pacman, rainbows, and roller s
Chỉ Yêu Quỷ Nhãn Vương Phi

Chỉ Yêu Quỷ Nhãn Vương Phi

Tác giả: Y Hinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329780

Bình chọn: 9.5.00/10/978 lượt.

g thật sự vô lực hồi phục, đây nên làm sao bây giờ?

“Ta nói cho các ngươi biết, hôm nay cho dù là Đại La thần tiên đến đây cũng không thể nào cứu được nhóm các ngươi!” Quỷ Vương âm lãnh giơ kiếm lên, nhưng lúc này đây, hắn còn chưa chuẩn bị chém xuống, đột nhiên hắn đã bị người đánh ột chưởng.

Mấy người toàn bộ nhìn về phía người này, nhưng toàn thân hắn cao thấp đều mặc quần áo màu đen, ngay cả ánh mắt cũng bị lụa đen bịt kín, nhưng cuối cùng, trên người hắn lại tản mát ra chính khí độc đáo để cho bọn họ rung sợ.

“Ngươi là ai?” Quỷ Vương ngoái đầu nhìn lại hung hăng trừng mắt ‘người xa lạ’ này cả giận nói.

Hắc y nhân cười lạnh một tiếng, kiếm trên tay cầm vượt qua, rùa cùng rắn kia rất bắt mắt Sở Hạo cùng Phượng Ly Ca nhìn nhau, theo bản năng nói: “Ngươi là người nối nghiệp kiếm Huyền Vũ ?”

Hắc y nhân nhìn bọn họ liếc mắt một cái, vẫn chưa trả lời.

Quỷ Vương ngây ngẩn cả người, kiếm Huyền Vũ? Thanh kiếm trên tay hắn kia chính là kiếm Huyền Vũ sao? Trong ký ức của hắn nghe lão đầu kia nói qua, Huyền Vũ được các đạo sĩ đời sau gọi là Võ đại đế của phương bắc, khác với ba kiếm khác, mà Thanh Long cùng Bạch Hổ, cũng chỉ là môn thần trên núi, Chu Tước đó là Cửu Thiên huyền nữ, chẳng lẽ, kiếm Huyền Vũ là đứng đầu tứ kiếm?!

Chỉ là, hắn còn chưa suy nghĩ cẩn thận, hắc y nhân liền xông tới, kiếm pháp của hắn sắc bén làm ọi người toàn bộ trừng lớn hai mắt, mỗi kiếm của hắn đều chuẩn xác như vậy, ác như vậy, tốc độ biến hóa nhanh làm cho người ta ứng phó không nổi, Phượng Ly Ca nhìn thoáng qua Sở Hạo nhẹ nói nói : “Đứng đầu tứ kiếm quả nhiên lợi hại, ngươi nói hắn đến tột cùng là ai?”

Sở Hạo lắc đầu, kiếm pháp của hắn ta hắn căn bản cũng không có nhìn qua, nhưng có thể nhìn ra được, linh khí của hắn ở phía trên bọn hắn, chính là tại sao hắn lại phải trang bị như thế đâu?!

“A. . . . . .” Quỷ Vương bị hắn một quyền đánh rớt trên mặt đất miệng phun máu tươi.

“Ngươi. . . . . .” Quỷ Vương che ngực oán hận nhìn hắn liếc mắt một cái, mà dung nhan tuấn mỹ của hắn sớm đã tróc toàn bộ da biến thành bộ dáng thực ghê tởm.

Hắc y nhân nhìn hắn một cái, thình lình lại bổ them một chưởng, một chưởng này làm cho Quỷ Vương thiếu chút nữa liền tắt thở rồi, hắn vội vươn tay làm ra một mảnh sương khói, một giây sau, hắn liền biến mất chạy trối chết.

Hắc y nhân đi đến bên người Sở hạo cùng Phượng Ly Ca từ trên người xuất ra hai viên thuốc đưa cho nhóm hắn, tiếp theo lại đem hai viên khác cho Dịch Hiên cùng Quỷ Tịch.

