
gì mà phải đồn ầm lên.Với lại nhỏ Mai biết thì làm sao?-Nó ngơ ngác..
-Chẳng hiểu sao cứ nhắc đến Nguyên thì cô ta nổi điên lên-Hà
-Cậu không biết chứ, tớ rất ngưỡng mộ Nguyên khi có người yêu cô ấy đến vậy.-Quỳnh
-Phụt ..-Nó phun cả đống nước ra ngoài.
-Cậu không sao chứ?-hà lo lắng
-Không…không..sao-Nó lắp bắp.
-Tớ có điện thoại , các cậu cứ ăn đi nhá.-Nguyên chạy ra ngoài.
Tự nhiên cả căng-tin âm khí ở đâu bay về, ồn ào –> im lặng dần.
-Sắp có bão hả?-Hà ngó quanh.
Xoảng…rầm..choang…âm thanh đến nổi da gà.Đám người của Mai đi vào, đi tới đâu đạp đổ bàn ghế đến đấy, cứ lâu lâu lại một lần cô ta nổi điên lên **** bới rồi đem người khác ra tra tấn.Vừa là chị hai vừa là cháu nuôi của ông Trịnh Thái, quan hệ tốt với gia đình mấy vị chủ tịch của trường này thì chả ai dám chen vào vì không muốn tự dưng bị đình chỉ học.Đành đứng nhìn nạn nhân của cô ta lăn lóc van xin.
Hà và Quỳnh đang ngồi ở bàn giữa căng-tin chưa kịp chạy đi thì chân Mai đạp đổ bàn, không may 2 khay cơm rơi trúng người cô ta.
Mọi người cố bịt miệng cười cho cảnh gậy ông đập lưng ông đó.Mai ngượng chín mặt, dốc tức giận vào 2 đứa kia.
-Là cô đúng không?Rao tin đồn vớ vẩn-Mai chạy tới gằn mặt Quỳnh.
-Tớ..tớ..chỉ…-Quỳnh run lên bần bật trước ánh mắt không khác gì dã thú của cô ta.
-Tao đã bảo là không được nhắc đến cô ta nữa cơ mà-Mai gằn từng tiếng, mỗi tiếng giáng một đòn vào người Quỳnh.
-Cậu ấy đâu làm gì có lỗi mà cậu làm thế-Hà chạy tới đẩy Mai ra khỏi người Quỳnh.
Coi như hôm nay cô nàng gặp xui xẻo bởi quá mạnh tay mà khiến cô gái liễu yếu da kia đập đầu vô tường, sứt một mảnh.
-Mk. Đập hai con đó cho tao-Mai ôm đầu ra lệnh cho mấy đứa đàn em.
Retzzzz..sang chỗ nó..
-Cô gọi cháu có việc gì ạ?
-Ta đã đến nơi cháu ghi trên giấy nhưng mà…-Larry hơi lưỡng lự.
-Sao ạ?
-Họ vào tù hết rồi.
-Vào tù, dù không có tiền án hình sự ư?-Nguyên.
-Cô có hỏi những người thân của họ, điều kì lạ là không ai chịu nói cả.Cô có nghe họ kháo nhau rằng ở đây từng có một trận chiến sinh tử đó.
-Làm gì nghiêm trọng vậy?
-Không có một giọt máu nào đổ, sau cùng những ai tham gia đều vô tù hết.
-Chuyện quái quỷ gì vậy?-Nguyên vò đầu.
-Cô vào tù gặp mấy tên, khổ nỗi chúng không hiểu t.Anh nên..
-Hê, cũng lạ, sao cô biết những chuyện đó được khi không hiểu t.Việt cơ chứ.
-..nên cô thuê người phiên dịch-Larry cười nham nhở.
-Nếu người đó nói ra những điều không nên nói thì làm sao?
-Cả tính mạng gia đình ông ta nằm trong tay cô.
