mắt quá, các chú công an được huy động ra , giải thích bằng thứ tiếng Anh bập bõm
-hey ..hey…Việt Nam …no…sexy..no sexy
-But Viet Nam is very hot.
Thế là cãi qua cãi lại xoay quanh nội dung.
-no sexy
-very hot
-NO SEXY
-VERY HOT
Chết cười…nhưng tranh cãi gì thì tranh cãi, kết quả cuối cùng cô nàng Tây kia cũng phải thỏa hiệp và phải thay 1 bộ quần áo cho phù hợp với phong tục tập quán của người Việt Nam…
-Tép ơi, chuyến đi kết thúc rùi đấy, Tép nghĩ gì mà cứ cười 1 mình như Tấc-nơ thế? Nghĩ đến anh nào à?
Phong hỏi tôi bằng 1 giọng khó chịu vô cùng, mặt cứ cau có …hâm, điên, dở hơi, tôi nghĩ gì thì kệ tôi, mắc mớ gì đến hắn chứ..
Lúc lên bờ, tôi hỏi hắn, cảm thấy không khí mất