Polaroid
Chín tuổi tiểu yêu hậu

Chín tuổi tiểu yêu hậu

Tác giả: Luyến Nguyệt Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211345

Bình chọn: 7.00/10/1134 lượt.

tránh sao? Vậy thì đừng trách ta không khách khí.” Bị nhìn thấu ý đồ, gương mặt tuấn mĩ càng thêm thâm trầm. Đôi mắt hung ác nham hiểm đen lại, hắn đã muốn đấu với Huyễn Phong từ lâu. Vì sao mà hai người sinh ra đều có pháp lực, nhưng Huyễn Phong lại được tôn sùng là tế ti tối cao của Nguyệt Thần Quốc, còn hắn lại bị coi như yêu nghiệt hại người. Nếu không phải chính hắn từ đau khổ vùng lên, thì làm sao có được địa vị như ngày hôm nay?

Cẩm bào lửa đỏ tung bay, hắn ném bảo kiếm màu bạc xuống. Hai tay chậm rãi vươn ra ngưng tụ pháp lực, đôi mắt hẹp dài nheo lại, hô hấp nặng nề .

Gió gào thét, lá cây lay động phát ra âm thanh sàn sạt, giống như mãnh thú gầm thét. Trời xanh bị một mảng mây đen bao phủ, giống như sắp có mưa bão to.

Huyễn Phong nhìn động tác của mĩ nam tử, gương mặt trở nên nghiêm trọng. Hắn quay lại dặn dò đám người Lãnh Loan Loan:

“Mọi người cẩn thận.”

Đám người Tô Viễn Hành đang hoang mang khó hiểu trước việc làm của người áo đỏ, nghe Huyễn Phong nói đều không khỏi nhíu mày. Nhìn lên bầu trời bị biến thành xám xịt, mây đen tầng tầng kéo đến, áp lực trong không khí tăng vọt, liền cảm thấy có một dự cảm không lành.

Dạ Thần và Tàn Nhất ra chiêu cuối kết liễu đám Thần binh đang chiến đấu, bốn thiếu niên cũng điểm huyệt mấy tên nãy giờ đánh cùng bọn họ . Sau người vụt một cái đã đến chỗ Lãnh Loan Loan quan sát tình hình.

Thủ lĩnh Thần binh bị Tô Viễn Hành chế trụ, cũng chỉ có thể trợn tròn mắt nhìn một màn quỷ dị trước mắt, trong lòng mong giáo chủ có thể đánh bại tế ti đại nhân, bọn họ có thể thuận lợi trở về Nguyệt Thần quốc.

Đùng…

Đột nhiên gió điên cuồng nổi lên, một sấm giật vang trời. Tiếng nổ trong u cốc thanh tĩnh càng làm cho người ta sợ hãi.

Tinh nhi được Tô Viễn Hành ôm nhất thời bị tiếng sấm này làm sợ tới mức oa oa khóc to, tiếng khóc cùng tiếng sấm đan vào, tăng thêm mấy phần quỷ dị.

Bị tô viễn hành ôm Tinh nhi nhất thời bị này tiếng sấm sợ tới mức oa oa kêu to, tiếng khóc cùng tiếng sấm đan vào, tăng thêm mấy phần quỷ dị.

“Tế ti đại nhân, ngươi cũng nên biết thế nào là sức mạnh Hỏa ảnh thuật.”

Mĩ nam tử bỏ ngoài tai tiếng sấm cùng tiếng khóc của Tinh nhi, đôi mắt hẹp dài nhìn Huyễn Phong, lộ ra mấy phần hưng phấn, hắn sẽ nhìn xem người này có năng lực phá giải Hỏa ảnh thuật của hắn hay không.

Hai tay thon dài càng không ngừng chuyển động, ở giữa không trung xuất hiện một hình bát quái khó hiểu. Mấy người Tô Viễn Hành không nhìn thấy gì, nhưng Huyễn Phong và Lãnh Loan Loan lại nhíu mày, nhìn chằm chằm hành động của mĩ nam tử.