-Hỳ.Một phong cách rất châu Âu.-Nguyên bật cười.
-Luôn có một người đằng sau chỉ đạo, gần đây lão ta cũng hay xuất hiện nhưng không ai hay ông ta là ai.
-Không điều tra được ạ?
-Thoắt ẩn thoắt hiện, nhưng nghe nói ông ta rất giàu.Cháu có nghĩ là hắn không?
-Hùng lạnh ư?
-Đừng cúp máy vội, có muốn biết tại sao cô ta trở thành cháu của ông con không?
-……………………………… .
Chuyển máy quay sang căng-tin thôi.
-Tớ đói lắm rồi-Tiếng My vang lên sau cánh cửa.
-Cậu không khác gì ai đó, suốt ngày ăn-Luân.
Mai nhanh chóng ngồi bịch xuống đất, cố nhỏ vài giọt nước mắt, tay ôm lấy đầu.
-Chuyện gì vậy, sao tùm lum hết lên thế này?-Khánh liếc nhìn cả căng-tin lộn xộn một đám người đang cầm gậy, ghế tính choảng nhau nhưng khi 4 đứa nó bước vào, mọi hành động đều ngưng lại.
-Mai cậu sao vậy, trán cậu chảy máu nữa-My chạy tới chỗ Mai.
Cô nàng khóc thống thiết chỉ tay vào Hà và Quỳnh.
Khổ nỗi hai cô này đang cầm ghế đứng cạnh Mai.
-Hai cô làm sao? Không ngờ ngày thường yên phận hôm nay tính lấy mạng người hay sao?-Khánh nhìn 2 cô gái đang run đứng cả người.
-Cậu hiểu lầm rồi, là cô ta gây sự trước -Hà cố giải thích.
-Cậu nói gì vậy, tớ không ngờ các cậu lại như vậy, tự dưng đẩy tớ đập đầu vô bàn, mấy người bạn của tớ thấy vậy mới vào can, các cậu còn định lấy ghế đánh tớ nữa.-Mai nức nở.
-Tôi không ngờ hai cô lại như vậy đấy-Luân chen vào.
-Các cậu sao lại tin lời cô ta, thử hỏi mọi người xem-Quỳnh bật khóc.
Khánh đưa mắt nhìn lũ đứng xem chẳng ai đứng ra làm chứng cả.
-Đánh người còn nói dối, các cô tệ đến vậy sao?-Khánh tự dưng phát cáu lên với 2 đứa đang ôm nhau mà khóc.Mai ngồi cười thầm trong bụng.
————————————
-Những điều cô vừa nói là thật chứ?-Nguyên
-Cô điều tra tốn rất nhiều tiền đó, không đúng thì cháu có thể kiểm tra mà.
-Thú vị thật-Nguyên cười khẩy.
-Cháu đừng làm quá mọi chuyện nha.Nên nhớ ông ta đang ở trong bóng tối.
Rụp.
Giờ nó không biết nên xử Mai thế nào đây.Bóp chặt tay, nó quay lại căng-tin.
———————————–
-Cô ta là đồ cáo già mà các anh có thể tin tưởng sao, các anh không có mắt nhìn người nữa sao.-Hà
BỐP.
Nó đứng khựng lại nhìn cảnh trước mặt.
Khánh mất bình tĩnh giơ tay tát một phát vào mặt Hà.
-Các người đang làm gì vậy?-Nguyên đanh mặt lại khi chứng kiến hành động đó của Khánh.
-Sammy à-Quỳnh khóc nấc lên.
-Cô yên phận đi đừng chen vô, đừng để tôi nghĩ cô cũng giống như họ-Khánh.
-Tôi đâu có quan tâm anh nghĩ gì về tôi.-Nguyên
-Bạn tôi động chạm tới nguyên thủ quốc gia hay sao mà lại tanh bành thế kia-Mặt nó lạnh băng liếc nhìn Mai đang vênh con mắt lên.
-….
-Sammy à,