
Chiếc ôm từ vệt gió quỷ
Tác giả: Linh Boo (t.boo.kul)
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 328100
Bình chọn: 9.5.00/10/810 lượt.
tưởng là ngoài em ra thì học viện này không ai có khả năng đó ! – Hạ An cười châm biếm, chỉ trích thằng thừng – Những kẻ xin rút khỏi Trung Anh được chia ra hai loại ! Một là quá kém cỏi ! Dù một số người có vào đây bằng đường tắt hay thế nào thì khi đã là học sinh Trung Anh , mọi cá nhân đều hưởng chung quyền lợi như nhau ! Họ quá ấu trĩ khi tự hủy hoại chính mình bằng những so đo, đố kị , hơn thiệt !
Ngừng một chút để Đông Vy nắm được vấn đề, Hạ An cất chiếc lý rỗng kế bên, giọng gay gắt khác thường :
– Hai là quá tham vọng ! Những kẻ muốn chen vào tầng lớp thượng lưu mà bán rẻ chính mình ! Họ bấu víu vào những học sinh giàu có như kẻ ăn bám ! – Hơi thở Hạ An nhẹ bẫng như lạc về đoạn ký ức tối tăm nào đó – Những kẻ ấy đâu biết, họ chỉ là những món đồ chơi rẻ tiền ! Chỉ sau vài ngày đã bị ném đi !
Đông Vy lắng nghe không sót một từ . Đã có lời giải đáp cho những thắc mắc của cô.
Lí do tại sao ai cũng lờ cô đi…bởi họ còn đang suy xét, chờ đợi xem cô sẽ nằm vào loại người nào ! Là quá kém cỏi hay quá tham vọng ?
Họ vốn dĩ đã quá chán ghét những kẻ ấy nên luôn giữ khoảng cách với người mà họ chưa xác định được bản chất…
Cảm thấy đã đưa đủ số thông tin cần thiết, Hạ An bắt đầu chuyển sang trò chuyện với thái độ không mấy thân thiện :
– Học sinh ở đây , thuộc vào hàng khá giả là thấp nhất ! Em là kẻ nghèo nhất Trung Anh này đấy Đông Vy ! – Khẽ lắc tay để chiếc vòng vải vồ chụp lên cổ tay , Hạ An cười khích lệ – Đợi đi, rồi em cũng sẽ một mảnh ghép của học viên này thôi !
Thời gian lùa nhau đi, nhuộm sắc nắng thêm vàng đổ lênh láng khắp học viện.
Thi thoảng, có lá vàng rơi rụng theo vài vệt gió hiếm hoi trong ngày nắng ngộp.
Đám xác lá trên sân gạch bị đạp nát tươm bởi những bước chân vội vã.
Đông Vy nhìn chút sữa bò sót lại đang đọng thành khoảng trắng dướt đáy ly rỗng , khẽ lắc đầu :
– Mọi khoản đều đã gộp trong học bổng, em biết thế chứ ! Nhưng em…đang ăn kiêng !
– Ăn kiêng ? – Hạ An ngờ vực săm soi dáng mảnh dẻ của cô nữ sinh khối dưới, câu thắc mặc còn chưa kịp bật ra đã bị bẻ gãy bởi tiếng chân dồn dập kéo tới trước phòng y tế.
Vài nam sinh vừa dìu vừa kéo một chàng trai cúi gằm mặt, cánh tay to khỏe của anh ta buông thõng, chằng chịt những vết đỏ trên làn da rám nắng.
Hai cô gái nhỏ bàng hoàng khi thân hình cân đối đổ ụp xuống chiếc giường phía đối diện.
Trên mặt anh ta đan dày những dấu tím bầm, còn dính bụi đất. Máu rỉ ra từ những kẽ nứt , bện lại thành dòng chảy lan xuống tận cổ…
CHIếC ôM Từ VệT GIó QUỷ (11)
Chương 7 : Đừng nhìn anh ta quá giây thứ 59 !
Tuyệt đối đừng chạm vào người anh ta ! Hãy cách anh ta mức xa nhất có thể và đừng nhìn anh ta quá lâu ! Tốt nhất, hãy chỉ nhìn tới giây thứ 59 !
*
Như lưỡi dao sắc ngọt , cắt sâu vào bầu không khí ngột ngạt là tiếng chuông reo , báo kết thúc tiết đầu của buổi học chiều.
Phần lớn học sinh đều đổ dồn ra ngoài lớp, tựa người vào những chấn song, kháo chuyện ầm ỹ, dệt nên thảm âm thanh huyên náo.
Nam sinh nào đó nhảy một điệu thật ngẫu hứng, những lá bài rơi lả tả của màn ảo thuật kì bí, ánh flash lóe nhẹ khi những cái đầu chụm vào nhau cùng chụp ảnh…
Vài nữ sinh chu miệng, thổi phù phù…bong bóng xà phòng theo nhau tung nhảy giữa những vạt nắng trong veo. Những lớp màng mỏng tang phản chiếu một góc nhỏ của cảnh vật xung quanh.
Khung cảnh sống động ấy thoáng ngưng lại khi hai cô gái nhỏ xuất hiện đầu hành lang, với gương mặt tái nhợt, môi mím chặt như vừa trải qua điều kinh khủng. Họ cùng im lặng lướt qua đám ồn ào…
Khác hẳn với sự náo nhiệt ngoài kia, lớp học im ắng chỉ còn thưa vài ba người.
Một trong số đó là nữ sinh có vóc người mập mạp, cô liên tục thọc tay vào gói snack cỡ lớn, bốc những miếng khoai tây cho vào miệng. Hành động vô thức này như đã được lập trình sẵn trong lúc cô xem fim qua chiếc máy tính bảng.
Có lẽ cô ấy tưởng người đang đứng cạnh bên là bạn cùng bàn nên không thèm dời mắt khỏi rạp phim mini kia, chiếc chân còn gác lên phần ghế trống kế bên tự động hạ xuống.
Tiếng sột soạt từ lớp vỏ bao bóng chỉ dừng hẳn khi có bàn tay thình lình đập mạnh vào vai cô ấy.
Đông Vy đứng tận trong góc lớp, nét mặt vẫn còn rất căng thẳng. Vừa lúc nãy, đã có bao nhiêu ánh nhìn đổ dồn về phía cô. Thật nhanh chỉ như cái lướt mắt nhưng vẫn nhận ra rất rõ sự hiếu kì từ những con người ấy…
Hạ An chỉ trao đổi vài câu ngắn gọn với cô bạn học ấy rồi vội vã bỏ đi, lúc ngang qua Đông Vy thì đánh
CHIếC ôM Từ VệT GIó QUỷ (12)
nhẹ vào vai cô gái nhỏ.
– Tớ đã nói với thầy là cậu có vài vấn đề về học bổng cần giải quyết !
Phải mất khá lâu thời gian Đông Vy mới nhận ra cô bạn đang lên tiếng nói với mình . Mặc dù là ngồi cùng bàn nhưng