Chín tuổi tiểu yêu hậu

Chín tuổi tiểu yêu hậu

Tác giả: Luyến Nguyệt Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3214162

Bình chọn: 9.5.00/10/1416 lượt.

nhỏ, xem vẻ tôn quý, ngạo nghễ khí độ, có lẽ nàng thật đúng là hoàng hậu nương nương? Nhanh nhìn chằm chằm, cùng đợi đáp án

“Đế Na công chúa trí nhớ thật tốt.” Lãnh Loan Loan thản nhiên gật đầu, ngay cả Sở Ngự Hằng lần đầu nhìn nàng cũng không chân chính nhận ra nàng. Không nghĩ tới Dạ Đế Na cư nhiên có thể nhận ra nàng

“Thật là hoàng hậu nương nương.” Dạ Đế Na cao hứng phấn chấn hướng Lãnh Loan Loan đi đến, nàng nhưng là vẫn thực sùng bái vị hoàng hậu truyền kỳ này

“Cẩn thận, đừng lỗ mãng .” Sở Ngự Hằng gặp Dạ Đế Na sôi nổi , lại cả kinh. Nhanh giữ chặt nàng, trên mặt có bất đắc dĩ lại sủng nịch

Lãnh Loan Loan nhìn thấy rõ ràng, Sở Ngự Hằng rõ ràng đã muốn thích nàng ấy . Như vậy cũng tốt, bọn họ đều hạnh phúc .

“Chúng ta đi.” Giương tay lên , mọi người hướng ra ngoài rời đi

“Ai, hoàng hậu nương nương –” Dạ Đế Na vừa thấy Lãnh Loan Loan rời đi, trợn tròn mắt. Như thế nào đi liền vậy?

“Cung tiễn hoàng hậu nương nương.” Mọi người lấy lại tinh thần, nhanh quỳ xuống. Lúc ngẩng đầu lên đã không thấy những bóng dáng đó nữa rồi. Gửi thanks

Q.2 – Chương 69: Cô Gái Có Đôi Mắt Đỏ

Vạn Oánh Chiêu cừu rốt cục báo , giờ không còn gì vướng bận. Nàng cùng Đông Phương Triết cảm tình cũng từ từ thâm hậu, mà Đông Phương Bảo cũng không thể không có Đông Phương Triết. Tăng Duyên Dật làm trưởng bối đại diện Đông Phương Triết hướng Lãnh Loan Loan làm chủ hôn sự của hai người

Vạn Oánh Chiêu có thể hạnh phúc, Lãnh Loan Loan tự nhiên cũng vui mừng. Liền chấp nhận , ngày mười tám tháng năm này, Đông Phương bảo giăng đèn kết hoa, Đông Phương Triết cưới Vạn Oánh Chiêu.

Ngày mười chin tháng năm, Lãnh Loan Loan ở Đông Phương bảo làm khách một ngày sau, dẫn người ly khai Đông Phương bảo, trở về Thiên Diệu hoàng thành.

Lửa đỏ sắc vi ở ven đường nở rộ, thản nhiên dương quang chiếu rọi , hồng như xinh đẹp máu tươi.

Gió mùa hạ quất vào mặt, sắp tới buổi trưa.

Xe ngựa hoa lệ đứng ở trước một nhà tửu lâu , đoàn người Lãnh Loan Loan đi vào tửu lâu. Đưa tới vô số ánh mắt của mọi người , hảo một đám tuấn nam mỹ nữ. Nhất là nữ tử một thân quần áo màu đỏ kia, dung nhan tuyệt sắc, quả thực thế gian khó tìm

“Khách quan, bên trong thỉnh.” Điếm tiểu nhị vừa thấy người tới quần áo hoa lệ, nhanh ra nghênh đón. Hé ra gương mặt dài gầy yếu, mang theo nụ cười xu nịnh.

“Nhã gian trên lầu.” Dạ Thần quét mắt nhìn điếm tiểu nhị, thản nhiên nói.

