Disneyland 1972 Love the old s
Chỉ muốn làm ông xã của em

Chỉ muốn làm ông xã của em

Tác giả: Kim Tinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322244

Bình chọn: 10.00/10/224 lượt.

rác một lúc lâu, khẽ mỉm cười,” Không thích nữa thì ném đi sao!”

Lúc này Kiều Y Y mới nở nụ cười, “Được rồi, đi ăn cơm, đúng rồi, nhân tiện hỏi một chút, anh ghét nhấtloại thực vật nào?”

Sóc Phong để ly hồng trà trên bàn, đi theo phía sau cô, “Hàm Tu Thảo!” (**)

(**)Hàm Tu Thảo: cây mắc cỡ, cây trinh nữ.

“Tại sao?” Kiều Y Y cầm lấy túi xách, đi ra cửa, hai người cùng nhau đi đến cửa thang máy.

“Không biết!” Sau khi bọn họ đi vào thang máy, KiềuY Y đột nhiên quỷ dị cười một tiếng, “Tôi quyết định, ta muốn trồng Hàm Tu Thảo.”

“Bởi vì tôi không thích?” Hàm Tu Thảo cười sự ngây thơ của cô.”Không phải!”

“Tại sao?”” Chờ khi tâm tình của tôi tốt hơn, tôi sẽ nói cho anh biết!” Cô nói như thế.

Cho đến lúc ăn cơm, nàng mớinói: “Thậtra thì, mọi người đều có một loại ghét đối với thứ gì đó giống mình.”

Anh uống một hớp canh, “Có ý gì?”

Cô cười thần bí, không nói, anh ghét HàmTu Thảo, đúng không? Chẳng lẽ anh không biết anh và Hàm Tu Thảo rất giống sao? Sau khi cơm nước xong, bọn họ chậm rãi tản bộ.

Kiều Y Y hỏi: “Ở khách sạn nào?” Thấy Sóc Phong lắc đầu một cái, đáp án này hoàn toàn nằm trong dự tính của cô, “Không phải là anh muốn về trong đêm luôn chứ?” Sớm biết như thế, cô không cần mời anh ta ăn cơm rồi.

Anh dừng bước, hai mắt nhìn thẳng cô, cô cũng dừng lại theo, “Tôi tới đây là vì muốn làm một chuyện.”

“Có chuyện gì?”

Anh đến gần cô, nhìn cô chằm chằm, “Có thể sẽ bị cô đánh cho một trận!”

Kiều Y Y chán ghét trợn trắng mắt, nhìn về phía ánh đèn bên trái quảng trường, “Tôi bạo lực như thế sao?”

Lần trước anh hôn cô, cô đều phản đối anh rồi!

Khi cô quay đầu thì có một bàn tay đưa đến cổ cô, ngay sau đó, một làn khí nóng nhích lại gần, cô ngừng thở, không cách nào kiềm nén sự run rẩy của mình.

“Tôi muốn xác định một chuyện.”

“Xác định?”

“Ừ, xác định.”

“Xác định chuyện gì?”

“Kiều Y Y . . . . . . Làm bạn gái của tôi!”

Sóc Phong không hôn cô, ở gần trong gang tấc, anh lại nói ra một câu mang theo hơi ấm, khiến cô hơi co rúm lại, cô lẳng lặng nhìn anh, cô không nhìn thấy rõ diện mạo của anh, nhưng đôi mắt kia lại nói cho cô biết, anh đang nói nghiêm túc.

Sau khi trở lại Đài Bắc, công việc tiếp tục bận rộn, nhưng cô lại mặt mày ủ rũ, nhớ ngày trước cô có thể làm việc hăng say thì nay ngay cả công việc cũng bị cô khinh bỉ luôn, cô không biết tại sao . . . . .

Mỗi sáng sớm thức dậy, Kiều Y Y có thói quen muốn chui ra cửa sổ hít thở không khí tự nhiên, có thể nhìn thấy xe cộ đông nghịt ở con đường phía trước. Cô nhớ đến những ngày ở trên núi, sau đó Sóc Phong xuất hiện, giống như một dòng suối mới rưới vào trong cơ thể cô, cô có một cảm giác sống lại, cô đưa tay giật nhẹ chòm râu của anh, hơi buồn bực nói: “Là thật?”

“Ừm!”

Làm thế nào để hình dung cảm giác của cô đối với anh đây? Cô suy nghĩ một lát, gật đầu một cái, “Được rồi.” Cô luôn luôn trực lai trực vãng*, nếu cô không ghét anh, thậm chí có một chút ý tưởng với anh, không bằng thử một chút xem sao (*Ngay thẳng, chính trực, không nham hiểm thủ đoạn).

Sóc Phong cười, không phải là nụ cười khoa trương bất thường, nhưng Kiều Y Y nhìn ra được anh rất vui vẻ, cô nhẹ nhàng hôn môi anh một cái, “Nhưng mà có lẽ chúng ta phải yêu xa rồi!”

Anh không thích nội thành, muốn sống ở trên núi, mà công việc chủ yếu của cô lại làm tại thành phố, cô không thể vừa mới bắt đầu tình yêu đã buông bỏ tất cả.

Anh mỉm cười, ôm lấy cô đi vào nhà cô, “Nếu như mà anh nói, anh muốn sống chung với em.”

Kiều Y Y nghe hiểu, anh muốn ở chung với cô? Mặt cô hồng hồng, trong đầu rối tinh rối mù, không nghĩ ra được, người đàn ông bên cạnh lại nói một câu như thế.

“Anh nhớ ra được trong cao ốc này của em có cho thuê phòng…”

Hả… Cô nghĩ sai, cô vội vàng bỏ ý nghĩ trong đầu mình, ngốc nghếch cười, “Đúng… Đúng nha! Anh còn nhớ cao ốc có cho thuê phòng, lợihại.”

“Sao mặt của em lại hồng như thế?” Đi dưới đèn đường Sóc Phong phát hiện ra sự khác thường của cô.

“À? Ách, không biết, chắclà hơi nóng!” Cô liều chết tìm lý do.”Thật sao?” Anh có chút không tin,nhưng không có hỏi tới.

“Ừ, vậy anh xác định chưa? Không phải anh nói không muốn rời núi sao?” Cô vắt hết óc nói sang chuyện khác, nhiệt độ trên mặt càng lúc cằng tăng, đỏ ửng đến hai bên tai rồi.

Quả thật anh thích ở trên núi, yên tĩnh lại nhàn rỗi, đặc biệt là cuộc sống đã thành thói quen bốn năm của anh sẽ bị phá vỡ, thế nhưng anh lại không hề lo lắng, cũng không có nhiều cảm giác,”Không sao cả.”

Hừ? Cô liếc anh một cái, mang giọng ghen tuông, “Anh thật là nhạt nhẽo!” Quả thật anh còn dễ thay đổi hơn thời tiết.

Sóc Phong cúi đầu nhìn cô, “Như vậy không tốt sao?” Kiều Y Y tặc lưỡi cười cười, “Đúng là Sóc Phong của em, sinh hoạt cá nhân của đại sự Sóc thật thú vị.”Anh cũng không có ngu, biết là cô châm chọc cuộc sống của mình, “Hoan nghênh em tham dự.”

Cô không phản đối, kéo canh tay của anh, “Đúng rồi, tôi hôm nay anh ngủ ở đâu?”

“Đối với em, vấn đề này rất rối rắm, đúng không?”

“Đây là em quan tâm cho anh có được không!”

“Nếu quan tâm anh, bây giờ đã muộn, không bằng anh ở nhà em?”

Được voi đòi tiên, “Có thể cho