“Đi.” Mĩ nam tử hô to một tiếng, trên không trung hiện lên một cái lưới lớn màu vàng đang hướng đến Huyễn Phong.

Huyễn Phong nâng mi, mở ống tay áo ra, hai tay mở rộng hướng về cái lưới.

Đùng đùng hai tiếng, chưởng phong chạm đến cái lưới vàng, vô số hoa lửa bắn ra.

Q.2 – Chương 145: Đường Hầm Xuyên Không

Mọi người còn đang trợn mắt há mồm đứng nhìn, trên trời đã giáng một tia chớp, đoàng một cái đánh lên phía trên cái lưới, ánh sáng bạc loá mắt chiếu xuống hình thành một hình bát quái lớn. Giữa hình bát quái, một tia sáng bắn ra, phóng về phía Lãnh Đình Dực.

“Cha .”

Lãnh Loan Loan nãy giờ vẫn quan sát dị tượng, vừa thấy ánh tia sáng bắn về phía Lãnh Đình Dực thì bóng dáng chợt loé, chắn trước mặt Lãnh Đình Dực. Ánh sáng bạc nhất thời bao phủ hai người, phát ra hào quang vạn trượng.

Những người khác theo quán tính đưa tay che mắt, khi thả tay xuống đã không thấy Lãnh Đình Dực và Lãnh Loan Loan đâu.

“Loan Loan…”

“Chủ tử…”

“Đồ đệ…”

“……”

Mọi người điên cuồng gọi nhưng vẫn như cũ không có câu trả lời, chỉ có tiếng vang văng vẳng trong cốc.

“Không cần nói thêm nữa.”

Huyễn Phong nhìn xinh đẹp nam tử, thấy hắn cũng sững sờ nhìn, hiển nhiên cũng không đoán được sẽ có sự việc như vậy phát sinh. Hai người rõ ràng biến mất ngay trước mắt, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì hắn cũng không tin nổi.

“Huyễn công tử, ngươi có biết Loan Loan đang ở đâu không?”

Nghe thấy lời nói của Lãnh Loan Loan, Hiên Viên Dạ bước nhanh đến trước mặt hắn. Đôi mắt thâm thuý nhìn Huyễn Phong, hai tay giữ lây tay hắn, hỏi.

“Đúng vậy, Huyễn tiểu tử, bảo bối đồ đệcủa ta cùng cha của nàng cha đi đâu rồi?” Tô Viễn Hành ôm Tinh nhi đang nước mắt ngắn nước mắt dài, lo lắng hỏi.

Lãnh Bùi Viễn, Lãnh Địch U cũng mím môi, mắt lạnh nhìn Huyễn Phong, không giấu nổi bất an và lo lắng trong ánh mắt. Lần trước Loan Loan bị người ta bắt đi, bọn họ còn có chút đầu mối. Nhưng hiện tại cha con bọn họ biến mất không rõ nguyên nhân, bọn họ biết tìm ở đây đâu?

Dạ Thần đứng một bên, môi mỏng mím chặt, đôi mắt tím nhìn Huyễn Phong bị Hiên Viên Dạ truy vấn. Hắn không cách nào mở miệng được, bàn tay dưới tay áo nắm chặt, chính mắt nhìn hai người biến mất, hắn phần nào cũng đã đoán ra. Chẳng lẽ bọn họ thực sự trở về nơi đó sao? Tóc đen theo gió tung bay, vài sợi tóc trên trán che khuất đôi mắt hắn. Đáy mắt hơi nhức cùng cảm giác bất an rõ ràng như vậy, nếu bọn họ troẻ về nơi đó, hắn phải làm sao bây giờ? Hắn muốn bảo hộ nàng, nhưng nơi đó hắn không thể đến. Lần đầu tiên, hắn cảm thấy t