
da màu đồng kia, nhưng nàng không nghĩ tới, nàng mạnh mẽ kéo, liền nghe được ‘ tê ~’ một tiếng, miếng da nhỏ trong tay biến thành miếng da lớn, nàng hơi giật mình nhìn trong tay gì đó, tiếp theo liền ngước mắt nhìn nhìn hắn.
“A ——” nhìn thấy hình dạng của hắn, nàng lớn tiếng hét lên một tiếng, theo bản năng đem hai tay thu trở về, cả người cứ như vậy ngã trong nước.
Chương 130: Một cái bánh bao dẫn đến huyết án (6)
“A ——” nhìn thấy hình dạng của hắn, nàng lớn tiếng hét lên một tiếng, theo bản năng đem hai tay thu trở về, cả người cứ như vậy ngã trong nước.
Sở hạo ngây ra một lúc sờ sờ gương mặt của mình, một giây sau, liền đem nàng trong nước mò đi lên, Ngữ Diên lại bị vét lên chỉ có thể ôm cổ của hắn, mặc dù có chút không vui, nhưng là tổng so với rớt xuống trong nước chết đuối còn tốt hơn.
“Ngươi. . . . . . Ngươi. . . . . .” Ngữ dDiên lắp bắp không biết nên nói cái gì, vài giây sau, Sở Hạo nghĩ đến nàng hội xấu hổ không chịu nổi, ai ngờ nàng trừng lớn hai mắt gào to kêu lên: “Nói —— ngươi đến tột cùng là ai? Tại sao phải sắm vai Sở Hạo cùng Sở Tam? Ngươi tới Địa Cầu mục đích là cái gì?”
Sở hạo ngây ra một lúc, đây là ý gì? Đến địa cầu mục đích là gì?
“Ta cho ngươi biết, cho dù ngươi mở UFO ta cũng vậy không sợ ” thanh âm của nàng rõ ràng mang theo âm run.
Sở Hạo nghe thấy vậy mày không hờn giận nhăn lại nói: “Nữ nhân ngốc, bổn vương ngay tại trước mắt ngươi, ngươi nghĩ rằng ta và ngươi là ai?”
“Ách?” Bổn vương? Hay là. . . . . . Vì nghiệm chứng nàng vươn tay trên mặt hắn hung hăn nhéo.
“Đau” Sở Hạo bị nàng nắm đau nhức không tự giác lẩm bẩm nhỏ.
“Đau? Vậy. . . . . . Vậy không phải nằm mơ rồi? A. . . . . . Ngươi. . . . . . Ngươi tại sao phải sắm vai Sở Tam, Sở Tam bị ngươi bắt chạy đi đâu rồi?” Nàng liền lớn tiếng kêu lên.
Sở Hạo thấy nàng tựa hồ còn chưa muốn làm rõ ràng tình huống, không khỏi nhắc nhở: “Bổn vương cùng ngươi chơi đùa như thế nào?”
“Chơi đùa?”
“Đúng vậy a, lấy thân phận Sở Tam cùng ngươi chơi đùa” hắn cười cười nói.
Ngữ Diên ngây ra một lúc hỏi: “Ý của ngươi là, Sở Tam cũng là ngươi?”
“Ngươi cứ nói đi?”
“Ngươi đem ta bế lên bờ đi, mau” thanh âm của Ngữ Diên xuất hiện nhất thời rét lạnh, bận rộn sai khiến.
Sở Hạo nghe theo đem nàng lên trên bờ, vừa xuống tới mặt đất, Ngữ Diên không nói hai lời trực tiếp đem quần áo hắn vạch tìm tòi, Sở Hạo ngây ra một lúc khó hiểu nàng đây là ý gì, tiếp theo, nàng đi vào phía sau hắn, một giây sau, nàng liền trừng lớn hai mắt, đúng vậy, là hắn, phía sau lưng của hắn còn có dấu vết của vết thương lần trước.
“Quá đáng, ngươi dám chơi đùa ta?” Ngữ Diên nắm tay không ngừng đánh vào trên tay của hắn, chân cũng không nhàn rỗi, đây nên đại hỗn đản, lại dám như vậy trêu đùa nàng?
Sở Hạo không tức giận mà cười nói: “Như vậy ta có thể lại quen biết ngươi”
“Quen biết tôt tông ngươi” Ngữ Diên tức giận mắng.
“Tổ tông của ta không phải là tổ tông của ngươi sao? Ta nhưng không đem ngươi hưu” Sở Hạo vui cười nói.
“Bổn tiểu thư đã đem ngươi hưu rồi” nàng trừng mắt hắn vô cùng không hờn giận nói.
“Khắp thiên hạ cũng biết ngươi là nữ nhân của bổn vương, ngươi muốn trốn?” Hắn thoáng mang theo trào phúng nói.
Ngữ Diên trừng mắt hắn vô cùng khó chịu nói: “Đúng vậy, ta chính là cần hưu ngươi đại biến thái này “
“Biến thái?” Sở Hạo nghe thấy hai chữ này vô cùng khó chịu, tiếp theo châm chọc nói: “Nhưng mà vừa rồi chính là ‘ biến thái ’ cứu ngươi” nữ nhân ngu ngốc này muốn làm hắn tức chết sao?
Ngữ Diên nghe vậy tức giận vươn ngón tay, chỉ vào lồng ngực của hắn kêu lên: “Ta muốn ngươi cứu sao? Ta van ngươi sao? Ngươi chuối ba kéo xú gia hỏa” nàng thật sự không thể chịu đựng được cảm giác bị hắn đùa bỡn, nguyên lai, vì thế hắn bắt chước yêu nghiệt kia rất giống, ai từng nghĩ đến lại là một người, đây quả thực là rất vũ nhục người.
“Ngươi đang ở đây nói cái gì a, trên thế giới còn có nam nhân nào so với ta hoàn mỹ hơn sao?” Hắn cũng có chút tức giận quay lại hét lên.
Ngữ Diên lớn tiếng cười cười khinh thường nói: “Hoàn mỹ, cái dạng này của ngươi kêu là hoàn mỹ, ta chán ghét ngu xuẩn của ngươi, chán ghét con mắt cá chết của ngươi, chán ghét bản thân mình nghĩ bộ dạng rất giỏi của ngươi, ngươi từ trong ra ngoài từ trên xuống dưới ta toàn bộ đều chán ghét, ngươi chính là cái loại tư tưởng cường gian người khác này, ta chán ghét ngươi, chán ghét, ta ghét nhất ngươi ——” lớn tiếng gào thét nói xong, nàng nhanh chân bỏ chạy không muốn đi để ý tới nam nhân đùa bỡn này, phải biết rằng, khắp thiên hạ nàng có thể đi đùa bỡn người khác, nhưng nhất định không thể bị người khác đùa bỡn, đây quả thực là nhục nhã vô cùng.
Sở Hạo ngây ra một lúc, không tự giác cúi đầu nhìn nhìn chính mình, lẩm bẩm nhỏ: “Ta thật sự có chán ghét như vậy sao?”
Chết tiệt hỗn đản, dám lừa nàng? Còn. . . . . . Còn hôn nàng? Một đường chạy nhanh Ngữ Diên vô cùng buồn bực, nhưng ngay khi nàng nàng đang chạy, cánh tay bị Sở Hạo cấp tốc túm lấy.
“Thực xin lỗi”
Ngữ Diên nghe thấy vậy ngây ra một lúc, nàng không nghĩ tới hắn đuổi theo câu đầu tiên chính là xin lỗi.
“Bổn vương sẽ giải thích v