Sở Hạo nhìn nhìn hắn, không hề do dự nuốt xuống, bọn họ đều là như thế.

Lúc này, hắc y nhân đột nhiên đưa tay chỉ chỉ mặt trên, liền dẫn đầu đi ở phía trước, hai người thấy thế liền đi theo, bởi vì bọn họ biết, nơi hắn chỉ là tầng thứ bảy, mà Nhất Phân liền lưu lại cùng bọn họ.

“Thất Dạ, ta là Ngữ Diên a. . . . . .” Đối mặt với Thất Dạ hai mắt đầy máu, Ngữ Diên cả người toàn máu, đến nơi đây, nàng cầm kiếm Chu Tước giết chết rất nhiều Tiểu La la, mà nàng cũng nhận được rất nhiều vết thương, cánh tay, phần eo toàn bộ đều bị thương, trên người khắp nơi đều có vết máu, mà chút thương tổn nàng cũng không cảm thấy sợ hãi cùng đau đớn, chính là đối mặt với Thất Dạ nhẫn tâm này lòng của nàng đau chịu không nổi.

“Giết, giết, giết” bọn quỷ quái phía trên lớn tiếng reo lên, theo bọn họ biết nàng là đến tìm hồn phách, tất cả mọi người không chơi với nàng, mà là mời nàng tìm kiếm hồn phách giúp nàng chơi đùa, nhìn thân nhân bằng hữu chém giết lẫn nhau, bọn họ cảm thấy vô cùng thích thú.

Thất Dạ giống như bị mê hoặc, đi bước một tới gần nàng, Ngữ Diên một bên lui về sau đi một bên la lên: “Thất Dạ ngươi tỉnh lại đi a, ta là Ngữ Diên a, ngươi tỉnh đi a, ngươi làm sao vậy?” cánh tay Ngữ Diên không ngừng nhỏ máu, mỗi bước nàng lui ra phía sau, thì trên mặt đất sẽ lưu lại vết máu.

“Giết, giết giết giết giết giết” thanh âm của bọn quỷ quái một tiếng cao hơn một tiếng.

Thất Dạ nghe thấy vậy, hai mắt càng phát ra màu đỏ, đúng lúc này, nàng đã không còn đường thối lui, thân mình đã phải tựa vào trên tường, nàng theo bản năn ngoái đầu nhìn lại nhìn thoáng qua vách tường, nhưng ngay thời điểm nàng quay đầu lại, lại đột nhiên bị Thất Dạ bóp ở cổ, hung hăng bóp. . . . . .

“Thất Dạ. . . . . . Ta. . . . . . là . . . . . Thịnh Thịnh. . . . . .” Nhìn hắn giống như ma quỷ hung hăng bóp nàng, nàng gian nan phun ra mấy chữ này, mà độ mạnh yếu của hắn còn không ngừng tăng lên, ánh mắt cũng càng ngày càng đỏ.

Mặt Ngữ Diên lập tức liền biến thành trắng bệch, nàng chỉ cảm thấy cổ của mình càng ngày càng đau, hô hấp càng ngày càng khó khăn, nhìn Thất Dạ trước mắt dần dần biến thành mơ hồ, nước mắt của nàng cứ như vậy chảy xuống xuống, “Thất. . . . . . Thất Dạ. . . . . .”

Nàng thật sự muốn chết phải không? Nhưng, Thất Dạ, ta còn chưa mang ngươi về nhà được? Trở lại thế giới chỉ thuộc về chúng ta, đó là một thế giới rực rỡ, đó là một thế giới tốt đẹp. . . . . . Đáng tiếc, nàng đã không có cơ hội. . . . . .

Chương 160: Mỗi người đi một ngả (1)

Nước mắt. . . . . .

Giọt giọt chảy xuống, vô thanh vô tức, lại giống như suối tuôn ra không ngừ