“Tốt, khách quan mời theo nhỏ (tiểu nhân) đến.”

Điếm tiểu nhị khom lưng cung kính đem mấy người dẫn tới nhã gian lầu hai xong đứng một bên cười hỏi.

“ khách quan muốn ăn cái gì?”

“Đem đồ ăn ngon nhất trong điếm của các ngươi đem tới.”

Lãnh Loan Loan đứng ở sát bên cửa sổ, sợi tóc đen theo gió vũ động, quần áo màu đỏ tung bay. Tấm lưng kia giống như muốn bay thành thiên nữ, điếm tiểu nhị xem ngây người, thiếu chút nữa đã quên sự tình.

Bốn thiếu niên lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, khiến điếm tiểu nhị sợ tới mức run run, nhanh gật đầu, một bên hướng ra ngoài chạy nhanh mất.

“Nhỏ (tiểu nhân), đi xuống vì các vị khách quan chuẩn bị.”

Cửa phòng bị động tác rời đi mãnh liệt của hắnđạp vào trên tường , sau đó lại đóng lại.

Tiểu nhị sau khi rời đi, nhã gian im lặng dị thường. Bốn thiếu niên, Dạ Hồn, Dạ Mị vẫn như cũ bình tĩnh bình tĩnh ngồi ở một bên,Dạ Thần nhìn bóng dáng Lãnh Loan Loan xuất thần.

“Yêu quái, có yêu quái.”

“Mẫu thân, cứu ta. Có yêu quái muốn ăn ta.”

“……”

Đột nhiên dưới lầu đến truyền đến một trận âm thanh la hét ầm ĩ mang theo tiếng khóc của đứa nhỏ .

Trong nhã gian mấy người sửng sốt, sau lại nhíu mày. Bọn họ không có nghe sai đi, cư nhiên người ở phương này cũng xuất hiện yêu quái?

Lãnh Loan Loan xoay người lại, đôi mắt hiện lên một tia khó lường. Môi anh đào ngoéo một cái, yêu quái sao? Nàng muốn nhìn một chút. Nghĩ,bóng dáng màu đỏ hướng ra ngoài bước đi

Lãnh Loan Loan rời đi, những người khác tự nhiên cũng là đi theo . Hơn nữa, bọn họ đồng dạng đối với yêu quái trong miệng người khác thực cảm thấy hứng thú.

Mấy người còn đang tên lầu, xa xa liền nhìn thấy một đám người làm thành một đống, rậm rạp , bên cạnh còn có đứa nhỏ khóc, điếm tiểu nhị, chưởng quầy đều đang nói cái gì, trường hợp thật là hỗn loạn.

Lãnh Loan Loan mi nhíu lại, nàng không thích có người ngăn trở tầm mắt của nàng.

“Dạ Mị, Dạ Hồn, làm cho bọn họ tách ra”

“Vâng.” Dạ Hồn, Dạ Mị cúi đầu đáp, bóng dáng màu đen giống như đại bàng hướng đám người kia bay đi.

Mọi người chỉ cảm thấy trước mắthiện lên một bóng đen, ngay sau đó, cư nhiên đều bị khiêng đến một bên. Nguyên bản đang đúng xung quanh bỗng nhiên tách ra, bóng dáng của một cô gái lộ ra .

Cô gái rõ ràng là người dị tộc, tóc đen như thiền thắt thành vô số bím tóc buông ở ngang vai,trên chân đeo vô số những chuông bạc. Quần áo ngắn tay, trên váy có nhiều màu sắc được thêu thành những hình thù tinh sảo.

Thì ra là một nữ hài tử ngoại tộc

Lãnh Loan Loan sau khi nhìn thấy nàng trong óc liền hiện lên cảm giác như vậy. Chiêc đầu cũng cúi thấp không nhìn thấy nàng, cũng không biết có phải bị nhóm người này dọa sợ

“Này, các ngươi hai người


pacman, rainbows, and roller s