
hượng, vì thế, nghĩ kỹ tất cả, nàng liền nhắm mắt lại bắt đầu đi vào giấc ngủ, không vài giây, nàng liền tiến vào mộng đẹp.
Đêm rất yên tĩnh rất yên tĩnh, chỉ có gió nhẹ thổi nhẹ vung lá cây phát ra thanh âm xào sạc, Sở phủ cao thấp đều đắm chìm ở bên trong yên tĩnh, ngay cả con sâu nhỏ chim nhỏ đều tiến nhập mộng đẹp.
Chính là, giờ Tý vừa mới thoáng qua một cái, trong tủ quầy của nàng liền phát ra tiếng vang không tầm thường, chỉ tiếc Ngữ Diên thật sự quá mệt mỏi, cho nên căn bản cũng không có nghe được, bất quá cũng bình thường, sẽ không có ai có việc gì sẽ chú ý thứ gì đó trong tủ quầy đâu? Ai sẽ chú ý tới Tuyết Liên đen trong tủ quầy nếu như kỳ tích bắt đầu động đâu? !
Chương 164: Cung tâm kế (1)
Hôm sau
Đang lúc Ngữ Diên rối rắm nên dùng cái cớ gì đi vào Hoàng cung cũng là lúc, trong cung thái giám đến báo là Hoàng hậu ời Cung Vương Phi đi ngắm hoa, tin tức này thực làm cho Ngữ Diên giật mình không thôi, nàng cùng Hoàng hậu không phải rất quen thuộc, chỉ nhớ rõ nàng trước khi rời đi nói qua muốn cùng nàng nói chuyện, thôi thôi, có cơ hội đi Hoàng cung, như vậy, gặp Hoàng thượng đích thị là tương đối dễ dàng a.
“Ngươi nha đầu kia thật sự là người bận rộn!” Béo lão nhân chu miệng có chút không vui, vốn là muốn tạo cơ hội cho ngoại tôn nhưng chưa có biện pháp thì hắn phải rời khỏi, ngươi xem đi, cơ hội này cũng đã cho rồi, hắn còn muốn lôi kéo nàng từ từ tâm sự, ai ngờ Hoàng hậu sớm như vậy lại muốn thấy nàng.
Ngữ Diên thấy thế cười cười nói: “Ông ngoại, người chờ ta về là tốt rồi, đến lúc đó cùng người đi dạo!” nàng liền dỗ nói.
Nghe thấy vậy, Béo lão nhân chu miệng nói: “Ai bảo ngươi theo giúp ta, ta cũng không phải sẽ không tự mình đi được, hừ!” nói xong vung cánh tay liền hướng nơi khác đi đến, còn chưa đi đến cuối, hắn đột nhiên quay đầu nói: “Diên nhi, chờ ngươi trở về a, đừng quá lâu!” nói xong, liền rời đi
Ngữ Diên thấy thế không khỏi cười cười, mọi người thường nói người già trẻ lại lời này thật sự không sai, đều đã hơn tám mươi còn tính trẻ con như thế, bất quá, nàng thích, bởi vì nhà có một già như có một bảo khố thôi!
Vì thế, nàng cùng Tiểu Hương cưỡi xe ngựa hướng Hoàng cung đi.
“Tiểu Hương ngươi có gặp Vương gia không?” Ngữ Diên sáng sớm đã không nhìn thấy hắn có chút không quen, thời gian chung ở bên ngoài cũng đủ dài rồi, mỗi ngày đều có thể gặp được vài lần, mà mỗi ngày chuyện đầu tiên đó là hắn tới hỏi thăm, lúc này đến đột nhiên thay đổi, quả thực làm nàng có chút không quen.
“Tiểu thư a, Vương gia sáng sớm liền vào triều rồi, phải biết rằng Vương gia cùng người đi ra ngoài du ngoạn nhưng mà lại xin Hoàng thượng nghỉ, lần này tiểu thư đã trở lại, Vương gia tất nhiên phải đi báo cáo với Hoàng thượng.” Tiểu Hương vội vàng cười nói, tại đây nàng xem, hiện tại tiểu thư cùng Vương gia cùng trước kia không giống nhau, không biết Vương gia có phải yêu tiểu thư hay không? Nếu như vậy, thật sự thật tốt quá, thực gọi là trai tài gái sắc nha!
“Ngươi ngây ngô cười cái gì?” Ngữ Diên thấy Tiểu Hương ngồi ở trong xe ngây ngô cười không khỏi buồn cười hỏi.
Tiểu Hương bị la lên một chút liền ngượng ngùng cười cười, “Không có việc gì, ha ha!”
Ngữ Diên thấy thế cũng không hỏi nhiều, vài giây sau đưa tay xốc lên rèm cửa xe ngựa, xem ra không sai biệt lắm hẳn là sắp tới Hoàng cung rồi, nghĩ nghĩ nàng than nhẹ một tiếng nói: “Tiểu Hương, sáng mai chúng ta trở về nhìn cha mẹ đi!”
“Vâng!” Tiểu Hương vội vàng gật đầu.
Ngữ Diên buông cửa xe ngựa bắt đầu như đi vào cõi thần tiên Thái Hư, giả như nàng thật sự trở về, chỉ sợ cái thân thể này thật sự chỉ là một cỗ thi thể thôi? Ai, cái xác thật tốt a, nếu có thể mang về thì tốt rồi! Ngay tại lúc nàng miên man suy nghĩ hết sức, xe ngựa đã tới Hoàng cung, bởi vì ngồi phía trước là thái giám trong Hoàng cung bên cạnh Hoàng hậu, mà xe ngựa lại là Sở phủ , tất nhiên không nhiều hỏi liền tiến vào Hoàng cung.
“Cung Vương Phi mời!” thái giám một mực cung kính nói.
Ngữ Diên nghe thấy vậy cười cười cùng Tiểu Hương đi theo thái giám tới trước Ngự hoa viên, nghe nói Hoàng hậu ngay tại Ngự hoa viên ngắm hoa, ai, những người này a, thật sự là ăn no không có chuyện gì, hoa này có gì đẹp chứ?!
Đi chưa tới bao lâu, liền nhìn đến một bọn nha hoàn đứng ở một bên, hầu hạ một vị nữ tử mặc hoa lệ, không cần nghĩ cũng biết đó là Hoàng hậu, từ phía sau cũng có thể thấy được ăn mặc của nàng cùng với vàng bạc châu báu đội trên đầu.
“Hoàng hậu nương nương, Cung Vương Phi đến đây.” thái giám đi tới bên cạnh Hoàng hậu nói.
Hoàng hậu nghe thấy vậy cười xoay người nhìn về phía Ngữ Diên, Ngữ Diên vội cúi người thỉnh an: “Hoàng hậu nương nương cát tường!” Tiểu Hương cũng giống nhau, đây không phải Vương Phủ, đây là Hoàng cung, bên trong Hoàng cung tất nhiên là nhiều quy củ.
Hoàng hậu thấy thế liền đi tới nâng Ngữ Diên dậy nàng bĩu môi nói: “Muội muội ngươi làm cái gì vậy, tỷ muội chúng ta trong lúc đó không cần như vậy, nhanh đứng lên đi.”
Ngữ Diên nghe vậy lièn mỉm cười gật đầu đứng dậy, làm chạm đến chỗ bên cạnh nàng cùng tiểu hài tử bộ dáng tương tự là lúc, nàng không